[12 Chòm sao] School

Chương 56: Rosila Milley




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Rosila Milley - Giáo viên thực tập, phó chủ nhiệm 12S]

----------------------------------------

Cao trung Zodiac...

Sự việc lão đại Tống Thanh đích thân ra mặt đánh đàn em năm hai Lâm Tử Hàn của ngày thứ ba nhanh chóng lan truyền khắp trường. Từ đấy, sự thật về mối quan hệ giữa thần đồng mới nổi Lâm Tử Hàn và thần tiên tỷ tỷ Lâm Cự Giải đã được tiết lộ. Kể từ đấy, không còn học sinh năm ba nào dám đụng đến Lâm Tử Hàn. 

Một sự việc khiến toàn trường bất ngờ hơn, là án phạt của lão đại Tống Thanh. 

Mặt mũi của hắn ta bây giờ, không khác với bộ mặt bầm dập sưng húp của Lâm Tử Hàn là bao. Mà người khiến hắn thành ra thế này, là thư ký của Hội học sinh Lâm Cự Giải. Từ đấy, uy danh của thư ký Hội học sinh đã thay đổi.

Lúc trước, nhắc đến Lâm Cự Giải, người ta sẽ nghĩ đến danh xưng thần tiên tỷ tỷ thuần khiết. Bây giờ, nhắc đến Lâm Cự Giải, mọi người lại nghĩ đến danh xưng mới - "Kẻ độc chiếm sân sau". Vì sau vụ của Tống Thanh và Lâm Tử Hàn, sân sau các khu đều sạch sẽ không một bóng người. 

Lớp 11S1...

- Chào buổi sáng, cái đuôi của chị Cự Giải~

Lý Tây Lạc vừa đến lớp, thấy Lâm Tử Hàn đang bận bôi thuốc lên mặt, liền lên tiếng chào hỏi. Lâm Tử Hàn chú ý đến, biểu cảm cần câu giải thích của Lý Tây Lạc. Cái gì mà "cái đuôi"?

Lý Tây Lạc lại chỗ của Lâm Tử Hàn, tủm tỉm cười:

- Không cần ngại. Hôm qua chị Cự Giải đã tiết lộ cho Hội học sinh chúng tôi rồi. _Nói đến đây, Lý Tây Lạc nhìn Lâm Tử Hàn với một ánh mắt đểu cáng:

- Lâm Tử Hàn, nó là một đứa trẻ rất bám chị gái. Nên nếu nó có hành vi thô lỗ gì với mọi người, hãy thông cảm giúp tôi. Đặc biệt, nhớ báo lại hành vi ấy với tôi, tôi sẽ giúp mọi người giải quyết nó. _Ngừng một chút, Lý Tây Lạc kết luận:

- Đấy là nguyên văn của chị Cự Giải á.

- Há há há há!

- ...

Sau lời kể của Lý Tây Lạc là một tràng cười rầm rộ của cả lớp, lớn nhất hẳn là Tiêu Vỹ. Khiến sắc mặt dửng dưng của Lâm Tử Hàn liền trở nên đen sì.

Nhưng, trong lớp, có một người không thèm chú ý đến chuyện đang xảy ra này. Bối Tiêm Tiêm nhìn dáng vẻ tập trung của bạn mình, thắc mắc:

- Cậu đang làm gì vậy, Ý Uyên?

- Tớ đang hoàn thành nhiệm vụ đầu tiên mà Frozen giao cho. Tớ, nhất định sẽ hoàn thành trước thời hạn để khiến chị ấy công nhân tâm huyết của tớ!

Chính là công việc kê lại số lượng vật dụng của câu lạc bộ bóng rổ sau đợt thay mới của thầy Ma Kết.

...

- Hôm qua chị gặp biến thái ở đây?

Giữa đường đến trường, Kim Ngưu đột nhiên trở nên cảnh giác xung quanh, khiến Thiên Yết nhìn ra sơ hở mà lên tiếng. Kim Ngưu đang vô thức nắm vạt áo của anh, khẽ đáp:

- Ừ. Ở chỗ này, nhưng hôm nay có vẻ không có.

- Hắn ta là biến thái, không phải tên đần độn. Nếu xuất hiện liên tiếp hai ngày, thì ngày thứ hai hắn chắc chắn bị cảnh sát gô cổ đi rồi.

Thiên Yết nhàn nhạt giải thích hành vi tội phạm cho Kim Ngưu hiểu. Hóa ra là như vậy. 

- À, cuối tuần nhà mình lên cao nguyên nghỉ dưỡng vài ngày. _Bỗng, Kim Ngưu kiếm chuyện để bàn, nói:

- Nhưng chị với mày mắc lịch học nên được đi vé máy bay đến sau. Đây là lần đầu chị đi máy bay. Có cần phải chuẩn bị thứ gì không?

- Chị vẫn bị say xe, đúng chứ? _Ánh nhìn ảm đạm của Thiên Yết lướt sang Kim Ngưu, cô gật đầu:

- Trong nhà, có mình chị, mày với bà nội là say xe đấy thây. 

- Vậy thì mua liều nặng vào. Máy bay còn tệ hơn cả xe khách. 

- Êu. Đùa đấy à? Mất hứng quá vậy?

Nỗi khổ của những người say xe khi đi du lịch, chính là trường hợp này. 

- Hửm? Kia không phải là Lý Yên à?

Hai chị em họ Lãnh đang đi bộ, chợt thấy Lý Yên ở phía cổng trường. Lý Yên bước xuống từ một chiếc xe hơi. Xem ra gia đình cũng khá giả. Nhưng khi chiếc xe hơi đấy vừa rời đi, Lý Yên không may đụng trúng một nữ sinh đang son môi, làm cho nữ sinh ấy sơn bị lệch ra ngoài. Sau đấy, mọi người đều thấy Lý Yên bị nữ sinh kia mắng chửi xối xả. Bộ dạng lúc này của Lý Yên, rất tội nghiệp.

- Không ra giải vậy giúp cậu ta sao?

- Hở?

Thiên Yết bất chợt cất tiếng, khiến Kim Ngưu giật mình. Anh nhìn cô, ngữ điệu bình bình:

- Không phải chị rất có ý nâng đỡ cậu ta à? Tự giác nhường ghế ở căn tin và hội trường, buổi tiệc hôm trước cũng giữ chỗ cho cậu ta. Chăm cậu ta hơn cả đứa em của mình.

- Ơ?

Lời Thiên Yết chứng tỏ anh đã quan sát những phản ứng và hành vi của Kim Ngưu và phỏng đoán được thái độ của cô đối với bạn mới Lý Yên. Nhưng lời này vào tai Kim Ngưu, lại cảm thấy có sự tủi thân đến từ phía đối phương, khiến cô ngu đần tại chỗ.

- Ôi trời, em trai ngoan của chị đang ghen tức vì bị thất sủng đấy hở?

- ...

Mặt Thiên Yết phút chốc đen như than. Ghen tức vì bị thất sủng? Từ Kim Ngưu? Ở đâu ra vậy?

Thấy Thiên Yết bài trừ mình, Kim Ngưu càng túm lấy, với tay xoa đầu em trai mình vì nghĩ nó ngại, xuýt xoa:

- Ây guuu, đáng yêu quá. Mấy người mặt lạnh mà ngại ngùng đáng yêu ghê ấy ta ơi!

- Đ-đồ thần kinh này.

Thiên Yết cuối cùng cũng không nhịn nổi sự điên rồ của Kim Ngưu, nhanh chóng chỉnh lại tóc mình rồi xách cổ Kim Ngưu đẩy ra xa bản thân. Ngu ngốc cộng nhiệt tình đúng là ra phá hoại mà.

Phản ứng một nóng một lạnh giữa Kim Ngưu với Thiên Yết dễ dàng rơi vào tầm mắt của nữ sinh đeo kính Lý Yên. Lý Yên vừa mới bị một đàn em mắng chửi trước mặt nhiều người, chỉ vì cô khiến cô ta lệch một chút đường son. Tâm trạng cô vốn dĩ không được tốt, bây giờ lại còn nhìn thấy biểu cảm vui vẻ của Kim Ngưu. 

Dường như chẳng có đứa con trai nào mà Kim Ngưu không tiếp cận cả. Là một người con gái, lại suốt ngày đeo bám các nam thần, đúng là vô liêm sỉ. Cho dù Thiên Yết có là em họ của cậu ta, hành động của cậu ta cũng quá lố lăng rồi. Đúng là càng nhìn càng khó ưa.

...

- À, cuối tuần này lại có tiệc đón chào những giáo viên thực tập. Cậu đã nghe chưa?

Ma Kết gặp Như Hòa ở ngoài bãi giữ xe, tiện đường cùng vào khu S. Chuyện mà Như Hòa nói, Ma Kết đã nghe Hiệu phó thông báo vào cuối ngày hôm qua. Lại là những bữa tiệc vô bổ. Nhưng nếu không đi, sẽ bị đánh giá là anh không hòa nhập. Như vậy, mọi công sức đóng giả là người thân thiện của anh sẽ đổ sông đổ biển. Ma Kết đáp:

- Tôi có nghe rồi. Địa điểm lần này hình như là Center Town?

- Nghe bảo cũng là dịp khen thưởng những giáo viên xuất sắc trong tuần lễ học bá. Không chừng cũng sẽ có cậu đấy.

- Ha ha, tôi không chắc chuyện đ---

- Oh! Mr. Dương!

Bỗng, một chất giọng ngoại kiều vang lên xen ngang giữa cuộc đối thoại giữa Ma Kết và Như Hòa. Bọn họ quay ra phía sau, đập vào mắt bọn họ lại là bộ ngực đẫy đà lồ lộ của giáo viên ngoại kiều Rosila Milley. 

Như Hòa bất giác nhìn xuống vòng một của mình, không khỏi rầ rĩ. Nhưng khi nhìn Milley, cô lại cảm thấy rất phản cảm, bởi vì đây là môi trường dạy học. 

- Cô Milley, y phục của cô. E hèm... 

Như Hòa không biết nên nói sao. Cứ như Milley mặc đồ ngủ đi dạy vậy. Váy ngắn ôm body, thiết kế hai dây lại còn khoét ngực. bên ngoài chỉ khoác thêm một lớp voan mỏng tang. Thầy Hiệu phó mà thấy thì chỉ có đuổi về.

- Milley, cô chưa thuộc nội quy của giáo viên à?

Ma Kết vừa nói, vừa cởi áo khoác ngoài ra, đưa cho Milley, mỉm cười:

- Đồng phục đi làm phải lịch sự và phù hợp với chuẩn mực của một nhà giáo. Tôi không biết đất nước cô có quy định thế nào, nhưng ở nước tôi, loại trang phục này, rất khó coi a.

- A? I'm sorry. Oh, thank you, Mr. Dương.

Milley tỏ vẻ hối hỗi, nhưng thấy Ma Kết lịch sự đưa áo ngoài cho mình, không khỏi cảm kích. Milley có thể ngửi được hương thơm nước hoa thoang thoảng từ chiếc áo của Ma Kết, sắc mặt vô cùng hưởng thụ. Ma Kết quả là một người đàn ông tốt. Cô cần phải thu phục người đàn ông này. Nghĩ rồi Milley xen vào giữa Ma Kết và Như Hòa, ôm lấy cánh tay Ma Kết mà nũng nịu:

- Mr. Dương, chúng ta cùng đến văn phòng nha?

- Thật ngại quá, Milley. Thầy Dương và tôi có chuyện đang bàn bạc. Chúng tôi phải ghé đến phòng y tế trước rồi.

Ma Kết chưa kịp phản đối, thì Như Hòa đã ứng biến, giật Ma Kết về phía mình, tách Milley ra. Milley ngỡ ngàng, làm vẻ giận dỗi:

- Hai người bàn chuyện gì? Sao lại đến phòng y tế? Không lẽ Mr. Dương bị thương ở đâu sao?

 - Chúng tôi bàn chuyện riêng. Cô không biết hai chúng tôi là bạn thân sao? Chuyện giữa bạn thân, người khác không nên xen vào. Hơn nữa, Ma Kết không bị thương gì cả. Vậy chúng tôi đi trước nhé!

Như Hòa đổi xưng hô từ họ thành tên riêng một cách thân thiết, còn khẳng định mối quan hệ giữa hai người là bạn thân, khiến Milley không thể bắt bẻ hay làm nũng xen ngang. Chỉ có thể đứng nhìn hai người kia cười cười nói nói rời đi. 

Tình bạn thân khác giới, trên đời có chuyện đơn thuần thế sao? 

Milley thầm đánh giá, Như Hòa sẽ được cô đặc biệt lưu tâm đến a.

- Haizz... Cảm ơn cậu, Như Hòa.

Ma Kết ngồi trong phòng y tế như trốn nạn, thở dài. Như Hòa treo áo khoác của mình lên giá treo đồ, khoác áo Blouse vào, cười khẩy:

- Xem ra, hai tháng tới, cậu vất vả rồi đây.

Như Hòa ứng xử giúp Ma Kết như vậy, là vì nhìn ra được tâm trạng bài xích Milley của anh. Nhưng một con người lịch thiệp như Ma Kết mà từ chối Milley thẳng thừng, thì hơi khó cho anh chàng. Vậy nên cô mới ra tay giúp. Như Hòa lại lên tiếng:

- Tại sao cậu không tuyên bố rằng mình đã có người yêu? Không phải cậu luôn bị các giáo viên nữ và nữ sinh đeo bám sao? Chịu phiền phức như vậy làm gì?

Ma Kết là người được theo đuổi nhiều nhất trường, còn hơn cả nam sinh. Bởi vì tính cách ôn nhu hay cười, tốt bụng, thông minh, đặc biệt là trưởng thành và có một sự nghiệp ổn định. Là mẫu người mà bất cứ chị em phụ nữ nào cũng muốn gửi gắm thân mình. So với những nam sinh đẹp trai trẻ trung, vẫn đáng tin hơn. Hơn hết, ngoại hình Ma Kết thậm chí còn khiến nhiều người lầm tưởng là nam sinh cao trung nếu anh không khoác lên mình những bộ suit mắc tiền.

Cái kế của Như Hòa rất tốt để Ma Kết chấm dứt sự phiền phức này, nhưng nó cũng sẽ mang lại một mặt trái khác.

Ma Kết chỉ cười mà không nói gì.

Vì nếu anh tuyên bố bản thân mình có bạn gái, sẽ càng phát sinh nhiều thứ phức tạp hơn. 

Người đàn ông ấy chắc chắn sẽ không chịu ngồi yên. 

Trường hợp anh có bạn gái thật, ông ta sẽ săn lùng cô gái ấy để nắm thóp điểm yếu của anh. Còn trường hợp lời tuyên bố của anh là giả, thì ông ta chắc chắn sẽ biến lời đó thành sự thật.

Chính là tìm kiếm một thân phận bạn gái để kiềm giữ anh.

Dương Tề, chính là con người như vậy.

...

- Ồ?

Kim Ngưu gặp Bảo Bình, kể về buổi tiệc bim bim chào mừng thành viên mới của câu lạc bộ bóng rổ chiều qua. Đáng tiếc là Bảo Bình không tham gia được vì bị mẹ gọi về trông tiệm. 

Cũng chỉ là tám chuyện thường tình như bao ngày. Lúc này, Bảo Bình cũng tiện miệng kể ra chuyện cô giúp đỡ Ma Kết sáng hôm qua và nhận được ly cà phê nóng từ thầy ấy. Khiến Kim Ngưu một phen trầm trồ:

- Bảo sao. Thường ngày có bao giờ thấy mày uống cà phê đâu.

- Kết quả, đêm qua tao không ngủ được luôn đây.

Bảo Bình đưa tay mát xoa hai vầng thái dương, đôi mắt có vẻ mệt mỏi. Nhưng Kim Ngưu lại có chút nhạy cảm, hỏi:

- Sao hôm qua mày không kể tao biết? 

- À. Hôm qua nghe mày gặp biến thái nên tao quên đi. Cả ngày cũng có nhiều chuyện xảy ra nên quên mất luôn.

Bảo Bình trả lời không một chút chần chừ. 

Nhận được câu trả lời này, Kim Ngưu vẫn không vơi đi sự bất an. Kim Ngưu thừa nhận, ngày hôm qua Cự Giải nói có chuyện muốn tiết lộ vào giờ nghỉ trưa. Bí mật này Bảo Bình cũng biết nên Bảo Bình chú ý đến Cự Giải hơn là bình thường. Sau đó đã xảy ra chuyện Lâm Tử Hàn bị đánh nên Bảo Bình quên nói chuyện của mình với cô là hiển nhiên. 

Nhưng trước đấy, giờ ra chơi của buổi sáng, vẫn có thể cùng nhau tâm tình mà?

Trước đây, dù là việc nhỏ nhặt như đạp trúng con sâu hay rụng vài sợi tóc khi chải đầu, Bảo Bình đều nói với cô. Hai người đều chia sẻ tỉ thứ nhảm nhí với nhau. Nhưng gần đầy, cô chợt nhận ra Bảo Bình hình như đang dần dần xa cách cô. Không rõ ràng, nhưng so với trước đây, cô lại có cảm giác sợ hãi. Sợ rằng Bảo Bình sẽ không còn xem cô là người bạn quan trọng nhất nữa. 

Nỗi sợ này, so với nỗi oan ức và trầm cảm cô đã từng trải năm ấy. Tra tấn hơn nhiều.

Giờ ra chơi...

- Chị Frozen!

Khi mọi người đang bước vào căn tin, thì Lục Ý Uyên xuất hiện và gọi Thiên Bình. Thiên Bình đành nhờ mọi người mua đồ ăn giùm mình.

- Em xin lỗi vì đã làm phiền thời gian giải lao của chị! Nhưng đây ạ!

Vừa nói, Lục Ý Uyên vừa đưa cuốn sổ da quen thuộc trả cho Thiên Bình, hãnh diện nói:

- Em đã hoàn thành xong nhiệm vụ chị giao cho em rồi ạ!

- Xong rồi?

Thiên Bình có chút bất ngờ trước năng suất của Lục Ý Uyên. Vừa kiểm tra, cô vừa cất giọng, ngữ điệu nhàn nhạt:

- Không phải nói là chiều nay mới trả sao?

- Dạ. Nhưng em muốn nỗ lực và hoàn thành sớm nhất có thể! Nếu chị hài lòng với trình độ hoàn thành nhiệm vụ này của em, em sẽ có thêm động lực ạ!

Lục Ý Uyên rất nhiệt huyết, hệt như một chú cún đang hào hứng vẫy đuôi. Lục Ý Uyên hoàn thành nhiệm vụ này sớm hơn thời hạn, nhưng sắc mặt của Thiên Bình không có một chút chuyển sắc. 

Không phải vì Lục Ý Uyên không hoàn thành tốt, mà vì đây là một công việc đơn giản, dễ hơn cả phép tính một cộng một. Nó là nhiệm vụ đầu tiên, chẳng qua vì đây là công việc cơ bản mà Lục Ý Uyên cần làm nếu có làm quản lý của đội.

Phải, Thiên Bình không chỉ đơn thuần là bày ra thử thách để thử độ kiên trì của Lúc Ý Uyên. Mà là để cô ấy tự làm công việc của một quản lý thực thụ. 

- Được. Vậy tôi sẽ giao cho em nhiệm vụ thứ hai. 

- Dạ?

Lục Ý Uyên giật mình, không nghĩ sẽ được giao việc ngay lúc này. Cô bối rối:

- Nhưng chị, chị không định ăn sáng sao? Em sẽ làm phiền thời gian của chị mất!

- Tôi chỉ giao nhiệm vụ, không giám sát quá trình hoàn thành của em. Không mất thời gian. _Nói rồi Thiên Bình hướng về