(12 Chòm Sao) Số Mệnh

Chương 70: Phiên ngoại: Có còn nhớ?




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Song Tử

Xử Nữ

- Diệp Song Tử, tôi chả biết đâu, cô trông hắn giùm tôi nhá~~~~~. - Mộng Thần - Một tên tử thần cấp thấp mè nheo với Song Tử, bên tay phải đang cầm lấy một sợi dây màu đen kéo kéo cái người bị trói bởi cái dây này.

- Ngươi cũng biết ta bận trăm công nghìn việc chứ? - Song Tử lên giọng, tay vẫn vui vẻ xếp tiếp mấy khối hình để hoàn thành mô hình ngôi nhà.

- Chơi với mấy cái thứ trẻ con này mà cũng kêu bận. - Mộng Thần nhỏ giọng, bĩu môi khinh bỉ cái người trước mặt.

Thế nhưng Song Tử nhà ta đã chính là tử thần cai quản Song Huyền Âm, một tiếng nhỏ muỗi vo ve nơi xa xa còn nghe thấy, hú chi bây giờ người này thì to thù lù ngay trước mặt, giọng nói còn ồm ồm, cớ sao mà không nghe thấy chứ. Thế là tức khắc người kia nhận được cái liếc nhìn vô cùng so such của Song Tử, run lẩy bẩy, toát mồ hôi. Nhưng rồi cô dường như đã ngó thấy được cậu chàng ở sau. Hm........cũng tuấn tú phết......hay là thu nhận cậu ta chơi a~~~~.

- Cũng được, để hắn lại đây, ngươi đi làm việc đi. - Song Tử phẩy phẩy tay.

Mộng Thần như vớ được vàng mà vội vã chạy biến, không dám quay đầu lại nhìn. * Sầm * tiếng cửa đóng lại, trong căn phòng lạnh lẽo bởi chỉ duy nhất màu đen, một người vẫn thản nhiên mà hí hửng sắp xếp tiếp ngôi nhà của mình, còn người kia cũng chả lên tiếng, thản nhiên nhìn từ đầu tới cuối rồi thầm đánh giá con người trước mắt. Nhưng không lâu sau, Song Tử lại đột ngột hỏi:

- Tên?

- Ngôn Xử Nữ. - Y dõng dạc trả lời.

- Tên hay. Sao xuống đây?

- Bị hại chết. - Y thản nhiên đáp.

Động tác của Song lúc này có chút ngừng. Bị vu oan, hú chi xuống Song Huyền Âm của cô chứ. Ngước mắt lên khó hiểu nhìn người trước mặt, chậm rãi mở miệng:

- Ngươi đáng lẽ nên lên thiên đàng chứ nhỉ, sao lại đi xuống chỗ ta nga?

- Lý lịch của ngươi......cũng đâu có làm việc xấu? - Song Tử tiếp tục suy ngẫm.

- Cô xem lúc nào? - Xử Nữ nhíu mày. Không phải bây giờ mới gặp mặt sao, làm sao mà có thể biết được lí lịch của y trong sạch hay không chứ.

Nhưng rồi Song Tử cười lớn mà bỡn cợt:

- Ngươi xem thường ta quá đấy~~~. Nếu không biết, còn xứng với cái chức vị người cai quản Song Huyền Âm sao? Vả lại.......ta cũng đã gửi hồ sơ ngươi đi, ở đây tạm một thời gian đi, rồi gửi ngươi lên thiên đàng sau.

- Được.

Xong, việc nào lại về việc ấy. Xử Nữ bị trói thì vẫn bị trói, Song Tử đang chơi lại tiếp tục quay về trò chơi của mình. Nếu như mọi người thắc mắc tại sao cái tên Xử Nữ này khiến Song Tử không hề ngạc nhiên bởi Song Tử là người dễ yêu nhưng cũng dễ phai. Chỉ cần một thời gian không gặp, hình ảnh người đó bỗng chốc không còn trong tâm trí cô. Vậy nên nếu nói người sung sướng nhất sau tất cả mọi chuyện chính là Song Tử.
Nhưng dù có phai thì khi gặp lại vẫn có chút gì đó quen thuộc. Và đúng như vậy, Song Tử chính là vừa xếp hình vừa suy nghĩ. Cái con người này không sợ hãi, lại còn tỏ ra khí chất cao ngạo, thanh cao khiến người khác có phần kiêng nể, thêm cả một mùi khá quen.........mùi thảo dược. Nhưng với cái đứa vô tư như Song thì cũng éo nhớ lâu, chuyên tâm được một lúc lại giở cái thói cả thèm chóng chán, quẳng đống mô hình ra một bên, nhảy thót xuống ghế, hí ha hí hửng đi tới người vẫn đang bị trói, đi tới đi lui nghiên cứu.

- Tử thần, cô đừng đi đi lại lại nữa được không? - Xử Nữ có vẻ không thoái mái nói.

- Ta tên Song Tử đàng hoàng nhá. Sao rồi? Sợ sao? - Song Tử thích thú cười.

- Không. Tôi chóng mặt.

Song Tử đang cười xán lạn nghe Xử Nữ trả lời xong liền tắt ngúm nụ cười. Song Tử khuôn mặt dần trở nên u ám. Trước giờ không có ai là không sợ cô cả, mà tên này tuy bị trói nhưng vẫn cao ngạo đứng đó, thẳng thừng trả lời một câu không sợ, còn dám bày ra bộ mặt khó chịu với cô, đáng chết. Và với những điều này, quả thực những ngày tháng sau đó y hoàn toàn không được sống yên thân. Trở thành một tên nô bộc ngoan ngoãn, suốt ngày bị Song Tử sai vặt chạy ngược chạy xuôi, và cứ thế duy trì trong suốt 2 tháng, dường như ngày nào cũng như ngày nào, mọi người cũng lấy làm quen, không còn ngỡ ngàng như những buổi đầu.

Thế nhưng với con người Xử Nữ luôn luôn cao cao tại thượng như vậy mà lại chấp nhận để cho một con ranh vừa nhỏ tuổi hơn lại còn lùn hơn vô kể sai vặt, không có cái gì là tự nhiên cả, trừ phi.....có một lí do nào đó. Mà còn trừ phi nữa.......y thích Song Tử.............

Hôm nay, hắn đột ngột nhận được một bức thư màu trắng tinh khôi hoàn toàn đối lập với khung cảnh u ám nơi đây. Mở ra, là một bức thư minh chứng y trong sạch, là một bức thư minh oan cho y, và cũng chính là bức thư mời y trở về thiên đình.........Xử Nữ chẳng hề do dự thẳng tay xé bức thư làm ba làm bốn rồi thẳng tay tống hết vô thùng rác, còn bản thân đi tới Vũ Tinh Lam.

Vũ Tinh Lam - Nơi nghỉ ngơi của Song Tử, y vẫn như thường ngày đến nơi đó để nhận nhiệm vụ. Nhưng vừa mở cửa, Xử liền sôi máu tiến thẳng đến giường kéo cổ thằng con trai đang cạnh Song ra ném xuống đất, hung hăng nhìn cả Song Tử và tên dưới đất.

- Ngươi.....Ngươi điên cái gì? - Song Tử có chút e dè khi nhìn tên này rừng rực lửa giận, lại vừa nhìn cả cái tên đang chạy trối chết không dám ngó lại.

- Ngươi cũng lẳng lơ đến nỗi để cho tên con trai nào cũng chạm vào được hả? - Xử Nữ hung dữ quát. Y làm sao không điên cho được chứ. Vừa mở cửa liền thấy một nam một nữ trên giường. Nữ thì tựa lưng vào giường, mắt nhắm nghiền trông vô cùng hưởng thụ, còn nam thì sao, hắn liên tục dùng cái bàn tay bẩn thỉu để sờ soạng cô, thiếu điều mở cả nút áo ra nhưng đã bị y kịp thời nhấc lên ném đi.

Nhưng Song Tử có vẻ vẫn chưa biết thế nào là đổ lệ, lại tiếp tục chọc vào ổ kiến lửa:

- Ta có như thế nào, cũng không đến lượt ngươi phán xét.

Chỉ một lời nói, ổ kiến đã nổ tung. Xử Nữ hung hăng đè Song Tử xuống giường, một tay cố định lại hai tay của cô, một tay thì lần mò cởi từng nút áo.

- NGƯƠI LÀM CÁI GÌ? BUÔNG RA!

Xử Nữ bạc môi cười, khẽ nhẹ nhàng cúi xuống, phả từng hơi nóng nam tính của mình vào vùng cổ nhạy cảm của cô, phun ra từng câu ám muội:

- Chúng ta làm một đứa đi~~~~~

" - Một đứa? Xử Nữ, ngươi hay lắm, hại ta đau chết vì cái câu một đứa của ngươi. Ngươi xem xem, một cái gì chứ, là sinh đôi kia kìa.

- Ừ, quả thật đáng yêu.

- Ngươi.........

- Được rồi ngoan nào, nếu còn quậy, chúng ta tiếp tục quy trình sản xuất thêm đứa nữa.

- Ngươi.......vô sỉ......"