[12 Chòm Sao] Tôi Là Ai?

Chương 4: Lễ đính ước Opyer (2)





Sau khi sắp xếp vị trí chỗ ngồi, đền thần đóng chặt cửa lại, ngăn người ngoài bước vào trong đền, tránh việc phá hỏng buổi lễ uy nghiêm này.



Các nữ tế quan bắt đầu quỳ xung quanh đại điện, tạo thành một lối đi từ từ hai cổng lớn rồi tỏa ra thành vòng tròn, để vị trưởng thần quan già cung kính quỳ xuống trước tượng thờ các vị thần cổ xưa.



- Hỡi các vị thần tối cao, hôm nay xin người hãy chứng giám cho lễ đính hôn của những người con của người. Chúng con nguyện thành tâm, cầu mong cho người đồng ý để hôn lễ Opyer được tiến hành.



Ngay khi giọng nói của trưởng thần quan kết thúc thì bỗng nhiên, mây đen bắt đầu kéo đến, che kín cả bầu trời. Thấy được bầu trời thay đổi, mọi người biết: Các vị thần đã đồng ý để lễ đính hôn được bắt đầu.



Mọi người quỳ sụp xuống, kính cẩn nghiêng mình cảm tạ các vị thần.



"Rầm" - Những tiếng động to lớn vang lên trên bầu trời xám kịt, những tia sét giáng xuống bầu trời, giáng xuống hai cây đuốc khổng lồ ở hai bên đông, tây của thần điện, khiến cho ánh lửa đỏ vàng bùng lên, chiếu rọi khung trời đen xám.



Từ khi Oras được tạo ra, các vị thần đã dạy: Nước, Lửa, Đất, Không khí chính là cha, là mẹ của chúng ta, là đấng toàn năng của chúng ta. Trong đó, lửa là sức mạnh tuyệt đối và mạnh mẽ nhất! Lửa mang lại ấm áp, mang lại sự sống, lửa là sức mạnh cũng như là khiên chắn, là bắt đầu của mọi thứ. Chính vì vậy, khi sét đánh xuống, tạo nên lửa, mọi thứ sẽ được bắt đầu.



Các nữ tế quan lập tức đứng dậy, tạo thành hai vòng tròn quanh hai cây đuốc khổng lồ đang cháy, khẽ cúi nhẹ đầu, bắt đầu hát lên bài hát dành cho thần thánh.



Giọng ca trong trẻo, êm dịu vang vọng khắp thần điện khiến, những giọng ca hòa với nhau, mang sức mạnh của mình chuyển hóa thành giọng hát ngọt ngào như ngọn gió đầu xuân, dành tặng cho các vị thần đã vì thần dân khắp nơi mà hi sinh.



Ngay khi tiếng hát kết thúc, hai chiếc đuốc rực lửa bỗng nhiên bị dập tắt.



Do bầu trời âm u mà không gian quanh thần điện ngày càng tối, giờ hai ngọn đuốc lại bị dập đi khiến cho mọi thứ rơi vào bóng tối, hoàn toàn không thấy gì nhưng không vì vậy mà họ gây náo loạn lên. Họ biết vào lúc này, các vị thần đang mang hai "Lễ Viên" đến.



Lễ Viên là tên của hai căn phòng do các vị thần tạo nên từ máu của thần tình yêu Eros. Hai căn phòng chứa đầy các vật đính ước có giá trị do các vị thần tạo ra với sức mạnh cùng nhiều ý nghĩa khác nhau nhưng chỉ những người có sức mạnh rất to lớn mới có thể thấy được, còn nếu không, họ chỉ có thể thấy được những món đồ bình thường được tạo ra dưới bàn tay tuyệt vời của nữ thần mặt trăng Artemis.



Mỗi căn phòng đều có một vệ thần canh giữ và bảo vệ. Căn phòng chứa vật đính ước dành cho nữ là Lễ Viên - Sinh, của nam là Lễ Viên - Minh. Bất kì ai nếu chạm vào món đính ước của mình thì mọi vật khác đều sẽ biến mất.



Cả thần điện bỗng nhiên sáng rực lên, hai ngọn đuốc lại được thắp sáng lần nữa, chiếu rọi mọi thứ, để lộ ra hai cánh cửa lớn bằng gỗ ngay phía trước bức tường cạnh đuốc khiến cho những nữ tế quan lần đầu tiên tham gia vào lễ đính ước Opyer phải ngạc nhiên kêu lên. Thật thần kì!



Mà ở phía sau hai cửa lớn Đông - Tây, cả bọn đang quan sát mà cũng phải ngạc nhiên trước sự đặc biệt của buổi lễ này.



- Chúng con xin người hãy chúc phúc cho những đứa con của người! - Trưởng thần quan nói lớn.



Ngài đứng thẳng lưng, bước vào phía giữa thần điện, khẽ hắng giọng rồi nói:



- Đại hoàng tử nước Kistelio - Kistelio Hoàng Ma Kết!



Cánh cửa phía Tây được mở ra, Ma Kết bước từng bước về phía chính giữa thần điện, đôi mắt nâu nhạt khẽ lướt qua những khuôn mặt quen thuộc ở vị trí trang trọng nhất. Nhìn thấy khuôn mặt của người đó, Ma Kết không khỏi cười lạnh nhưng rất nhanh liền thu lại nét mặt ngoài ý muốn, quỳ xuống ngay giữa thần điện.



- Đại hoàng tử nước Rental - Rental Hải Sư Tử!



Cũng từ cánh cổng phía Tây, bóng dáng cao ráo của Sư Tử xuất hiện, bước nhanh về phía chính giữa thần điện. Anh cũng có hành động y như Ma Kết, liếc về dãy ghế danh dự nhất, nhưng thay vì nở nụ cười kì lạ như Ma Kết, anh chỉ chăm chú nhìn hai con người đang lạnh lùng quét mắt nhìn anh.



Sư Tử không hiểu được, hai người đó đang định làm gì anh và Nhân Mã?



- Hoàng thái tử nước Skylen - Skylen Thiên Bảo Bình!



Mọi người nhìn về phía cánh cổng phía Tây đã được mở rộng, quan sát con người đang bước ra với ánh mắt đầy ngưỡng mộ. Bảo Bình là người trẻ nhất được phong thái tử khi mà anh chỉ mới 21 tuổi.



Đối diện với những ánh mắt ngưỡng mộ đó, Bảo Bình cũng chỉ lơ đi, ánh mắt rời đi vị trí vốn có mà nhìn về phía cha mình, anh khẽ nở nụ cười vui vẻ rồi bước lên phía trước.



- Nhị hoàng tử Kistelio - Kistelio Hoàng Cự Giải!



Cự Giải bước nhanh về phía trước, đôi môi mím chặt, không hề nở nụ cười. Đôi mắt cậu săm săm nhìn vào bóng lưng của anh mình chứ hoàn toàn không nhìn về phía cha, mẹ cậu đan ngồi ở trên những hàng ghế kia.



Dường như cảm nhận được ánh nhìn của Cự Giải, Ma Kết khẽ quay đầu, những người còn lại cũng theo đó mà quay lại nhìn Cự Giải.



- Ma Kết, thằng nhóc biết từ khi nào? - Song Tử khẽ trầm giọng hỏi.



- Một năm trước. - Ma Kết trả lời - Tuy tôi không biết thế nào nhưng nó biết cũng tốt. Ít nhất nó sẽ không bị lợi dụng nữa.



- Cậu nói nó nghe? - Bảo Bình nhíu mày - Thằng nhóc còn quá nhỏ.



- Nó nói với tôi nó có cảm giác họ kì lạ và việc đó khiến nó sợ. Tôi chỉ nói cho nó nghe để nó hiểu thôi. - Ma Kết giải thích, ánh mắt vẫn nhìn về phía Cự Giải đang bước tới.



- Anh hai. - Cự Giải khẽ nói.



- Ừm. - Ma Kết gật đầu, kéo Cự Giải lên đứng ngay sau lưng anh mà Sư Tử cũng đã rất dễ dàng lùi lại nhường chỗ cho Cự Giải.



- Nha Bạch Dương!



Tiếng vỗ tay vang lên vang dội. Con người tài giỏi như Bạch Dương dường như đều được tin rằng rất xứng đáng với cuộc hôn nhân này. Ai cũng biết rõ, Bạch Dương là người như thế nào và đều rất kính phục. Ánh mắt họ thán phục nhìn về phía con người cao lớn đang bước về phía chính giữa thần điện.



- Đại công chúa nước Qualeria - Qualeria Ma Thiên Yết!



Cánh cửa phía Đông mở ra không một tiếng động, nhẹ nhàng di chuyển, để lộ hình ảnh các cô gái xinh đẹp với những bộ váy dài trang nhã.





Mọi người nhìn các cô với ánh mắt ngưỡng mộ mà không biết vài giây trước, Kim Ngưu đã phải lôi cả bọn đứng thẳng lại khi thấy cánh cửa đang mở ra. Nếu không thì mọi người sẽ được nhìn thấy các cô gái đang túm tụm lại nói chuyện thì đúng hơn.



Thiên Yết khẽ thở hắt ra rồi nhanh chóng bước ra ngoài.



Từng bước chân của cô làm cho mái tóc dài lay động khiến cho ai cũng phải trầm trồ khen ngợi vẻ đẹp tuyệt sắc của mình.



Đôi mắt của Thiên Yết khẽ lướt qua dãy ghế ngồi danh dự, láo liên tìm kiếm đến khi nhìn thấy hai con người đang đang gượng gạo cười kia mà khẽ nhíu mày, thở dài.



- Công chúa của Brili - Brili Dương Kim Ngưu!



Nghe tên mình, Kim Ngưu bước ra. Cô không hề nhìn ngang dọc, đôi mắt chỉ nhìn về ohias bóng lưng của Thiên Yết mà đi thẳng tới đó, hoàn toàn không để ý đến bất kì ai khác. Trong đầu Kim Ngưu lúc này xuất hiện một bóng người, hình ảnh của người đó khiến sống mũi cô cay cay, miệng khẽ lẩm nhẩm:"Nam Miện..."



Kim Ngưu không biết, có một chàng trai đang nhìn cô, khi đọc được khẩu hình của cô rồi, anh ta không khỏi nở nụ cười.



- Công chúa của Rental - Hải Nhân Mã! - Vị trưởng thần quan tiếp tục đọc tên người tiếp theo ngay sau khi thấy Kim Ngưu đã bước đến nơi.



Khác hoàn toàn với vẻ cứng nhắc của Kim Ngưu, Nhân Mã lại có vẻ rất thoải mái. Bước chân dài, phóng khoáng cùng với nụ cười mỉm ở môi khiến ai cũng tưởng rằng cô không sao. Thế nhưng ít ai chú ý đến đôi mắt ưu thương của cô.



Nhân Mã là một nhà văn, và dĩ nhiên, không phải tự dưng mà mọi người yêu thích tác phẩm của cô. Họ yêu nó bởi nó có cảm xúc rất mãnh liệt và đặc biệt và có nhiều ý nghĩa sâu xa. Đôi khi người đọc phải ngẫm nghĩ, đọc rất lâu mới hiểu được dụng ý của cô, cũng như tâm của Nhân Mã, phải nhìn thật kĩ, hiểu thật sâu mới biết cô muốn nói gì, nghĩ gì.



- Công chúa của Wanteri - Wanteri Quyền Song Ngư!



Ngay khi Song Ngư bước ra thì ai cũng phải trầm trồ.



Khuôn mặt thon nhỏ, đôi mắt sắc xảo, phẳng lặng như mặt nước hồ thu, chiếc mũi thẳng cùng với đôi môi màu hồng nhạt được rắc kim tuyến nên khi được những ánh sáng tỏ mờ của ánh lửa rọi lên, khuôn mặt cô trở nên có sức hút kì lạ!



- Nhị công chúa Qualeria - Qualeria Ma Thiên Bình!

Tất cả mọi người sau khi chứng kiến vẻ đẹp tuyệt vời của Song Ngư bây giờ lại quá đỗi ngạc nhiên trước vẻ đẹp của Thiên Bình. Cô đẹp không kém gì chị mình! Thay vì có khuôn mặt sắc sảo như chị mình, Thiên Bình lại mang vẻ mặt hồn nhiên và ngây thơ như một đứa trẻ nhỏ, đôi mắt to tròn, lấp lánh đi cùng với đôi môi tô màu hồng nhạt mềm mại.



Ở phía chính giữa thần điện, Song Ngư và Thiên Yết nhìn nhau khẽ mỉm cười. Y như Song Ngư dự đoán!



- Kim Xử Nữ!



Tiếng xì xào bắt đầu nổi lên.



Bạch Dương cho dù không có vương vị nhưng vị trí của anh rất cao và được nhiều người kính trọng nhưng Xử Nữ thì sao? Cô có là ai đâu? Cô chỉ là con gái của một vị tướng quân bình thường, làm sao có thể tham gia hôn lễ Opyer dành cho những con người xuất chúng này?



Tiếng vỗ tay vẫn vang lên nhưng thay vì dồn dập hay hưng phấn, nó vang đều đều, cứ như chỉ là làm để giữ chút thể diện cho những con người quyền quý đang ngồi trên cao kia, còn những đôi mắt thì liên tục lướt qua lướt lại trên người Xử Nữ, cố gắng tìm ra một điểm không thỏa đáng của cô để có cớ trách mắng. Con gái của các vị quan ở đây cũng như cô ta, vậy mà tại sao chỉ mình cô ta là được tham gia vào hôn lễ đặc biệt và cao quý này?



Xử Nữ đi theo Kim Ngưu bao nhiêu năm, chẳng lẽ không nhận ra những con mắt lạnh lùng đang chiếu thẳng vào mình? Tuy nhiên, cô vẫn không chút run sợ, ngẩng cao đầu mà bước đi. Những bước chân của cô thật hoàn hảo, thật chính xác đến mức chẳng có ai tìm ra được bất kì lí do nào để bới móc cô, ngoại trừ địa vị của cô.



- Hỡi các vị thần linh thiêng! - Vị trưởng thần quan tiếp tục buổi lễ - Mười hai người con của người đã tập hợp ở đây, chờ đợi người đưa ra sự quyết định. Chúng con hi vọng người sẽ cho chúng con câu trả lời!



Ngay sau đó, các nữ tế quan đứng dậy, chia ra, tạo thành hai vòng tròn lớn bao bọc lấy hai nhóm riêng nam và nữ. Sau đó, họ ngước mặt lên trời và cất tiếng hát:



"Hỡi người, con người xưa cũ

Tôi mong ngóng được gặp người

Tôi ao ước được tắm dưới con suối ánh sáng của người

Tôi ước mơ được đi vào mê cung Nguyệt Dạ của người

Tôi hi vọng được là hạt giống trên tay người

Tôi nguyện ước được nhận ánh sáng của sấm trên đỉnh của ngọn đồi cao nhất

Tôi chờ mong được là điểm tựa cho những bước người đi trong khu rừng của sự dối gian

Tôi khao khát con tim rực cháy của người trong cánh rừng Kisha

Tôi sẵn sàng chìm sâu trong sự bao dung của người ở nơi đáy đại dương

..."



Bài hát da diết với những ca từ kì lạ được hát bằng những ngôn ngữ cổ xưa đem lại cho thần điện một không khí u buồn, ảm đạm và khi các nữ tế quan đang cất cao tiếng hát thì ngọn lửa ở hai bên đuốc rực cháy lên, trở nên to lớn hơn bao giờ hết, tạo thành hai quả cầu lửa khổng lồ bao quanh lấy hai nhóm người, đưa cả hai nhóm lên cao, lơ lửng giữa không trung trong tiếng hát thánh thót của các nữ tế quan.



- Có chuyện gì vậy? - Nhân Mã không hiểu gì kêu lên, quay qua quay lại quan sát quả cầu lửa khổng lồ đang đưa mình lên cao này, hai tay dang ra như đang muốn làm gì đó.



- Đừng! - Kim Ngưu ngăn cản Nhân Mã ngay - Đây là nghi thức kiểm tra tư cách để vào phòng Lễ Viên, sẽ không có bất cứ vấn đề gì.



Đến khi được đảm bảo như vậy, Nhân Mã mới thả lỏng tay xuống nhưng sự hoài nghi và cảnh giác vẫn ngập trong tâm trí cô, đôi mắt xinh đẹp liếc nhìn quanh quả cầu lửa đang bao bọc lấy mình và năm người còn lại. Thật kì lạ! Là lửa nhưng tại sao lại không nóng?



Nhân Mã không biết rằng ngọn lửa mạnh mẽ đang bao bọc lấy cô chính là do sức mạnh cường đại từ linh hồn của những người đang được bao quanh bởi quả cầu to lớn này. Nó có thể coi như là một kết giới vững chắc được tạo ra từ các vị thần và sức mạnh của những người bên trong. Vì vậy mà nó sẽ bảo vệ họ cũng như thẩm định tư cách để mang họ đến căn phòng Lễ Viên đặc biệt sắp tới đây.



Đến khi cả hai quả cầu đã bay lên ngay sát trần của thần điện, tiếng hát trong trẻo dứt hẳn mà tất cả những người trong thần điện đều đồng loạt quỳ xuống, thể hiện sự tôn kính to lớn đối với sức mạnh của các vị thần hai hai căn phòng Lễ Viên đang được mở ra.



- Xin các vị thần hãy dẫn lối cho những con người đại diện cho tương lai của Oras, để cho họ có thể bước đi trên con đường đúng đắn nhất. - Vị trưởng thần quan già nua cũng được những người hầu cận đỡ xuống để quỳ xuống tỏ lòng thành kính trước những vị thần toàn năng.



- Ma Kết, cỡ này có được không? - Song Tử lúc này trong quả cầu lửa kia bước lại phía Ma Kết.



- Không. - Ma Kết lắc đầu - Tôi không làm nổi.



Song Tử hơi nhíu mày trước câu trả lời của Ma Kết. Đôi mắt anh không thể hiện sự không hài lòng mà chỉ là một sự e dè và có chút sợ hãi. Ma Kết hiện tại là mạnh nhất nhưng nếu đến anh ta còn nói như vậy thì liệu cơ hội của bọn họ có bao nhiêu chứ?



- Nếu đến cậu còn nói không làm nổi thì chúng ta phải làm sao đây? - Song Tử không biết phải làm thế nào hỏi.



- Không sao, thời gian còn dài, chúng ta vẫn còn cơ hội. - Bạch Dương lên tiếng an ủi.



Bàn tay Bạch Dương khẽ giơ ra, hướng về phía không gian trống trong quả cầu lửa mà những người khác thay vì thắc mắc, chỉ chăm chú quan sát bàn tay của anh cùng với thành quả cầu lửa ở phía đấy.



Thành quả cầu lửa ở phía tay Bạch Dương bỗng nhiên trở nên lồi lõm dị thường, liên tục thay đổi hình dạng, những ánh lửa đỏ vàng trở nên nhấp nhô sống động như những ngọn sóng, ào về phía bàn tay của Bạch Dương tạo thành một quả cầu lửa nhỏ hơn đang xoay tròn, lơ lửng trong lòng bàn tay của anh.



- Như vậy là được rồi. - Ma Kết gật đầu nói, mắt lại hướng về phía Song Tử, mày khẽ nhướng lên - Được rồi chứ?



- Ừm... - Song Tử cũng không còn cách nào khác, chỉ có thể gật đầu đồng ý chuyện này.



Hai quả cầu lơ lửng một hồi rồi lại di chuyển về hai cánh cửa lớn của hai căn phòng "Lễ Viên" mà hai cánh cửa ấy cũng chậm rãi mở ra, chào đón những con người ở bên trong hai quả cầu.



- Sau khi vào đây, mọi người chỉ cần chọn thứ mà mọi người yêu thích là được. - Xử Nữ khẽ mỉm cười nói, mắt vượt qua lớp màn lửa, hướng về phía không gian u tối đằng sau cánh cửa kia.



- Biết rồi! - Song Ngư nói, ánh mắt lạnh nhạt nhìn về phía căn phòng tối tăm kia.



Trong đầu cô lúc này chỉ có hình ảnh của Song Tử, chẳng có chút quan tâm gì đến lễ đính ước Opyer nữa. Song Tử cứ như đang giữ khoảng cách với cô vậy. Tại sao lại như vậy? Song Ngư bất an vòng hai tay ôm lấy bản thân mình, trong đầu lục lọi lại kí ức của lần gặp cuối cùng của cô và anh trai. Rõ ràng chẳng có chuyện gì xảy ra, cô cũng không hề làm gì phật ý anh hay giận dỗi vô cớ, vậy tại sao anh lại lạnh nhạt với cô đến như vậy? Cảm giác buồn tủi vây chặt lấy cô, làm cho suy nghĩ của cô trở nên rối loạn, cứ nghĩ về anh, liên tục tự hỏi bản thân mình rằng: "Tại sao Song Tử lại giữ khoảng cách với mình? Đã xảy ra chuyện gì?"



"Rầm!"



Ngay khi cả hai quả cầu bước qua cánh cửa hoàn toàn, cả hai cánh cửa của hai căn phòng Lễ Viên liền lập tức đóng sầm lại, ngăn cách mọi thứ ở bên trong và bên ngoài, về mặt không gian và cả thời gian.



Một giờ trong phòng Lễ Viên cũng chỉ bằng một phút ở thế giới bên ngoài, Vì vậy trong vòng vài phút mọi người chờ đợi, cả mười hai người đó sẽ có rất nhiều thời gian để chọn lựa vật đính ước tạo ra tương lai của mình.