Lâm Bạch Dương: 20 tuổi, chàng lãng tử đào hoa.
Gia thế cường đại, có thế lực mạnh về chính trị trong nước và ngoài nước. Ngoài cái vẻ đẹp lãng tử đầy cuống hút đó chính là một con người tàn độc, kiêu ngạo.
Tính tính khá nóng nảy và rất dễ tức giận nên đa số người đều không dám chọc tức hắn mà còn phải kính nể hắn vài phần. Bởi một kẻ có địa vị cao như hắn thì nào có ai dám động vào!
*
“Ngay từ đầu cô vốn không nên yêu tôi. Tôi là một kẻ ích kỷ nên sẽ không bao giờ đáp lại tình yêu của cô! Đừng mơ mộng.”
Phan Kim Ngưu: 18 tuổi, nàng công chúa phương Tây
Mẹ là người phương Tây nên ngay từ khi sinh ra đã rất xinh đẹp, cái nét đẹp quyến rũ của phương Tây kèm theo một nét mộc mạc đặc trưng của phương Đông càng khiến cô trở lên xinh đẹp và lôi cuồng. Trầm tính, ít nói và dáng điệu cao quý khẳng định rằng cô có địa vị lớn như thế nào. Nhưng sau lớp vỏ bọc cao quý đó là một cô gái rất cô đơn.
*
“Tôi chưa bao giờ có thể thoát khỏi cái lòng sắt xa hoa và sự nghiêm khắc của gia tộc. Nhưng tôi đã gặp được anh, đã từng chìm đắm trong yêu thương nhưng rồi anh lại là người nhẫn tâm đẩy tôi xuống vực tối.”
Triệu Song Tử: 21 tuổi, tử thần hai nhân cách
Có thế lực lớn ở thế giới ngầm, từ nhỏ đã luôn nghe theo cha là phải trở nên mạnh mẽ để có thể tự bảo vệ bản thân, cũng phải trở lên thật vô tình để giết một kẻ phản bội mà không nhân nhượng.
Tính tình hòa đồng nhưng lại không có nhiều bạn. Vô tình máu lạnh, có thể giết một kẻ phản bội không nương tay cho dù người đó có là ai đi chăng nữa.
*
“Xin lỗi, ngay từ lúc bắt đầu cho đến lúc kết thúc...Cô đã là người phản bội lại tình yêu của tôi!”
Hạ Cự Giải: 19 tuổi, nàng tiểu thư xinh đẹp
Con gái của một gia đình giàu có nhưng chỉ làm ăn nhỏ. Khi công ty sắp đến đà phá sản thì cha mẹ buộc cô phải gả cho vị tổng tài của tập đoàn Tôn thị để cứu vớt lấy công ty của chính mình. Cô chỉ muốn tự mình tìm lấy hạnh phúc cho riêng mình chứ đâu có muốn phải gả cho một người mình không yêu.
*
“Đi tìm một tình yêu trong thế giới rộng lớn này biết đâu sẽ gặp. Còn một tình yêu bị bắt buộc thì ai biết được sau này sẽ được hạnh phúc.”
Tôn Sư Tử : 22 tuổi, ác ma tổng tài
Thế lực cường đại, hùng mạnh. Ông trùm xã hội đen có tiếng máu lạnh, giết người một cách đầy tàn bạo nên hắn mới được người đời gọi với cái tên “Ác Ma“.
Tính cách lạnh lùng, tàn độc ít ai có thể nói chuyện thân thiện với hẳn vì nếu chỉ sai một lỗi nhỏ thôi cũng sẽ bị sẽ bị hắn giết. Nên cách tốt nhất là im lặng.
*
“Cô luôn tự cho bản thân mình là đúng. Nhưng chỉ vì yêu cô nên tôi mới không giết cô, bởi vì...Cô đã làm sai cả ngàn lần!”
Dương Xử Nữ: 19 tuổi, nàng công chúa mưa.
Gia đình không giàu cũng không nghèo. Ngay từ nhỏ cô đã rất xinh đẹp, cái nét đẹp của cô khiến người khác phải say đắm, mê mẫn.
Tính tình ôn nhu, dịu dàng như nước. Vô tình gặp được định mệnh của đời mình sau khi đánh đổi mạng sống với tử thần. (Đoạn này hơi rắc rối nên vào truyện sẽ hiểu rõ hơn ạ!)
*
“Con người tôi nhỏ bé nhưng rất kiên cường! Trái tim tôi cũng vậy, chỉ đủ chổ cho một mình anh. Nhưng...Đừng làm nó tổn thương! Bởi vì...Nó rất dễ vở.”
Triệu Thiên Bình: 23 tuổi, chàng hoàng tử nắng.
Đẹp trai, hào hoa cùng với gia thế đồ sộ đã khiến hắn trở lên nổi bật dưới bao cái nhìn của người đời. Nhưng hắn không hề muốn thế. Hắn chỉ muốn mình là một người vô hình trong cái thế giới hổn độn này thôi! Nhưng rồi, hắn gặp được cô, và từ đó bánh xe số phận của hắn dần bị lệch hướng.
*
“Cô là người đầu tiên và cũng như là duy nhất khiến tôi cảm thấy được sự khao khát và muốn được nuông chiều như một cậu bé chỉ muốn được mẹ yêu thương, chăm sóc. Cô thật đặc biệt!”
Hàn Thiên Yết: 25 tuổi, máu lạnh tổng tài
Nhắc đến cái tên “Đế Vương” thì có ai là không nghĩ đến vị tổng tài băng lãnh, máu lạnh như hắn? Một kẻ người người e sợ thì chắc ngoài Tôn Sư Tử ra thì còn có hắn, nhưng hắn lại vô tình và ác độc hơn vài phần.
*
“Người như cô thì tốt nhất là nên biến khỏi tầm mắt của tôi càng xa càng tốt. Đừng nghĩ tôi sẽ vì tình cũ mà tha cho cô một mạng. Tôi nói cho cô biết, một khi đã có ác ý muốn hại tôi thì tốt nhất là cô nên trốn đi đừng để tôi tìm ra, bởi lẽ...Hậu quả cô gánh không nổi đâu!”
Lục Nhân Mã: 18 tuổi, nàng công chúa tinh nghịch.
Từ nhỏ đã mồ côi cha mẹ nên được bà nuôi nấng cho đến nay. Bá cô đã từng là một “Đại Ma Nữ” lừng danh trong Hắc Đạo mười mấy năm về trước. Bá muốn cháu gái mình được an toàn nên đã tìm đến một nơi hoang vắng để ẩn nấu và rèn luyện võ thuật cho cô để cô có thể tự bảo vệ bản thân mình.
Nghịch ngợm, phá phách luôn làm người khác điên lên. Nhưng từ sâu trong lòng cô luôn luôn cảm thấy thiếu vắng một thứ gì đó. Phải chăng...Là thứ tình cảm đẹp đẽ mà mọi người thường hay nói?
*
“Tôi không cần anh đền đáp, nhưng tôi chỉ xin một điều. Đừng bao giờ phản bội tình cảm của tôi, có được hay không!?”
Vân Ma Kết: 19 tuổi, nàng công chúa mùa Đông.
Bạn thân với Xử Nữ, gia đình cũng không giàu có chỉ buôn bán nhỏ. Cô đã cố gắng học thật tốt để sau này lo cho cha mẹ nhưng thật không ngờ lại rơi vào tầm nhắm của “Ác Ma Đế Vương“. Cô chẳng biết là may hay là rủi. Nếu là may thì cuộc sống của cô sau này sẽ được yên ổn phần nào, nếu là xui thì cô và cả gia đình cô sẽ chết oan dưới tay hắn!
*
“Tôi không thể ra xa tầm nhìn của anh bởi vì trong lòng anh cảm thấy luyến tiếc tôi, luôn tìm kiếm tôi. Dù có lẫn trốn cách mấy thì anh cũng tìm được thôi!”
Ngọc Bảo Bình: 18 tuổi, tiểu thư quái dị.
Xinh đẹp nhưng có hơi không bình thường bởi cái tính cách cổ quái của cô nàng.
Cả gia tộc họ Ngọc chỉ có mình cô có đủ tư cách để gánh vác trọng trách là phải càng ngày càng làm gia tộc lớn mạnh hơn trong thế hệ sau này. Chộc sống của cô xoay quanh bốn bức tường với nhưng quyển sách và sự nghiêm khắc của gia tộc đã khiến cô trở nên lập dị, kì quái.
*
“Tôi cảm thấy mệt mỏi vì phải là người được cả gia tộc chọn. Nhưng anh lại là người muốn cứu tôi khỏi cái thế giới đó, nhưng rồi thì sao...? Anh cũng như bao kẻ khác, bỏ mặc tôi mà đi.”
Mặc Song Ngư: 24 tuổi, kẻ hai mặt.
Một con người người nguy hiểm. Ngoài mặt thì tươi cười nhưng tận sau bên trong lại là một con người hoàn toàn khác! Ác độc, tàn bạo không bao giờ thích nói đùa, nhưng một khi đã nói thì chắc chắn, điều đó sẽ trở thành sự thật!
*
“Tôi yêu em...Thật đấy!
Tôi không còn yêu cô nữa...Đùa đấy!”