[12 Chòm Sao] Tôi Là Ai?

Chương 44: Người kế thừa mới xuất hiện




Xe của Nam Miện đỗ ở trong bãi xe phía sau gian nhà chính của Dyon, thế nên Thiên Yết đứng đợi ở ngay trước biệt thự, để Kim Ngưu đi cùng Nam Miện đi lấy xe. Ở vị trí này, chỉ cần ngẩng đầu lên, liền có thể nhìn thấy cửa phòng của Ma Kết ở lầu ba.

Đôi mắt sáng trong như hắc thạch lúc này như tấm gương mờ phản chiếu hình ảnh trong khung cửa sổ kia.

Người con trai ôm lấy cơ thể của cô gái tựa vào lồng ngực anh.

Ma Kết ôm lấy Xử Nữ vào lòng.

Và tất cả những gì Thiên Yết làm là đứng chôn chân ở đó, điềm tĩnh nhìn khung cảnh đó trên tầng cao, và rồi nhắm mắt lại, xoay người.

Cô không biết mình nên phản ứng như thế nào.

Trên danh nghĩa, người đang đứng trên kia chính là vị hôn phu danh chính ngôn thuận của cô, còn người mà anh đang vòng tay siết lấy là người bạn thân từ thời đi học của cô. Và, hình ảnh này thật sự khiến cho người ta phải suy nghĩ miên man.

Thế nhưng Thiên Yết lại không biết làm sao.

Cô không hề ghét bỏ hay tức giận với Xử Nữ, cũng không hề đau đớn trước cảnh tượng này.

Cô chỉ có chút... lạ lẫm.

Có lẽ là do mình không có tình cảm với Ma Kết, Thiên Yết đoán vậy. Cũng có lẽ là do mình tin tưởng Xử Nữ vô điều kiện, rằng cô sẽ không bao giờ làm bất cứ chuyện gì có thể tổn thương mình.

Vì vậy nên cô không tức giận, cũng không đau đớn. Thế nhưng vì sao, đôi chân của Thiên Yết vẫn cứ cứng đờ, không thể di chuyển được thế này?

Họa hoằng chăng, sâu trong thâm tâm, cô vẫn đang sợ hãi một điều gì đó. Sợ rằng câu trả lời mình nhận được khi lên tiếng sẽ là những lời đau đớn lòng.

- Thiên Yết? - Kim Ngưu hạ cửa kính xe xuống, nhìn đến Thiên Yết đang đứng thẫn thờ - Sao vậy?

- Không có gì. - Thiên Yết giật mình lắc đầu, mở cửa ghế sau ra - Chúng ta đi thôi, từ đây vào trong thành phố cũng mất gần nửa ngày.

- Không sao đâu, xe của anh đâu phải xe bình thường. - Nam Miện cười với Thiên Yết, với tay ra phía sau đưa một ly trà ấm cho cô - Uống ít nước đi, em trông hơi xanh xao đấy.

Thiên Yết ngạc nhiên trước sự quan tâm của anh, và rồi cũng bắt được vẻ mặt lo lắng đăm chiêu của Kim Ngưu.

Cô đã thể hiện rõ ràng đến như thế sao?

- Lần trước đi lâu là do phải giữ khoảng cách gần với xe của hai người kia. Bây giờ chỉ có mình chúng ta, đâu cần phải đợi ai. - Kim Ngưu nhìn Thiên Yết nhấp môi ít nước ấm, mới thả lỏng một chút mà tiếp tục câu chuyện - Lần trước đến Qualeria còn trong ngày mà.

Xe hơi bay của Nam Miện là đời mới nhất được nghiên cứu riêng, vẫn chưa chính thức mở bán trên thị trường. Đến giờ cũng chỉ mới có chiếc này của anh là được đưa vào sử dụng, lợi thế hơn hẳn những người khác.

Mà với tình trạng hiện tại, Z có muốn tung ra thị trường cũng chưa chắc khả thi.

- Lát nữa anh sẽ ghé thư viện quốc tế của Brili để lấy tài liệu, hai em muốn đi cùng hay đi dạo phố một chút? - Nam Miện ướm ý hai người - Lâu lâu mới được ra ngoài một lần, tranh thủ đi chơi giải khuây cũng không phải là ý tồi đâu.

Thiên Yết đang định mở miệng từ chối, Kim Ngưu đã nhanh hơn một bước, thản nhiên gật đầu:

- Ý hay đấy. Đúng lúc em đang muốn cùng Thiên Yết đi mua sắm một chút. Nếu vậy anh cứ việc ghé bên thư viện nhé.

- Được thôi. - Nam Miện vẫn giữ nụ cười dịu dàng từ tốn bên môi, ấm áp gật đầu - Hai đứa cứ đi chơi chút đi.

- Nhưng một mình anh đi có được không? - Thiên Yết hỏi.

- Không sao, bên phía Brili cũng có cung cấp cho anh một thẻ cao cấp của phía hoàng gia Brili rồi. - Nam Miện trả lời cô - Hai em cứ đi dạo phố đi, không cần bận tâm đâu. Khi nào xong anh sẽ đến tìm hai đứa.

- Cứ để cho anh ấy làm. - Kim Ngưu cũng nói - Nghe nói ở Hekebolos có một quán café mới mở đẹp lắm, tụi mình đi.

Lúc này, Thiên Yết mới gật đầu.

Thật ra cô muốn đi một mình hơn, để cho Kim Ngưu đi cùng Nam Miện. Vậy nhưng cuối cùng vẫn để Nam Miện đi một mình, còn mình thì cùng Kim Ngưu đi dạo một vòng.

Đúng như Nam Miện và Kim Ngưu nói, chỉ tốn ba bốn tiếng hai người đã vào tới Hekebolos.

Nam Miện rất chu đáo đưa hai người tới ngay cạnh quán café Kim Ngưu nói, rồi mới rời đi. Trước khi đi, còn không quên chu đáo mở cốp xe lấy dù che nắng cho hai người, dặn dò kĩ lưỡng, rồi còn đưa luôn cả một thẻ thanh toán của mình cho Kim Ngưu.

Kim Ngưu cũng không khách sáo, trực tiếp nhận thẻ bỏ vào túi, khoác tay Thiên Yết đi thẳng.

- Để Nam Miện đi một mình có sao không? - Rốt cuộc, Thiên Yết vẫn không yên tâm mà hỏi lần nữa.

- Không sao đâu, anh ấy cũng muốn mình đi cùng cậu mà. - Kim Ngưu phất tay, kéo Thiên Yết vào trong quán café.

Hai người nhanh chóng chọn hai ly nước ép trái cây và ít bánh ngọt, sau đó liền đi thẳng lên lầu.

Quán café lấy cảm hứng từ hai vị thần bảo hộ cho Rental, mặt trời và mặt trăng không ngừng xoay vần khắp nơi, xen kẽ giữa mặt trời ấm áp và mặt trăng mát lạnh, khiến cho không gian của quán cũng nhẹ nhàng lại dễ chịu.

- Hả? - Thiên Yết theo Kim Ngưu ngồi xuống một bàn gần sát với hình vẽ nữ thần Artemis ôm lấy mặt trang vào lòng, có chút cứng ngắc.

- Đây nè. - Kim Ngưu cong môi cười với Thiên Yết, ngón tay thon dài chọc chọc má của cô - Cái khuôn mặt nhăn nhó không yên này nè. Làm sao bọn mình bỏ qua được?

- Rõ ràng như vậy à? - Thiên Yết bật cười.

- Không hẳn. - Khuôn mặt Kim Ngưu như dịu dàng hơn - Chỉ là bọn mình đều khá nhạy với mấy chuyện này, và cả với nhau nữa.

Thật ra không phải Thiên Yết quá rõ ràng, mà là do cả Kim Ngưu và Nam Miện đều là những con người hết sức tinh tế và nhạy bén. Họ có thể nhanh chóng bắt được chút cảm xúc do dự thoáng vụt qua trên khuôn mặt của người trước mặt, cũng nhạy cảm thấu hiểu mà không cố tình ép gặng điều gì.

Mặt nạ dù hoàn hảo đến đâu, cũng có lúc sẽ nứt rạn.

Vậy nên Nam Miện mới cố tình tránh mặt đi, để cho Kim Ngưu và Thiên Yết có chút thời gian riêng tư nói chuyện cùng nhau.

Kim Ngưu cũng hiểu được dụng tâm của Nam Miện, nên cũng nương theo ý của anh, cùng với Thiên Yết đi riêng.

- Hai người... hiểu người kia nghĩ gì thật à? - Thiên Yết ngạc nhiên, hỏi lại.

- Thì, ở cạnh nhau lâu rồi, tự nhiên sẽ vô thức mà chú ý và hiểu được thôi. - Kim Ngưu tùy tiện nói, rồi lại quay về chủ đề chính - Thế nói mình nghe xem, rốt cuộc vì sao lại đột nhiên ủ dột như vậy?

- Cũng... không có gì. - Thiên Yết không biết nên nói thế nào, chỉ lắc đầu.

- Có liên quan đến Ma Kết không? - Kim Ngưu tự nhiên lấy khăn ướt tay, rồi lại đưa một cái cho bạn.

Ngẩng đầu lên, liền bắt được đôi mắt mở to vì ngạc nhiên của Thiên Yết.

- Mình không phải kiểu người đọc được cảm xúc của người khác, nhưng suy luận một chút thì vẫn được đấy nhé. - Kim Ngưu mỉm cười.

- Ừ, có liên quan một chút. - Thiên Yết gật đầu - Nhưng mà, mình đang có chút bận tâm đến Xử Nữ.

- Thấy hai người đó đi chung à? - Kim Ngưu gật gù, rồi lại bật cười khi Thiên Yết lần nữa cứng người.

Thiên Yết khá lạnh nhạt.

Hay nói đúng hơn, cô ấy khiến cho mọi người có cảm giác như vậy.

Khuôn mặt của Thiên Yết có chút đơ, ít biểu lộ cảm xúc, lại thường xuyên không biết nên biểu đạt như thế nào. Nói chuyện cùng cô sẽ thấy khuôn mặt của cô thường chỉ có một biểu cảm duy nhất, lạnh lùng lại cao quý, hệt như một đóa hồng kiều diễm trong lồng pha lê không ai có thể chạm tới được. Khí chất trên người càng tô đậm sự khác biệt với người bình thường, cũng như ẩn như hiện cảm giác sang trọng lại xa cách.

Vậy nên người khác khi đối diện với Thiên Yết, đều cảm giác như cả người Thiên Yết đều là một bầu không khí trầm lặng, khó gần.

Muốn đọc được cảm xúc của cô, chỉ có thể chú ý từng cái nhíu mày, từng lần hàng mi run lên lên, từng đợt đôi môi khẽ mím lại rồi lại tựa như chẳng có điều gì. Nói ra thì nhiều, nhưng thực chất lại thật hiếm hoi. Không phải ai cũng nguyện ý và cố gắng để bắt lấy hết những giây phút ấy.

Kim Ngưu cảm thấy, Thiên Yết chính là kiểu người hơi chậm, không biểu lộ rõ cảm xúc. Lúc nào cũng chỉ thể hiện biểu tình thờ ơ lạnh nhạt, nhưng lại dễ dàng miên man suy tư và rồi tự ngây ngốc nhốt mình trong mớ suy nghĩ hỗn độn đó. Có lẽ cũng vì vậy nên Thiên Yết mới thân với Xử Nữ, bởi cô nàng này quá tinh tế, nhạy cảm, lại chu đáo, có thể chú ý đến những điều nhỏ nhặt mà thoạt nhìn chỉ là li ti.

Thiên Yết khát cầu có người sẽ chú ý đến những cảm xúc của cô, nhưng lại không biết làm thế nào để biểu lộ ra.

Khác hoàn toàn với Song Ngư, lúc nào cũng như thể hiện hết mọi thứ trên mặt, nhưng thật ra lại cứ giấu rịt những vần xoay vào trong lòng.

- Thật ra, mình nghĩ cậu nên nói chuyện thử với Xử Nữ. - Kim Ngưu chống cắm nhìn ra phía ngoài cửa sổ, có chút đăm chiêu - Ý là, mình không nghĩ hai người họ có gì với nhau đâu.

Kim Ngưu biết việc Xử Nữ định tìm tới Ma Kết để nhờ anh giúp đỡ việc thức tỉnh sức mạnh của thần. Thế nhưng việc này vẫn nên để cho Xử Nữ và Thiên Yết tự tháo gỡ với nhau, cô không muốn trực tiếp nhúng tay vào.

Thêm nữa, nói thẳng ra, có mù mới không nhìn thấy Ma Kết để tâm đến Thiên Yết. Từ lúc ban đầu khi biết Thiên Yết là kết giới sư của bọn họ, Ma Kết đã chú ý đến cô bạn của Kim Ngưu rồi. Càng về sau, sự chuyên chú và cái ánh mắt điềm đạm thật thà của Ma Kết lại càng rõ ràng.

- Mình cũng không nghĩ hai người họ có gì. - Thiên Yết gật đầu.

- Vậy tại sao lại buồn? - Kim Ngưu nghiêng đầu sang nhìn bạn, có chút không đoán được suy nghĩ của cô.

- Không biết nữa. - Câu trả lời có chút bất đắc dĩ - Chỉ là cảm giác có chút lo lắng lại hụt hẫng.

Lo lắng cho Xử Nữ.

Và, hụt hẫng với Ma Kết.

Cơ mà, bắt cô giải thích rõ vì sao, thì Thiên Yết lại chẳng thể nào giải thích được.

- Lúc về cứ việc nói chuyện với Xử Nữ đi. - Kim Ngưu nói, khuôn mặt sáng trong hiền hòa - Có khi chưa cần hỏi cậu ấy đã chạy đến khoe với cậu những gì mình vừa biết ấy chứ.

Thiên Yết bật cười, rồi gật đầu.

Lúc này, nhân viên phục vụ cũng đã mang nước và bánh ngọt đến cho hai người. Nước trái cây mát lạnh và bánh ngọt bông xốp tan trong miệng, thật sự dễ dàng khiến cho chút buồn bực của các cô gái hóa thành bông gòn ngọt ngào.

Chủ đề trò chuyện của hai cô gái cũng bắt đầu chuyển sang những chuyện khác, nhẹ nhàng lại tự nhiên.

Cho đến khi một bóng dáng thướt tha đột nhiên ngồi vào bàn của hai người.

Kim Ngưu vừa ngẩng đầu lên, liền nhìn thấy một khuôn mặt xinh đẹp động lòng người kích động nhìn mình. Mà Thiên Yết cũng chú ý đến người kia, khẽ nhướng mày nhìn lên.

Tóc đen nhánh bóng mượt dài đến ngang eo, phần tóc trên được buộc cao nửa đầu, trên tóc là hai ba bông hoa lily trắng. Phần tóc còn lại được xõa tùy ý, như dòng suối đổ trên lưng, trước ngực, tạo hên một cảm giác an yên lại dịu dàng. Khuôn mặt người con gái thanh thoát căng bóng, đôi mắt cong cong, sống mũi cao, làn môi đỏ hồng. Khuôn cổ cao thẳng, cơ thể cân đối lại hoàn mĩ.

Một người con gái đẹp, Kim Ngưu và Thiên Yết đều không khỏi nhủ thầm. Đẹp đến mức bọn họ phải nhớ đến Thiên Bình.

- Hai em là... Kim Ngưu và Thiên Yết đúng không? - Người con gái run giọng - Công chúa của Brili và người thừa kế của Qualeria, có phải không?

Thiên Yết lạnh lùng nhìn người trước mặt, muốn phủ nhận. Chỉ là Kim Ngưu đã nhanh chóng bắt lấy tay của cô ở dưới bàn để cản lại, đôi mắt tinh tường nhìn đến người con gái lạ phía trước.

- Vâng. - Kim Ngưu gật đầu, lịch sự mỉm cười gật đầu chào.

Hành động này khiến cho Thiên Yết không khỏi lo lắng.

Với tình hình hiện tại, việc xác nhận thân phận của họ với người ngoài thật sự không an toàn cho lắm. Dù sao, vẫn chưa thể biết được kẻ địch trong cuộc chiến này là những ai.

- Chị là Thiên Nga. - Khuôn mặt người con gái kia như sáng lên, gấp gáp giới thiệu mình, cũng đưa giấy thông hành của bản thân cho hai người xem - Jirous Di Thiên Nga.

Cái tên này, thì cả Kim Ngưu và Thiên Yết đều quen thuộc, không hẹn mà quay đầu nhìn nhau, rồi lại nhìn xuống giấy thông hành xác nhận thân phận kia.

Viền giấy thông hành được mạ một lớp đá quý ánh tím lấp lánh, trên mặt là quốc huy của Jirous được in chìm. Đây quả thật là giấy thông hành của hoàng thất Jirous.

Jirous Di Thiên Nga, 27 tuổi.

Con gái duy nhất của đứa vua Jirous, đất nước lớn mạnh dưới sự bảo trợ của thần Rượu nho Dionysus, người thừa kế ngai vàng của một trong tám cường quốc.

Kim Ngưu không nhận ra Thiên Nga. Cô chỉ nhận ra bộ trang phục trên người cô ấy mà thôi.

Đó là một trong số những bản thiết kế giới hạn được Song Ngư làm riêng cho các buổi đấu giá hoàng gia. Từng hoạt tiết dệt thêu trên vải đều được đăng kí độc quyền và sản xuất bằng tay, chắc chắn không có ai có khả năng sao chép lại y hệt như vậy. Kim Ngưu thường xuyên tổ chức những buổi đấu giá như vậy để nâng cao danh tiếng cho Song Ngư và cả Z lúc trước.

Thiên Yết không quản lí việc phát triển của những người khác nên không nhận ra, nhưng Kim Ngưu là người đứng sau Z thì lại rất quen thuộc.

Người này có thân phận rất cao quý. Vậy nên, chắc hẳn đã từng gặp cô và Thiên Yết trong lễ đính ước Opyer rồi.

Thêm nữa, Nam Miện đang ở gần đây. Trên người Kim Ngưu là một lớp kết giới bảo vệ vững chắc lại nhạy bén, đủ để cho Nam Miện nhận thức được có chuyện gì đang xảy ra. Anh chắc chắn sẽ nhận ra được có người tiếp cận Kim Ngưu, và hẳn sẽ nhanh chóng đến đây thôi.

Thế nên Kim Ngưu không lo lắng.

Dù sao, nếu đây thật sự là một cái bẫy được giăng sẵn, không vào hang hùm thì làm sao bắt được cọp con?

- Chị đã không ngừng tìm kiếm ở Rental mấy ngày qua, nhưng lại chẳng biết mọi người đang ở nơi nào. - Thiên Nga chưa đợi Thiên Yết và Kim Ngưu nói gì, đã gấp gáp nói, hai tay siết chặt lại đặt trên bàn trà - Phía đức vua Rental mãi không liên lạc được, Z cũng không thể kết nối...

- Cô chủ!

Giọng nói hớt hải từ phía sau lưng Thiên Nga cắt đứt lời của cô, cũng thu hút sự chú ý của Thiên Yết và Kim Ngưu.

Người vừa xuất hiện là một người thanh niên lực lưỡng cao to, cơ thể săn chắc khỏe mạnh, khuôn mặt nam tính lại nghiêm chỉnh, mang theo chút phong thái kỉ luật như trong quân đội khắc nghiệt.

- Ngự Phu! - Thiên Nga quay đầu, vẫy tay với người vừa đến - Ta ở đây.

Hàng lông mày đậm nét của Ngự Phu nhíu lại khi nhìn thấy Kim Ngưu và Thiên Yết.

- Xin người đừng đột ngột biến mất như vậy nữa. - Anh khàn giọng nói, âm thanh nam tính lại trầm khàn - Tôi sẽ lo lắng đấy ạ.

- Đừng lo, đây là những người mà ta đang tìm kiếm. - Thiên Nga vội đứng dậy, giới thiệu - Xin lỗi, vừa nãy nhìn thấy họ, ta vội quá nên đã không nói gì với anh.

Thiên Yết điềm tĩnh ngồi đó, không biểu lộ chút cảm xúc nào. Mà Kim Ngưu thì khẽ gật đầu với Ngự Phu, rồi lại nhìn sang Thiên Nga:

- Sao chị lại đi tìm bọn em?

Từ sau khi biệt thự của Sư Tử bị tấn công, bọn họ đã lập tức hạn chế để lộ hành tung của mình cho bên thứ ba biết. Đó cũng là lí do bọn họ chuyển đến Dyon, để sử dụng sức mạnh bảo vệ của nữ thần Demeter vẫn còn ngự trị ở nơi đây làm thành lớp phòng vệ vững chắc che giấu bản thân mình. Ngay cả chính đức vua Rental còn khó lòng xác định được nhóm Kim Ngưu đang ở đâu thì làm sao một người nước ngoài như Thiên Nga có thể chứ.

Cơ mà, điều khiến cho Kim Ngưu để tâm hơn cả chính là việc người này đi tìm bọn họ.

Thiên Nga nhìn Kim Ngưu một chút, vẻ mặt rối rắm xoắn xuýt dễ dàng nhận thấy được, ngay cả bờ môi đỏ mọng căng đầy cũng mím lại với nhau.

Thiên Yết nghiêng đầu nhìn người trước mặt, yên tĩnh chờ đợi.

Kim Ngưu cũng không nói câu nào, chỉ hướng tay về phía chiếc ghế trống cạnh Thiên Nga mời Ngự Phu ngồi xuống cùng bọn họ, tránh gây ra những sự chú ý không đáng có.

- Thật ra... - Một lúc lâu, Thiên Nga mới chậm chạp nặn ra được vài chữ - Chị là muốn tìm Bảo Bình.

Những ngón tay thon dài đang miết lấy gấu váy lập tức cứng lại, nhưng khuôn mặt vẫn thản nhiên một nét ôn hòa lắng nghe. Kim Ngưu im lặng ý nói Thiên Nga tiếp tục giải thích.

- Chị... chị thật sự cần phải gặp Bảo Bình. - Thiên Nga gấp gáp lo lắng nói, hai tay kích động bắt lấy tay của Kim Ngưu siết lại - Hiện tại chị không biết có thể nhờ cậy ai được nữa.

- Thế nhưng việc này cũng không có nghĩa bọn em có thể thay Bảo Bình quyết định. - Thiên Yết khẽ nhíu mày, lạnh tanh nói với Thiên Nga - Trước tiên chị nên bình tĩnh đi đã.

Thiên Nga biết mình cũng có chút thất thố, chỉ có thể ngượng ngùng thu tay về. Tuy nhiên, cô vẫn lần nữa nói, đôi mắt dắc xảo cong cong như phượng hoàng vẫy cánh nhìn xoáy vào Thiên Yết:

- Chị cần gặp Bảo Bình. - Thiên Nga lặp lại - Hai em đưa chị gặp Bảo Bình nhé?

Thiên Yết nhìn thẳng vào mắt của người thừa kế tương lai của Jirous, khuôn mặt dần hiện rõ nét không hài lòng.

Vậy nhưng, cô đột nhiên cảm thấy, tại sao lại không giúp Thiên Nga cơ chứ?

Đúng rồi...

Đây là công chúa duy nhất của Jirous, chứ nào phải người lạ ất ơ gì...

Có lẽ Thiên Nga thật sự cần gặp Bảo Bình...

Kim Ngưu... Kim Ngưu cũng không hề phản đối gì...

Lời đồng ý đã ngay nơi chót lưỡi đầu môi...

- Dừng lại ngay đó! - Âm giọng trầm ấm của Nam Miện ngay lập tức khiến cho tất cả mọi người đều giật mình.

Đôi mắt có phần ngơ ngác ngây dại của Thiên Yết lúc nãy cũng như chợt nhận lại được sự sống, mở to ngạc nhiên nhìn Nam Miện, rồi tay liền ôm lấy đầu. Ở bên cạnh, Kim Ngưu cũng có chút đờ đẫn, chưa kịp hiểu được chuyện gì vừa xảy ra.

Vừa có chuyện gì vậy?

Mà, tại sao lúc này Nam Miện lại có mặt ở đây thế này?

Nam Miện vốn nên ở phía thư viện quốc tế của Brili, bây giờ lại đang đứng ở ngay cạnh bàn bọn họ, sát bên Kim Ngưu như muốn bảo hộ cô. Một tay anh giơ ra ngay giữa bàn, chắn ở giữa Kim Ngưu, Thiên Yết và Thiên Nga, Ngự Phu. Khuôn mặt góc cạnh dịu dàng lúc này lại đăm chiêu một nỗi khó gọi tên, môi mím chặt lại.

- Nam Miện. - Kim Ngưu lúc này đã có chút bình tĩnh, khẽ chạm vào tay anh như trấn an - Không sao.

Vậy nhưng Nam Miện không chịu rút tay lại, khuôn mặt đăm đăm nhìn về phía Thiên Nga.

Ánh mắt của Nam Miện bỗng nhiên khiến Kim Ngưu có chút không phân biệt được, đây là anh đang nhìn kẻ thù, hay là đồng minh nữa.

Và cơ thể Kim Ngưu lạnh toát.

Nam Miện đang đấu tranh cái gì vậy? Anh đang giằng co cái gì, giữa cô và vị công chúa của Jirous này?

Kim Ngưu vừa tự tin nói với Thiên Yết rằng mình có thể hiểu rõ suy nghĩ của anh chỉ bằng một ánh mắt, lúc này lại không tài nào nắm bắt được nội tâm người con trai này đang phân vân giằng xé cái gì.

Trước khi cô kịp hiểu ra, Nam Miện đã giơ lên một tay rảnh rỗi còn lại, tự đấm vào mặt mình.

Cú đấm rất mạnh, chẳng có chút nhẹ nhàng nương tình, đến mức khuôn mặt của Nam Miện bị quay sang một bên, và cả cơ thể săn chắc vững vàng của anh phải loạng choạng ra sau rồi ngã xuống.

- Nam Miện! - Kim Ngưu sợ hãi vội rời khỏi ghế, quỳ thụp xuống cạnh anh.

- Anh không sao. - Khó khăn trấn an cô qua từng hơi thở khó nhọc, đôi môi của người con trai run rẩy vẽ nên nụ cười - Không sao hết, em đừng lo lắng.

- Kim Ngưu, đỡ Nam Miện ngồi dậy đã. - Thiên Yết lúc này đã nghiêng người sang phía bọn họ, khẽ nói - Mọi người đang nhìn kìa, tốt nhất đừng gây chú ý quá lớn tại đây.

Kim Ngưu gật đầu, cố gắng đỡ lấy Nam Miện, làm điểm tựa để anh đứng dậy với mình.

Từ đầu đến cuối, Thiên Nga và Ngự Phu đều ngồi yên tại chỗ, không hề làm gì.

Cũng, không hề ngạc nhiên trước sự xuất hiện và hành động của Nam Miện.

Lúc Nam Miện đã ngồi ở ngay cạnh Kim Ngưu, anh mới đưa tay lau đi ít máu nơi khóe môi, cũng áp tay lên bên má dần sưng đỏ. Tay còn lại, Nam Miện gắt gao chắn trước Kim Ngưu, nắm lấy bàn tay đang để trên đùi của Kim Ngưu, siết lại.

Cái siết chặt như muốn bảo vệ an ủi cô, nhưng cũng như muốn nhắc nhở bản thân.

- Hai người không được nhìn vào mắt của cô ta. - Nam Miện chịu đau, nghiến răng nói.

- Cái gì? - Thiên Yết có chút không theo kịp, hỏi lại.

- Tôi làm như vậy vì bất đắc dĩ. - Lúc này Thiên Nga mới lên tiếng, giọng nói ẩn ẩn chút buồn bã bất lực - Nếu anh đã nhận ra, anh cũng phải hiểu sự nguy hiểm khi tôi thật sự nói ra chứ?

- Tôi không quan tâm. - Nam Miện nhàn nhạt trả lời cô ấy, ánh mắt lướt qua đôi mắt như lấp lánh hơi nước một chút rồi lại thu về, dịu dàng nhìn sang Kim Ngưu - Thứ tự ưu tiên của tôi không có quý cô đây. Tôi chỉ biết rằng cô đang muốn dùng sức mạnh của mình để ép buộc bạn của tôi mà thôi.

Từng lời từng chữ đanh thép dành cho Thiên Nga, cũng đủ để hai cô gái cạnh anh nắm được tình hình, im lặng để Nam Miện xử lí vấn đề.

- Anh thật sự nghĩ tôi muốn làm hại họ sao? - Thiên Nga nói, giọng nghẹn ngào run rẩy như chực khóc - Làm sao tôi biết cách nào để họ giúp nữa chứ? Tôi đâu thể nào nói với họ sự thật được? Sao tôi biết được họ có biết những gì tôi nói hay không? Nhỡ đâu nó sẽ gây nguy hiểm cho tôi thì sao?

Nam Miện vẫn thờ ơ, chẳng muốn quan tâm.

- Anh cũng giống như tôi, vậy thì anh càng phải rõ lời tiên tri hơn cả chứ? - Thiên Nga nói tiếp, uất ức không phục - Suy nghĩ cho tương lai một chút đi!

- Nhưng vẫn không đồng nghĩa với việc cô có thể dùng sức mạnh của mình với họ! - Nam Miện đánh gãy lời nói của cô - Tôi đã nghe được toàn bộ cuộc nói chuyện rồi. Cô cũng biết hai người này là ai không phải sao? Nghĩa là bọn họ cũng có khả năng sẽ trở thành giống cô.

Lần này, Thiên Nga không tài nào phản đối được.

- Cô biết bọn họ ở cùng thái tử Skylen, nghĩa là anh chàng kia cũng tin tưởng bọn họ. Cô thay vì nói rõ tình hình, lại cố tình khống chế bọn họ như vậy. Nếu tôi nói rõ mọi chuyện với cậu ta, thì cô sẽ nghĩ thế nào?

- Tôi... - Thiên Nga muốn phản đối, muốn biện hộ cho mình, nhưng không biết làm thế nào.

- Xin hãy thứ lỗi cho cô chủ của tôi. - Ngự Phu lúc này mới lên tiếng - Cô ấy vẫn đang khá hoảng loạn và lo sợ sau khi trốn khỏi Jirous, lại thêm sức mạnh đang nắm giữ trong người và lời tiên tri kia, thật sự khó lòng mà suy nghĩ thấu đáo được.

- Khoan đã. - Kim Ngưu cắt lời - Trốn khỏi Jirous?

Lúc này, nước mắt của Thiên Nga đã không tài nào kiềm lại được nữa, lặng lẽ rơi bên gò má. Tiếng nức nở đau lòng xót xa bị cô giữ lại trong cổ họng, chỉ có thể thỉnh thoảng nghe thấy từng tiếc nấc nhẹ bất lực đau lòng.

- Kim Ngưu, Thiên Yết. - Nam Miện vẫn giữ giọng điệu bình tĩnh ôn hòa với hai người - Công chúa Thiên Nga của Jirous đã thức tỉnh sức mạnh của thần.

Hai cô gái ngạc nhiên quay phắt sang nhìn Nam Miện, không thể tin nổi.

- Và nếu anh đoán đúng, thì trước mặt hai em, chính là người thừa kế của nữ thần Hôn nhân và Gia đình Hera.

Và rồi Ngự Phu gật đầu, xác nhận suy đoán của Nam Miện.

Đúng vậy, Jirous Di Thiên Nga, người sẽ kế vị đất nước được nam thần Rượu nho Dionysus bảo hộ, đã đánh thức sức mạnh của nữ thần Hôn nhân và Gia đình Hera.

~o0o~

Sự xuất hiện của người kế thừa mới, bạn nào theo dõi San trên trang Facebook có lẽ đã biết trước rồi he =)))

Ban đầu, San đã định để cho người thừa kế của Hera tên Tiên Hậu. Cơ mà, suy nghĩ mãi cân nhắc mãi, cuối cùng vẫn chọn Thiên Nga. Về lí do thì có lẽ phải đợi về sau khi mọi thứ quanh cô nàng này được tiết lộ hết San mới có thể nói được.

Chương này, để hỗ trợ mọi người xâu chuỗi mọi thứ lại, San sẽ nói trước rằng chương đã được lồng ít gợi ý về Nam Miện, Thiên Nga, và cả Ngự Phu. Sẽ rất tuyệt luôn, nếu có bạn nào có thể đoán ra được vai trò của hai nhân vật mới này, và cả câu chuyện phía sau nữa.

Về sau sẽ có thêm gợi ý nhe.

Cảm ơn mọi người đã chờ đợi và đọc hết chương 44 này. Hi vọng chương truyện sẽ đem lại một khoảng thời gian vui vẻ cho mọi người nè.

Chúc mọi người một ngày làm việc và học tập thật tốt nhe! Nốt hôm nay, ngày mai đã là cuối tuần rồi. Hãy dành thật nhiều thời gian để nghỉ ngơi và thư giãn sau một tuần dài nhé. <3