[12 Chòm sao] School

Chương 36-37-38: Những nhân tố của trường học




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Ảnh Lương Nhã Ý - kẻ bắt nạt Thiên Bình]

------------------------------

CHAP 36: Điều cấm kỵ đầu tiên của Zendis - Sân sau

Cao trung I.F...

Lớp 12B...

- Ừm thì... Lớp trưởng mới nhập viện hai ngày trước, nên là lớp phó. Em dẫn bạn du học sinh này đi tham quan trường nhé?

Thầy giáo trung niên phân phó cho lớp phó của lớp, Thường Vi Hồng. Nhưng bạn du học sinh lại không muốn làm phiền đến người khác, nên đã lên tiếng:

- Không cần đâu thầy ơi. Em có bạn hướng dẫn rồi ạ!

Nói rồi Bạch Dương quay xuống nhìn những cậu bạn dưới cuối lớp, nháy mắt:

- Nhờ mấy cậu nhé, đội bóng rổ I.F!

Chính là nói vài thành viên trong đội bóng rổ của trường I.F, trong đấy có cả đội phó của đội - cậu bạn Đinh Thừa.

Những cậu bạn kia chắc chắn đồng ý. Không đồng ý cũng phải đồng ý, vì Bạch Dương không muốn đi cùng lớp phó Thường Vi Hồng kia. Rất đơn giản, vì lớp phó là con gái.

Bộp!

Không chuyên tâm nhìn đường cho lắm, nên Bạch Dương va phải một người ngay cửa lớp. Anh vội lên tiếng nhận lỗi:

- Xin lỗi, tôi không... Ể? Dịch Thiên Ân?

- Hả? Hàn Bạch Dương?

Cậu trai tóc đỏ vừa xuất hiện kinh ngạc nhìn Bạch Dương. Rồi nhìn sang những đồng đội của mình ở phía sau. Thắc mắc:

- Sao cậu lại ở đây?

- À, tôi là du học sinh từ trường Zodiac qua đây học một tuần ấy mà!

- Đội trưởng. Là chương trình du học sinh tuần trước thầy chủ nhiệm đã nhắc qua ấy.

Đội phó Đinh Thừa nhắc nhở. Dịch Thiên Ân mới ngỡ ra. 

Nghe lời của Đinh Thừa và sắc mặt của Dịch Thiên Ân, Bạch Dương có chút nghi vấn, lên tiếng:

- Dịch Thiên Ân, không lẽ cậu... là học sinh của lớp này?

- Đúng vậy! Tôi cũng học lớp này đấy! Không thể tin được, chúng ta lại có duyên đến vậy! Bạch Dương, chúng ta không làm bạn là không được rồi hehe!

- Đúng! Đúng! 

Hai người đội trưởng như cố nhân gặp lại nhau, bá vai quàng cổ thân thiết. Bạch Dương thắc mắc:

- Nhưng sao giờ tôi mới thấy cậu? 

- Haha... Ngại quá, là tôi cúp hai tiết đầu đấy!

- ... 

Sự vô tư vô tội của Dịch Thiên Ân thật khiến Bạch Dương á khẩu. Dịch Thiên Ân vẫn cười rất tươi, lôi kéo Bạch Dương đi:

- Đừng lo, nếu cậu đến đây rồi. Tuần này tôi sẽ không cúp tiết nữa đâu hahaha! Đi nào, tôi dẫn cậu đi tham quan trường!

Lớp 12A...

- Ôi! Cái bầu không khí tự do này! Muôn năm!

Giờ ra chơi, Bảo Bình không mang theo lo lắng của mọi ngày, rằng sẽ canh cánh trong lòng vì bổn phận lớp trưởng. Liền nằm trườn trên bàn, sung sướng cất lời. 

- Cậu nói đúng Bảo Bình! Nhẹ nhõm hẳn ra!

Xử Nữ cũng không phải mang theo trọng trách của Hội phó. Mặt mũi thả lỏng hơn so với vẻ mặt nghiêm cẩn thường ngày. 

Cả hai người, đều có cùng tâm trạng, đều cảm thấy tuyệt vời, nhìn nhau cười cười.

Nhưng người còn lại lại không thấy thế.

 - Xử Nữ.

Bất chợt, Thiên Yết cất giọng. Khiến Xử Nữ và Bảo Bình có chút bất ngờ. Thiên Yết không để ý phản ứng của bọn họ, lại lên tiếng: 

- Song Tử, là bạn thân của cậu phải không?

- À ừ... _Thiên Yết đột nhiên hỏi vấn đề này, khiến Xử Nữ kỳ lạ:

- Sao vậy?

- Cậu ta có đáng tin không?

- Hả?

- ...

Câu hỏi của Thiên Yết, khiến Xử Nữ có hơi khó hiểu. Bảo Bình lại cảm thấy có chút ý gì đấy, nhưng vẫn im lặng lắng nghe những lời tiếp theo của hai người này. 

Vì câu hỏi của Thiên Yết có chút tổng quát, nhưng Xử Nữ vẫn cố gắng đưa ra câu trả lời:

- Ừm... tuy có vẻ không đáng tin lắm. Nhưng cũng không đến mức thế. Nhưng sao đột nhiên cậu lại hỏi chuyện này?

- Vì tôi thấy cậu ta không đáng tin.

Thiên Yết bình đạm đưa ra câu trả lời. Nhưng câu trả lời này không phải ý Xử Nữ muốn nghe. Bảo Bình bỗng lên tiếng, hỏi Thiên Yết:

- Có phải cậu đang nghĩ đến hai người sang trường Youth học?

- À, là Song Tử và Thiên Bình ấy hả? 

Nghe Bảo Bình nhắc đến trường Youth, Xử Nữ mới nhớ ra. Sau đấy, cậu xua tay:

- Yên tâm đi, Thiên Yết. Tuy Song Tử có không đáng tin thật. Nhưng đối với người đẹp, nó sẽ tự giác hành động như kiểu ga lăng, đàn ông các kiểu à! Nên chả sao đâu. 

- ...

Sắc mặt của Thiên Yết vẫn chẳng buông lỏng ra chút nào. Khiến Bảo Bình càng ngày càng cảm thấy nghi ngờ thái độ này của Thiên Yết. 

A, giờ cô mới phát hiện bản thân mình, rất có hứng thú với việc đi nghi ngờ cảm xúc tình yêu của những người khác nha.

- Ôi! Mấy cậu!

Bất chợt, một giọng nói quen thuộc vang lên. Lôi kéo sự chú ý của ba người với ba tâm tình khác nhau đang ngồi trong lớp. Bảo Bình cong môi:

- Bạch Dương?

- Suýt thì quên mất, cậu ta học ở lớp kế bên. 

Xử Nữ giả giọng hời hợt. Đúng là khẩu thị tâm phi. Làm sao Xử Nữ quên được, khi chuyển sang cùng trường với Bạch Dương, là động lực vui vẻ lớn nhất của cậu.

Hẳn chỉ có Thiên Yết là không phát biểu lời nào cho sự xuất hiện của Bạch Dương. Nhưng vẻ mặt vẫn thể hiện chút ý chào đón.

- Ô! Đây là những người bạn của cậu à Bạch Dương? Ô, có cả cái cậu chuyên ném cú ba điểm nữa a?

Dịch Thiên Ân đứng ngay bên cạnh Bạch Dương, ngạc nhiên nhìn ba người bạn kia. Bảo Bình phản ứng đầu tiên, ngữ điệu nghi vấn:

- Cậu là người chơi bóng rổ hôm trước?

- A haha! Lần đầu gặp mặt. Tôi là Dịch Thiên Ân. 

Dịch Thiên Ân thân thiện làm quen. Bảo Bình cũng tự mình giới thiệu:

- Tôi là Diệp Bảo Bình. Anh trai lạnh lùng này hẳn cậu biết rồi. Còn cậu bạn này là Âu Dương Xử Nữ.

- Xử Nữ? A, có phải là người hôm bữa Nhân Mã nhắc đến? 

Đầu Dịch Thiên Ân kêu lên một tiếng khi nghe cái tên này, quay sang nhìn Bạch Dương để xác nhận. Nhưng Xử Nữ lại chau mày:

- Nhân Mã nhắc đến tôi?

- Ừ thì cậu ấy nói cậu và Bạch Dương có tình cảm với nhau đấy!

- Hả?

- Trịnh Nhân Mã, tao mà về là mày chết chắc!

Quả nhiên, lại là một trong hai người khiến Xử Nữ mất bình tĩnh. Trịnh Nhân Mã.

...

Cao trung Zodiac...

Căn tin...

- A.... Ắt xììììììì!

Nhân Mã vừa có dấu hiệu muốn hắt hơi, đã bị tay của Song Ngư đẩy mặt cậu sang hướng khác. Nếu không, cả một bàn đồ ăn này sẽ dính hết nước miếng của cậu ta.

- Là cậu gọi đội trưởng và lão Cố à? 

Kim Ngưu lên tiếng, ngữ điệu so với ngày thường có chút u ám. Song Ngư mặc nhiên trả lời:

- Bọn họ cũng là nhờ cậu mới đến với được với nhau. Lần này nhờ chút chuyện, bọn họ sẽ giúp đỡ thôi.

- ...

Ánh mắt Kim Ngưu có chút ngạc nhiên dành cho Song Ngư, nhưng lại nhanh chóng cụp xuống, không nói lời nào. 

Thái độ này của Kim Ngưu, cũng rất rõ ràng khác thường. Chắc chắn, cô với cô bạn Đỗ Mỹ Hoa kia, không đơn thuần là bạn bè bình thường. Nhưng Song Ngư không lên tiếng hỏi, chỉ im lặng. 

Nếu Kim Ngưu muốn nói, đã nói ra rồi. 

Không nghĩ đến, một người lúc nào cũng kết giao và nhiệt tình với mọi người như Kim Ngưu, lại có bộ mặt này.

Thậm chí một kẻ ngốc như Nhân Mã, cũng nhìn ra được tâm tình của Kim Ngưu. Nhưng cậu vẫn tiếp tục giả ngốc, làm như không biết gì.

...

Khu thể chất...

- Đây là câu lạc bộ bóng rổ. Vừa rồi trường tôi đã chiến thắng trường chuyên thể thao I.F với những màn đấu vô cùng ngoạn mục. Thành viên của câu lạc bộ này đều là học sinh lớp mà cậu chuyển đến học đấy. Nhưng đáng tiếc, hầu hết bọn họ đều sang trường khác du học rồi. Chỉ còn hai người ở lại, là cậu bạn tóc xanh ngố---

- Hai cậu này...

Cố Tiêm của đội Judo đang huyên thuyên về câu lạc bộ bóng rổ trong khu thể chất, thì đột nhiên Đỗ Mỹ Hoa lại lên tiếng. 

Không biết là do chấp niệm dành cho khu thể chất của Cố Tiêm quá lớn, nên những người khác trong nhóm du học sinh đều đã bỏ về hay không? Mà lúc này, chỉ còn một mình Đỗ Mỹ Hoa. 

Đỗ Mỹ Hoa nhìn một nam một nữ trước mặt, vẻ mặt càng ngày càng nhu hòa, hỏi:

- Hình như hai cậu, cùng với bạn học cũ của tớ, Tiểu Ngưu. Có chút thân thiết nhỉ?

- Tất nhiên rồi! Lão Ngưu như anh em của bọn tôi trong đội Judo mà! Ở trong đội Tennis, cậu ấy cũng là đồng đội tốt của Miên Anh, đúng không? 

Cố Tiêm quay sang nhìn Hàng Miên Anh, liền nhận được cái gật đầu của cô:

- Phải. Nghe cậu nói là bạn cũ của Kim Ngưu. Nhưng Kim Ngưu có chút việc mà không hướng dẫn được cho cậu, cậu thông cảm nhé?

- Không sao đâu, tớ hiểu mà. _Đỗ Mỹ Hoa cười hiền, sau đó, ngữ điệu có chút buồn bã:

- Có lẽ, cậu ấy đang cảm thấy chột dạ. Dù sao mọi chuyện đã qua, nhưng chắc cậu ấy vẫn còn bận tâm về chuyện năm đấy.

- Hử?

Lời nói đầy tâm tư của Đỗ Mỹ Hoa thành công trong việc thu hút sức tò mò của người nghe. Đỗ Mỹ Hoa lại lắc đầu:

- Không có gì. Nhưng Tiểu Ngưu rất tốt với hai người có đúng không? 

- Ừ thì phải. 

Hai người kia rõ ràng đang bị lời của Đỗ Mỹ Hoa làm cho tò mò. Thấy Đỗ Mỹ Hoa tự cắt đứt đường giải đáp mà hai người họ muốn nghe, nên có chút hụt hẫng. Đỗ Mỹ Hoa nhìn ra phản ứng của hai người họ, ý cười trên mặt không tránh khỏi hiện lên. Nhưng cô ta vẫn thở dài:

- Tiểu Ngưu cũng từng rất tốt với tôi. Trông hai người, cũng thật giống tôi và bạn trai cũ của tôi vào năm năm trước. Nhưng mong rằng hai người sẽ không như kết quả của chúng tôi.

- ...

Trước sự ngơ ngác của hai người kia, Đỗ Mỹ Hoa như có như không, lại ném cho họ một đáp án:

- Sẽ không bị đâm sau lưng. 

- ...

Phòng giáo viên...

- Thầy Hiệu Phó, tôi có chuyện muốn bàn bạc.

Mọi khi, cứ đến giờ ra chơi hay nghỉ trưa, giáo viên trẻ Dương Ma Kết là người biến mất đầu tiên. Nhưng hôm nay, Ma Kết lại đột nhiên tìm đến thầy Hiệu phó. Khiến cho thầy Hiệu phó có chút bất ngờ.

- Đây là?

Sau khi đọc xong nội dung trong văn bản mà Ma Kết đưa cho mình. Hiệu phó không khỏi ngạc nhiên nhìn Ma Kết. Ma Kết gật đầu, sắc thái có đến bảy phần nghiêm túc:

- Là văn bản bổ sung cho Hợp đồng Trao đổi học sinh cao trung liên trường mà tôi mới soạn thảo. Vì quyền lợi của học sinh và nhà trường của chúng ta, văn bản này cần được Hội đồng Liên trường Cao trung phê duyệt.

- Không lẽ, thầy đã thấy dấu hiệu?

Thầy Hiệu phó suy ngẫm, câu hỏi hàm ý nhìn Ma Kết. Ma Kết gật đầu, đáp:

- Phải. Trong nhóm du học sinh đến trường ta, có một học sinh cần đặc biệt lưu ý. Những ngôi trường mà chúng ta cử học sinh sang đấy, cũng có một số trường có vấn đề.

- Được. Tôi sẽ đem nó lên cho Hiệu trưởng.

Hiệu Phó đồng ý với đề nghị của Ma Kết. Gương mặt già nua thường ngày hay tỏ ra nhí nhảnh bất hợp với tuổi tác, giờ lại trở nên nhu hòa.

Trong lòng, không khỏi có lời khen dành cho giáo viên trẻ này.

Vì nội dung của văn bản này, là đề cao và bảo vệ quyền lợi cho học sinh của trường Zodiac. 

...

Cao trung Zendis...

- Ủa? Các cậu? Đây là đâu vậy?

Cự Giải bắt đầu hoang mang khi được dẫn đến một cái sân có nhiều cây cối. Cả đám tươi cười, vẫn kéo Cự Giải đi:

- Đây là nơi chúng tớ thường đến - sân sau!

- Sân sau?

Mặt Cự Giải bắt đầu biến sắc. Sân sau. Chẳng lẽ chính là sân sau mà Song Ngư nhắc đến, là nơi mà con gái sẽ bị... sàm sỡ?

- Cậu sao vậy Cự Giải?

Đám con gái thấy lạ khi Cự Giải đột ngột đứng yên, không chịu di chuyển. Cự Giải vội hất tay mấy cô gái kia ra, vô thức lùi về phía sau:

- Nếu đây là sân sau, thì mấy cậu làm gì ở đây? Chẳng lẽ mấy cậu ra đây hút thuốc, đây là nơi đám côn đồ tụ tập mà!

- Đúng rồi đấy cô em!

Bộp!

- Hả?

Đụng phải thứ gì đó, Cự Giải giật mình tránh sang một bên. Kẻ mới xuất hiện là một tên to cao, mặt mày dữ tợn đang nhếch môi cười đểu với điếu thuốc lá.

- Đại ca!

Đám con gái lúc nãy liền lui ra sau tên nam sinh đó. 

- Đại ca? 

Cự Giải chau mày, đầu óc nhanh chóng nhận thức được vấn đề. Tên to con kia không nói lời nào, đột nhiên tiến đến chỗ Cự Giải. Hắn ta bắt lấy tay cô và phả vào mặt cô một ngụm khói thuốc, khiến cô ho sặc sụa:

- Khụ... Bỏ tôi ra khụ... khụ...

- Chà. Mấy đứa mang đến cho anh một miếng mồi thơm đấy! Trước giờ chưa có ai xinh xắn dễ thương như cô em này cả! _Tên đó thỏa mãn lên tiếng. Mấy cô gái kia vui vẻ đáp lại:

- Hàng độc đó đại ca! Nó là học sinh mới chuyển đến từ trường Zodiac, qua trường mình học tạm một tuần đấy ạ!

- Học tạm một tuần? Tiếc nhỉ, nếu vậy thì trong một tuần đó, ta phải thưởng thức nó thôi!

- Này! Bỏ tôi ra! Cậu dám làm gì tôi, tôi sẽ hét lên đấy!

Cự Giải vùng vằng muốn thoát khỏi tên đáng sợ trước mặt, cất giọng đe dọa. Nhưng kẻ kia không hề sợ hãi, ngữ điệu bỡn cợt:

123

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen3S.Com

Trước Sau