[12 Chòm Sao] Tôi Là Ai?

Chương 22: Không còn là một trò chơi nữa




- Em thật sự tin lời Thiên Bình sao? - Ma Kết vừa lái xe vừa nhướng mắt sang phía Thiên Yết ngồi bên cạnh đặt câu hỏi.

Lúc đầu rõ ràng là cô không quá lo lắng, nhưng một câu của Thiên Bình lại đủ làm Thiên Yết trở nên để ý hơn.

- Trực giác của cô bé khá chuẩn. - Thiên Yết trả lời.

Ma Kết nghiêng đầu quan sát Thiên Yết.

Cô gái này...

Mặc dù đã ở cạnh nhau vài tuần, cũng đã dần quen thuộc với nhau rồi, nhưng Thiên Yết vẫn còn khá giữ kẽ khi ở cùng mọi người. Hầu như mỗi lần ở cạnh Thiên Yết, anh đều chỉ thấy cô trả lời những câu hỏi cần thiết, còn lại đều mặc định im lặng.

- Tập trung lái xe.

Thiên Yết nhẹ giọng nhắc nhở, Ma Kết liền biết mình thất thố.

Anh không đáp lời cô, chỉ hơi bất lực mỉm cười, rồi tiếp tục lái xe quay về biệt thự.

Bỗng nhiên, Thiên Yết đang tựa lưng vào ghế ngồi thẳng dậy, khuôn mặt căng thẳng thấy rõ.

- Có chuyện gì? - Ma Kết vội hỏi.

- Có người lạ vào được biệt thự rồi. - Thiên Yết lo lắng đáp lời, hiển nhiên không thể tin được.

Thiên Yết chỉ cảm giác được đến vậy liền mất kết nối hoàn toàn, hiển nhiên kết giới đã bị đối phương triệt để phá hủy.

Người này không mạnh như Ma Kết, có thể tiến vào mà không bị phát hiện, nhưng hiển nhiên cũng chẳng phải dạng tầm thường.

Ma Kết cũng bắt đầu cảm thấy có vấn đề, tăng tốc quay trở lại biệt thự.

Khi hai người đến được khuôn viên biệt thự, mọi thứ đều thật im lìm. Không có một bóng dáng khả nghi nào quanh quẩn gần biệt thự cả.

Người làm đều đã được cho về sớm, Song Ngư và Sư Tử cũng đã đi dự tiệc rồi, trong khuôn viên hoàn toàn không có một bóng người.

Ma Kết và Thiên Yết đi sát cạnh nhau, đề phòng nhìn xung quanh.

- Đứng sau lưng anh đi. - Ma Kết nắm lấy cổ tay Thiên Yết muốn cô lùi ra sau lưng mình.

- Không sao. - Thiên Yết khẽ mím môi, vẫn đi cùng anh.

Thiên Yết cố tạo một lớp kết giới quanh người nhưng vô dụng. Cô không có khả năng tạo kết giới cho vật chuyển động, tiêu hao quá nhiều năng lượng và sức lực.

Ma Kết có lẽ cũng đoán được, cho nên mới giữ cô sát bên.

Một lớp bảo vệ mỏng được Ma Kết giăng quanh hai người, nhưng rõ ràng là cũng không quá mạnh mẽ.

Ngay khi Thiên Yết và Ma Kết bước vào, ngôi biệt thự tối đen liền được thắp sáng, mọi thứ vẫn như lúc bọn họ rời đi, không có gì thay đổi.

Hệ thống đèn được tự động bật lên khi có người vào nhà, thế này có lẽ là vẫn chưa ai bước vào. Có điều, nếu như không có ai tiến vào biệt thự, tại sao Thiên Yết lại cảm nhận được có người phá vỡ kết giới của mình chứ?

Thiên Yết thở hắt ra, đảo mắt nhìn xung quanh phòng khách rộng lớn không một bóng người. Bên cạnh cô, Ma Kết cũng không ngừng dò xét.

Ma Kết buông tay Thiên Yết ra, bước về hướng phòng bếp xem thử, mà Thiên Yết vẫn tiếp tục đứng ở phòng khách nhìn quanh để chắc chắn là không có gì bất thường.

Anh quay người lại, muốn bảo cô ngồi đây đợi mình thì lại đột nhiên nhìn thấy một ánh kiếm chớp lóe lên ngay sau người cô, lơ lửng giơ lên cao.

Hoàn toàn không có ai, thế nhưng ánh kiếm lại giơ về phía Thiên Yết.

Ma Kết chẳng kịp nói gì, cơ thể nhanh chóng hành động, kéo Thiên Yết vào lòng mình rồi xoay lưng lại, nghiêng sang một bên né đi.

- Hự!

Thanh kiếm sắc nhọn vẫn chém xuống, xuyên thủng qua lớp kết giới mỏng mà chém một đường xéo trên lưng anh, máu tươi bắn ra nhiễm đỏ thanh kiếm ánh bạc.

Thiên Yết bị Ma Kết ôm chặt lấy ghìm đầu vào lòng ngực anh nên cô không kịp nhận ra gì, nhưng mùi máu tanh xộc vào mũi thì cô vẫn nhạy bén phát hiện ra được.

Ma Kết nén chịu cơn đau, xoay đầu lại nhìn.

Thanh kiếm lơ lửng trong không khí, hệt như được điều khiển, anh vẫn chẳng thể nhìn thấy ai.

Thanh kiếm lần nữa được giơ lên cao, muốn tiếp tục đâm xuống thêm một nhát. Có điều, lần này Ma Kết đã phản ứng kịp, nén đau lùi lại một khoảng, một tay ghì giữ lấy Thiên Yết, một tay giơ ra về phía thanh kiếm kia.

Tường chắn.

Sàn nhà không ngừng phát ra âm thanh ầm ĩ, tấm thảm mềm mại dưới chân cũng rách toạc khi một bức tường đất phá vỡ nền nhà đâm lên chắn giữa Ma Kết và thanh kiếm kia.

Tiếng động đâm phá vẫn tiếp tục vang lên, thanh kiếm đang muốn phá vỡ lớp tường chắn này.

Cả người Ma Kết lảo đảo không đứng vững, đành buông tay, thả Thiên Yết ra.

- Ma Kết! - Thiên Yết thấy anh buông lỏng tay liền giữ chặt lấy người anh, sợ anh ngã xuống.

Ma Kết lảo đảo tựa vào người Thiên Yết, không ngừng lập thêm nhiều bức tường chắn vây quanh thanh kiếm, ý đồ muốn nhốt nó lại đó. Vết thương phía sau lưng khiến anh xây xẩm mặt mày nhưng lại không làm anh thả chậm tốc độ khiển phép.

- Dừng lại đi, anh không đủ sức đâu. - Thiên Yết đỡ lấy lưng Ma Kết, tay cố chặn vết thương lại trong vô vọng.

Ma Kết làm sao không biết điều đó, cả người anh đang càng lúc càng lả đi, đau đớn đến nỗi đứng không vững nữa rồi. Thế nhưng, nhìn Thiên Yết lo lắng khuyên ngăn càng làm cho Ma Kết cắn răng mà sử dụng pháp thuật của mình.

Ít nhất cũng phải phong tỏa nó, để nó không thể nào tấn công được nữa.

Tiếc rằng, thanh kiếm kia như đoán được mục đích của Ma Kết, đã tránh thoát khỏi cái lồng đất trước khi bức tường chắn thứ ba được tạo ra.

Thiên Yết nhìn thấy thanh kiếm quơ quào trong không khí cũng không khỏi khiếp đảm. Cô giơ tay muốn dùng lửa để tấn công, nhưng chẳng thể bao lấy nó hoàn toàn được.

- Cẩn thận... - Ma Kết thì thào.

Thanh kiếm này không bình thường, cứ như có ý thức vậy.

Thiên Yết lo lắng nhìn gương mặt tái nhợt của Ma Kết, không đáp lời, chỉ gồng người lên mở rộng phạm vi của tia lửa, muốn triệt để vây lấy thanh kiếm kia.

Vẫn không được!

Thanh kiếm kia không biết có sức mạnh to lớn đến nhường nào, lại có thể từng đợt phá hủy lửa do Thiên Yết tạo ra, ý đồ muốn tiến lại gần bọn họ.

Dù cho Thiên Yết cố gắng như thế nào, vẫn không thể khống chế nó được.

Thiên Yết đỡ cơ thể của Ma Kết, một tay đã chạm vào vết chém sau lưng anh, biết rõ vết thương tệ cỡ nào. Thế mà lúc này, Ma Kết vẫn đang cố gắng lập thêm tường chắn bảo vệ, tạo cơ hội cho Thiên Yết giữ lấy thanh kiếm kia.

Nhưng vô dụng rồi, cô không thể làm nó ngừng lại.

Ngay cái lúc mà Thiên Yết không biết phải đối phó thế nào với thanh kiếm này, bên ngoài đã vang lên tiếng của Nam Miện. Bọn họ đã chạy về rồi.

Thiên Yết thoáng chốc thả lỏng người, cảm thấy may mắn làm sao.

Mà Ma Kết thì bỗng nhiên ngừng phòng thủ. Những mảng đất khô nứt bị thanh kiếm chém vỡ toác dưới lệnh của Ma Kết đã bay lên, phóng thẳng về phía thanh kiếm kia.

- A... - Một âm thanh trầm khàn lạ lẫm bỗng nhiên vang lên ở phía thanh kiếm.

Quả nhiên có người!

Ma Kết đã nhận ra có người đang điều khiến thanh kiếm kia. Dù cho hai người không thể nhìn thấy hắn, nhưng rõ ràng hắn vẫn ở đó, nắm chặt chuôi kiếm nhăm nhe tấn công bọn họ. Ban đầu, bọn họ thật sự nghĩ rằng đây là một thanh kiếm tự có ý thức, nên cũng chỉ muốn tấn công vào lưỡi kiếm sắc bén kia. Thế nhưng bây giờ đã biết có người đang thật sự cầm nó, cả hai liền muốn bắt cái kẻ giả thần giả quỷ này.

Thiên Yết giơ tay, muốn lần nữa dùng lửa tấn công.

Tiếc thay, kẻ đang điều khiển thanh kiếm trong bóng tối đã lui lại. Thanh kiếm được hạ xuống, rồi vụt biến mất qua cánh cửa.

- Nam Miện, giữ lấy thanh kiếm kia! - Thiên Yết hét to, muốn báo cho những người bên ngoài.

Ở ngoài, khi Kim Ngưu và Nam Miện chạy vào biệt thự, liền thấy một thanh kiếm bay ra ngoài, ngay sau đó là giọng của Thiên Yết vang to từ bên trong.

Kim Ngưu sững người lại vì giật mình, nhưng Nam Miện đã nhanh chóng lao vút về phía thanh kiếm đó.

Theo chuyển động của Nam Miện, từng trận gió xoáy không ngừng nối bước anh, đâm về hướng thanh kiếm kia. Nam Miện biết có người đang cầm thanh kiếm đó, anh muốn tấn công hắn ta.

Những cơn gió rít gào như gươm nhọn giáo sắt tấn công về phía thanh kiếm kia, bay vút qua ánh kiếm bạc, đâm vào một thực thể đằng sau.

- Chết tiệt! - Một giọng nói lạ lùng vang lên nơi thanh kiếm, theo sau là tiếng la do đau đớn đem lại.

"Keng"

Thanh kiếm bị vứt trên mặt cỏ, còn người kia cũng không thể tìm thấy được nữa.

Nam Miện thấy thanh kiếm rơi xuống mặt đất liền ngay lập tức chạy về phía Kim Ngưu và Đỗ Quyên ở đằng sau.

- Cẩn thận xung quanh, kẻ kia có thể vẫn ở đây. - Nam Miện nói to để Bạch Dương và Song Tử nghe được, vây lấy những người còn lại, cẩn thận nhìn quanh.

Mà Nam Miện cũng không nhàn rỗi, lấy bản thân làm trung tâm không ngừng mở rộng phạm vi kết giới muốn tìm kiếm kẻ bí ẩn kia, nhưng rồi vẫn không tìm thấy gì.

Đến khi xác nhận không có ai, mọi người vội vàng chạy vào trong biệt thự.

Sàn phòng khách bị nứt ra nhiều chỗ, vụn đất và vết cháy xém ở khắp nơi, còn Thiên Yết và Ma Kết thì đang ngồi thụp xuống sàn, khắp người đều là máu.

- Bị thương ở đâu vậy? - Kim Ngưu đi trước cùng Nam Miện nhìn thấy cũng tái mét, vội vàng chạy về phía hai người.

Thiên Yết lúc này như trút được gánh nặng, cả người run bần bật.

- Không phải mình... - Cô khó khăn nói - Ma Kết bị thương rồi.

Ma Kết lúc này đã mất ý thức hoàn toàn, khuôn mặt lấm tấm mồ hôi gục đầu vào người Thiên Yết, chiếc áo khoác màu nâu nhạt lúc này đã loang lỗ máu đỏ thẫm.

Đỗ Quyên và Thiên Bình chạy tới nơi nhìn thấy cảnh tượng này cũng không khỏi khiếp sợ, vội vàng chạy về phía Ma Kết và Thiên Yết.

- Chị. - Thiên Bình nắm lấy bàn tay đầy máu đỏ tươi của Thiên Yết, khóe mắt đỏ hoe, sợ hãi không biết nói gì.

Cùng lúc, Cự Giải cũng nhìn thấy anh mình cả người đều là máu, yếu ớt dựa vào người Thiên Yết. Cả người cậu lạnh toát, run lên, chân cũng như đeo cùm, không tài nào bước lên được.

Thiên Bình quỳ xuống, lo lắng tìm kiếm ánh mắt của Thiên Yết, nhưng chị cô vẫn cứ đăm đăm nhìn Ma Kết đang khuỵu ngã.

Mà Đỗ Quyên bình tĩnh chạy lại phía bọn họ, đỡ lấy vai Ma Kết đang thõng xuống, tìm thấy vết thương đang không ngừng chảy máu.

- Nam Miện, cẩn thận đưa cậu ta lên phòng mau. - Đỗ Quyên ra lệnh ngay - Mọi người ở đây trấn an Thiên Yết đi, tôi sẽ giúp Ma Kết.

Lúc này, tất cả bọn họ đều đã thấy được khung cảnh kinh hoàng nơi phòng khách, không có chút phản đối nào.

Xử Nữ đi phía sau nghe tiếng của bọn họ cũng biết có chuyện, lo lắng chạy về phía Thiên Yết.

Nam Miện vỗ vỗ vào cánh tay đang đỡ lấy Ma Kết của Thiên Yết như an ủi, rồi tiếp lấy Ma Kết lúc này đã bất tỉnh, đưa lên lầu. Đỗ Quyên cũng nối gót theo sau, nhanh chóng mất hút.

Xử Nữ, Kim Ngưu, và Thiên Bình vây quanh Thiên Yết, lo lắng vỗ về, an ủi cô.

Thiên Yết không khóc, nhưng hai mắt đều đỏ lên, hiển nhiên rất lo lắng. Cô yếu ớt đáp lại lời của mọi người, run rẩy nhìn xuống bàn tay nhớp nháp máu.

Cô nhận thức rất rõ, nhát chém đó là Ma Kết nhận thay cho cô. Nếu không phải lúc đó Ma Kết quay đầu lại, nhìn thấy và chắn cho Thiên Yết, người bị thương đã là cô rồi. Chính trong giây phút nguy hiểm đó, Ma Kết đã đỡ lấy cho cô.

- Các em đưa Thiên Yết lên lầu thay đồ đi, để bọn anh xử lí lại phòng khách này. - Song Tử nói - Cố gắng làm em ấy bình tĩnh lại đã.

Xử Nữ và Kim Ngưu gật đầu, đỡ lấy Thiên Yết đang ngồi thừ dưới đất đứng dậy.

Thiên Bình cũng nhanh chóng nắm lấy tay Thiên Yết, dẫn cô về phía cầu thang.

Đến khi bốn cô gái lên lầu, ba người còn lại đều lộ rõ căng thẳng, sắc mặt trầm xuống hẳn.

Bạch Dương đi vào sau cùng, trên tay là thanh kiếm kia, khuôn mặt cũng hiển hiện rõ vẻ kinh sợ.

- Đây rốt cuộc là chuyện gì chứ? - Bạch Dương bật thốt lên, không thể tin nổi.

Cự Giải không đáp lời, ngước lên lầu, lông mày nhíu chặt lại.

Song Tử quỳ một chân xuống, chạm xuống vết nứt toạc dưới sàn mà không khỏi lo lắng.

Việc sửa chữa không phải là một vấn đề gì to tát, nhưng sao lại có người có thể xuất hiện ở đây và tấn công cơ chứ?

Kết giới của ngôi biệt thự này có hai lớp. Lần đầu tiên tới đây, Ma Kết đã nói với Song Tử.

Lớp đầu tiên được tạo ra từ các kết giới sư hoàng gia của Rental, do dây là nơi ở của Nhân Mã và Sư Tử từ nhỏ. Các kết giới sư hoàng gia luôn có nhiệm vụ phải duy trì lớp kết giới này và bảo vệ nó. Lần này, việc kết giới bị vỡ Nam Miện nhận ra thì chắc là bên phía hoàng thất Rental cũng đã nhận được thông báo rồi.

Lớp thứ hai là của Thiên Yết. Cô gái này có thể tạo kết giới vững vàng và kiên cố ngang ngửa với kết giới sư hoàng gia. Dù chỉ giới hạn ở vật chết, nhưng rõ ràng là sức mạnh phòng thủ cực kì vững vàng.

Vốn Nam Miện cũng có giăng một tầng bảo vệ ở đây, nhưng chỉ là một lớp bảo vệ mỏng, hoàn toàn không hao tốn năng lượng như hai lớp kết giới kia. Vì thế mà tầng bảo vệ này không đáng kể, nó vốn chỉ dùng để Nam Miện biết được ai đã ra vào trong biệt thự mà thôi.

Có điều, chỉ hai lớp kết giới đầu tiên là đủ.

Hai tầng bảo vệ mạnh mẽ chồng lên nhau, muốn bước vào cũng chẳng dễ dàng gì. Song Tử nhớ rõ Ma Kết lần trước tìm cách bước vào còn đuối sức đến mấy ngày trời, sao kẻ này có thể dễ dàng bước vào đả thương người cơ chứ?

- Chúng ta nên báo cho Kistelio. - Song Tử nói - Nếu như Ma Kết có vấn đề gì, thì việc này không thể để chúng ta tự xử lí được nữa.

- Không được. - Cự Giải dứt khoát cắt ngang - Không thể báo cho bọn họ.

Song Tử bất ngờ nhìn Cự Giải.

- Hãy chờ đến khi Đỗ Quyên chữa trị xong đi. - Cự Giải cúi gằm mặt xuống, nói tiếp - Anh cũng đã nghe anh em kể rồi đúng không? Nếu để cho họ biết, sợ là anh ấy sẽ bị đưa về hoàng cung thật đấy!

Song Tử không biết nên đáp lời thế nào.

Vấn đề của hai anh em Ma Kết...

- Trước tiên cứ sửa lại cái sàn nhà đã. - Bạch Dương xoa đầu Cự Giải, thản nhiên nói - Dù gì thì cái cô Đỗ Quyên kia cũng là thần y, chưa gì đã bi quan như vậy là sao hả?

Bạch Dương bông đùa một hai câu, làm dịu đi tâm tình của Cự Giải, đồng thời cũng làm cho Song Tử cảm thấy có chút nhẹ nhõm.

Ba người nhanh chóng sửa lại sàn nhà vỡ đôi, xử lí vết máu của Ma Kết dưới sàn, rồi gọi người đến dọn dẹp lại.

- Hai người ở đây đợi người hầu tới đi, để tôi lên lầu kiếm tra kĩ xem có vấn đề gì không. - Song Tử nói với Cự Giải và Bạch Dương, rồi nhanh chóng lên lầu.

Bốn tầng biệt thự đều không có gì bất thường, kết giới của anh cũng không nhận thấy có người lạ bên trong biệt thự. Thế nhưng để chắc chắn, Song Tử vẫn đi hết một vòng.

Đến khi anh xuống dưới phòng khách, thì mọi thứ đã được trả về nguyên vẹn, người hầu cũng đang dọn dẹp những thứ bị phá hủy.

- Ổn chứ? - Bạch