Đây là hai chap gộp lại, đăng một lần cho hôm nay và ngày mai (thứ 6) luôn nhé ^^
Lưu ý: Có vài cảnh 17+, nhưng mọi người đừng nghĩ sâu quá nhé, chưa đến mức đấy đâu haha
----------------------------
Thứ bảy...
Nam Tuyệt Đảo...
- Uwoaaaaaa~
Hành khách của chuyến bay ZA220 từ cổng số bốn bước ra, đã có vô số người mắt lấp lánh, miệng trầm trồ khi nhìn thấy quang cảnh xung quanh. Có người còn không giữ được bình tĩnh mà lao ra ngoài, xoay vòng vòng giữa đường hệt như mấy cảnh trên phim, biểu thị sự kích động cực kỳ.
- Woa, mát quá~
- Mấy cậu, mấy cậu lại đây chụp hình đi nào!
- A, phải check in mới đúng chứ! Nào nào, mọi người vào đi, chúng ta cùng làm một bộ ảnh kỷ niệm!
Lần đầu được bước chân đến đảo ngọc quốc dân, ai ai cũng phấn khích thích thú. Nhìn mỗi người một kiểu vui vẻ, liền thấy hương vị của sức trẻ đầy thanh xuân.
- Nào, nào mấy đứa, đừng có đi lung tung!
Thầy thể dục 1 bước ra, cùng với hai thầy thể dục còn lại lôi cổ mấy đứa tăng động quá đà về. Thầy hiệu phó tuổi già sức yếu, ở yên trong sảnh sân bay mát mẻ, cất tiếng:
- Mấy đứa nhóc, tập trung lại một chỗ đi, xe sắp đến rồi!
- Hầy, đúng là tuổi học sinh ha? Thầy Ma Kết đâu rồi nhỉ? _Như Hòa nhìn sang không thấy bóng dáng Ma Kết đâu, thì thầy hiệu phó chỉ sang hàng ghế chờ bên kia:
- Có vẻ như học sinh của thầy Dương, có vài người bị say máy bay rồi!
Một vài học sinh này, còn là ai được nữa. Ngoài 12S ra, còn một số người khác cũng mang chung tình trạng, mặc dù đã uống thuốc say xe. Quả nhiên, cấp độ đi máy bay còn kinh khủng hơn cả xe.
- Tiêu Vỹ, cái thằng yếu bóng này, mau uống thuốc đi, xe sắp đến rồi đó!
- Hả? Lại đi xe nữa hả? T^T
Nghe Tử Hàn nói, Tiêu Vỹ thân tàn ma dại liền ngậm đắng nuốt cay mà uống thuốc. Xà Phu lia mắt nhìn qua, phát thuốc cho Ân Tuệ Dương xong, cũng ném sang cho Tiêu Vỹ một viên kẹo ngọt.
- Sun Hae, uống thêm liều thuốc đi, chị Xà Phu mới cho đó!
Ân Tuệ Dương ân cần trấn tỉnh Park Sun Hae lại, rồi đưa thuốc cho cô. Bạch Phi Vũ đứng cạnh cũng cầm chai nước giùm cô.
- Trời đất, là đứa nào nói đến đây rồi sẽ dìm Hoắc Tử Nha đuối nước hả? Tao thấy mày còn chưa kịp giở trò, đã bị say sóng quật chết rồi đấy, Tiểu Nghi!
- Cái giề?
Hoắc Tử Nha đang nhét thuốc vào mồm Tống Thanh, nghe thấy giọng của Kim Tử Hoa liền chú ý đến. Triệu Lệ Nghi ngồi cúi đầu trên ghế, tuy tàn tạ nhưng cũng cố mở miệng mắng:
- Con điên... mày nói... con mẹ nó... ra hết... kế hoạch của tao... rồi...
Ma Kết lắc đầu nhìn bọn trẻ. Đi du lịch, cũng có this có that. Thật khổ cho những người bị chưng say tàu, say xe, say máy bay a.
Chờ khoảng mười phút, đã có chiếc xe 35 chỗ đến và đón đoàn người mới từ thành phố Zodiac đi.
Phải, đây chính là một trong những giải thưởng mà Quán quân của sự kiện Trường đấu trường có được - một chuyến tham quan Nam Tuyệt Đảo hai ngày một đêm dành cho các tuyển thủ.
Nam Tuyệt Đảo - quốc sắc thiên hương của đất nước Horoscope. Như cái tên gọi, tất cả phong cảnh, khí hậu, dịch vụ đều vô cùng tuyệt vời, hệt như thiên đường chốn nhân gian. Sắc trời trong xanh, ngoại cảnh phong phú, nước biển xanh mát, khí hậu mát mẻ, cảnh quan sạch sẽ, hoàn toàn xứng đáng là hòn đảo quốc dân, là hòn đảo ngọc của đất nước.
Nam Tuyệt Đảo có hình dáng như chiếc mai rùa, trên mặt biển, nhìn từ xa, trông nó hệt như một con rùa khổng lồ thành tinh. Ở đây có rất nhiều truyền thuyết, hết một nửa trong số đó đều liên quan đến rùa. Không những vậy, xung quanh nó còn có năm hòn đảo nhỏ khác, trông hệt như bốn chân và cái đầu của con rùa. Tất cả những hòn đảo nhỏ đấy, đều có hệ thống cáp treo hoặc cây cầu vượt biển nối chúng với đảo chính ở giữa. Mỗi hòn đảo nhỏ ấy đều có tên gọi lần lượt là Đông, Tây, Nam, Bắc và Trung. Hòn đảo phía đông thì phát triển hoạt động sòng bạc Casio dành cho giới thượng lưu và quý tộc. Hòn đảo phía nam chuyên phát triển khu du lịch sinh thái tự nhiên. Hòn đảo Trung - có vị trí như đầu rùa thì phát triển hoạt động làng nghề truyền thống. Hòn đảo phía tây chính là một sân bay quốc tế Tây Nam Yên. Hòn đảo phía bắc vẫn còn hoang sơ, là hòn đảo nuôi trồng và đánh bắt hải sản là chủ yếu.
Tất nhiên, hòn đảo chính mới là trung tâm phát triển của Nam Tuyệt Đảo. Không chỉ quang cảnh thiên nhiên mà còn có rất nhiều công trình nhân tạo độc đáo, khiến du khách không khỏi trầm trồ và hưởng thụ sự kỳ diệu của bàn tay con người. Một số công trình tiêu biểu như khu phố đi bộ mê cung chín tầng Trùng Vân, ngự trị giữa trung tâm hòn đảo. Đại lộ kính cường lực Vô Lượng. Coffee Town - tòa nhà 70 tầng, mỗi tầng là một không gian quán cà phê với phong cách khác biệt hoàn toàn. Hệ thống tàu điện xuyên đảo Sợ Hãi với cung đường xuyên từ sân ga đến khu rừng phía nam, xuyên ra đến cung đường ngoài không trung ở phía đông đến giữa Trùng Vân rồi vòng ra không trung ở phía Bắc, điểm cuối là ga tàu dưới lòng đất, có lối thông ra vực biển. Rạp chiếu phim Thiên Tinh Quan với kiến trúc mái vòm lộ thiên, khách hàng hoàn toàn được ánh sáng sao đêm soi rọi với vô vàn vì tinh tú. Tất cả công trình trên đều khiến du khách đặt chân đến đây, đều muốn trải nghiệm hết. Bên cạnh những công trình tiêu biểu, thì Nam Tuyệt Đảo vẫn còn rất nhiều công trình thú vị khác, như làng Chùa Nhật Bản, khách sạn Lâu Đài Cổ Tích, Hoàng thành Nam Quốc Cổ,... và những khu du lịch sinh thái, khu vui chơi giải trí khác.
Du lịch hai ngày một đêm, sợ rằng vẫn chưa khám phá hết hòn đảo tuyệt vời này.
Khách sạn Lâu Đài Cổ Tích...
- Woa...
Nhìn từ xa, ai ai cũng trầm trồ sự tráng lệ của khách sạn này. Nghe cái tên cũng đủ hiểu nó được xây theo lối kiến trúc này. Cự Giải trầm trồ:
- Cái này, mấy tòa lâu đài trong phim đó, có phải quay ở đây không?
- Cảm giác như mình là công chúa vậy á!
- Ê, cái ban công đó đó, có phải là chỗ mà công chúa tóc mây thả tóc xuống không?
Những bạn nữ không khỏi thích thú và cảm thán. Khách sạn này không chỉ mang dáng vẻ cổ tích và nữ tính, nó còn thể hiện một sự quyền uy của hoàng gia, cổ kính đến từng viên gạch, kiến trúc tái hiện cả một bầu trời Tây Âu.
- Được rồi, mọi người lấy hành lý rồi xếp hàng tại sảnh tiếp tân giúp thầy!
Trong đội ngũ giáo viên, ngoại trừ thầy hiệu phó già cả, ba anh em thầy thể dục trông không đáng tin lắm và cô y tế có chút ham chơi ra, thì chỉ còn Ma Kết là người đáng tin cậy. Anh thay mặt các giáo viên, trở thành người đẫn đoàn tạm thời mà lên tiếng.
Nhóm có ba mươi người, mà hơn mười người đã là người của lớp 12S, nên tạm thời chia thành ba hàng. Hàng lớp 12S, hàng gồm những em khối dưới và hàng nhóm người Hoắc Tử Nha.
- Chúng ta sẽ chia ra hai người một phòng, nên mấy đứa tự bắt nhóm với nhau. Nhớ rõ, nam nữ ở riêng nha!
Ma Kết cố tình nhắc nhở, liền bị một đám học sinh nạt lại:
- Đây là điều hiển nhiên rồi thầy!
Hóa ra, chỉ có mình anh là người nghĩ nhiều thôi à?
- Ừm, vì có một vài bạn bị say xe, nên hiện tại, mọi người về phòng nghỉ ngơi, sắp xếp hành lý. Đến 11 giờ trưa thì tập trung tại đây, cả đoàn đi ăn trưa nhé!
- Vâng!
1s... 2s... 3s...
- Yah, tôi vào thang máy trước!
- Đừng hòng, ai vào trước người đó lên!
- Bậy, người nào tầng cao hơn thì vào trước!
Chưa đầy ba giây, sau khi cả đám hô vâng, tất cả đều chạy như vũ bảo đến hàng thang máy, tranh giành nhau đi trước.
- Công bằng đi, chơi vật tay, đại diện từng phòng ra chơi, ai thắng người đó đi trước!
Bạch Dương - kẻ luôn tự tin vào thể lực chợt lên tiếng. Giờ ai cũng giành nhau thì loạn thật sự. Thấy Bạch Dương nói có lý, mấy đứa con trai đều đồng ý.
- Mỗi lượt chỉ đủ cho bốn người với bốn chiếc vali thôi. Vậy nên hãy bốc thăm lượt để thi đấu cho công minh! _Xử Nữ nhìn vào không gian thang máy, cất tiếng.
Sau khi bốc thăm, phòng của hai anh em thầy thể dục và phòng của hai anh em họ Dương là cặp đấu đầu tiên. Thấy đối thủ, lập tức hai anh em thầy thể dục liền xúi giục hai người kia vào thang máy luôn đi, thi thố gì nữa. Cứ vậy, hầu hết người đi thang máy trước tiên đều là người của 12S. Chuyến cuối cùng, hình như là phòng của Tiêu Vỹ, Tử Hàn và phòng của thầy Hiệu phó.
Đó là đối với bên nam, bên nữ vô cùng hòa thuận, theo phương châm nhường nhịn người bị say sóng mà đi. Vì thế, chuyến cuối là của riêng phòng Cự Giải và Thiên Bình.
Theo sắp xếp, nhóm người Zodiac chia nhau ra ở mười lăm phòng, trong đó có một phòng ba người. Chỉ riêng nhóm người này, đã bao thầu ba tầng của khách sạn, mỗi tầng chiếm năm phòng.
Tầng 5, có phòng của Hoắc Tử Nha - Lăng Tần - Long Cự Nhân, phòng của Lý Nghiên - Tống Thanh, phòng của ba thầy thể dục và thầy hiệu phó, cuối cùng là phòng của Tiêu Vỹ và Tử Hàn. Với tầng này, các thầy thể dục sẽ trông chừng.
Tầng 6, là tầng của nữ. Gồm phòng của Xà Phu - cô Như Hòa, đôi bạn thân Triệu Lệ Nghi và Kim Tử Hoa, đôi bạn cùng lớp Ân Tuệ Dương và Park Sun Hae, Bảo Bình với Kim Ngưu, Cự Giải với Thiên Bình.
Tầng 7, tầng của những người còn lại: Bạch Dương - Xử Nữ, Thiên Yết - Song Ngư, Nhân Mã - Giải Hoa Thần, Sư Tử - Bạch Phi Vũ và cuối cùng là hai anh em họ Dương.
Tầng 6...
Phòng 601...
- Kim Ngưu, mày đi tắm trước đi, sẽ thoải mái hơn đấy!
Bảo Bình thấy Kim Ngưu nằm vật vã trên giường, thì tiện tay soạn đồ ra cho nó. Sau đó để một bộ bên cạnh, thúc giục Kim Ngưu đi tắm.
- Ừ...u...
Kim Ngưu chống đỡ ngồi dậy, trong người cứ cảm thấy nâng nâng khó chịu, cảm giác sẽ nôn ra bất cứ lúc nào, nhưng lại không nôn được. Cầm bộ đồ được Bảo Bình soạn sẵn vào trong nhà tắm.
- Woa, Bảo Bình, nhà tắm cực sịn luôn!
Mặc dù đang còn say sẩm mặt mày, nhưng Kim Ngưu cũng không kiềm nổi sự phấn khích mà lên tiếng. Có lẽ, càng phấn khích, mệt mỏi sẽ càng bớt đi.
Ting!
Bảo Bình ngồi xếp đồ rồi treo lên tủ, soạn những món đồ cần thiết bày ra bàn, đem giày dép để vào kệ. Đang loay hoay thì tin nhắn đến, là của Ma Kết.
Ma Kết hỏi thăm Kim Ngưu có ổn không, anh có thể giúp được gì cho cô không.
Đọc dòng nhắn này, tâm tình Bảo Bình chợt cảm thấy nhẹ nhàng vui vẻ. Không ngờ đến, chuyện này anh cũng quan tâm hỏi thăm đến và muốn giúp đỡ cô. Không nghĩ đến, anh lại tâm lý, để ý từng chút cảm nhận nhỏ nhặt của cô.
Người bị bệnh, tất nhiên sẽ được người khác quan tâm lo lắng. Nhưng thử hỏi, có mấy người để ý mà hỏi thăm người chăm sóc người bệnh có mệt hay không?
Hạnh phúc, chỉ cần là những cử chỉ nhỏ nhặt này, chính là những niềm vui nho nhỏ này.
Cốc! Cốc!
- Kim Ngưu, Bảo Bình. Là tôi.
Vừa gửi tin nhắn trả lời Ma Kết, thì bên ngoài có tiếng gõ cửa. Sau đấy là giọng nói bình bình quen thuộc.
Là Song Ngư.
- Cho cậu.
Song Ngư xuất hiện với một lon nước soda chanh và một ly trà gừng ấm. Đưa lon soda cho Bảo Bình, ly còn lại hẳn là cho Kim Ngưu để giải trừ say máy bay.
- Kim Ngưu đâu?
Không thấy bóng dáng kia, Song Ngư cất tiếng hỏi, sau đó thì nghe được tiếng nước trong nhà tắm, mới nhận được câu trả lời.
Thấy đống đồ đang bày trên giường, Bảo Bình vội vàng mang đi cất, Song Ngư cũng ý tứ mà ra ghế gần ban công ngồi.
- Cậu chung phòng với ai vậy?
Bảo Bình thấy bầu khí có chút không thoải mái, thì lên tiếng bắt chuyện. Với cả, khi nãy đông người, cô không nhớ được ai ở cùng phòng với ai.
- Thiên Yết.
Hóa ra Song Ngư ở cùng phòng với Thiên Yết. Anh rể - em chồng, hừm, ở cùng để làm quen dần dần đi là vừa.
- Khoan, Thiên Yết cũng bị say máy bay mà?
Bảo Bình vừa nhớ ra, liền quay sang nhìn Song Ngư, ngữ điệu nghi ngờ:
- Cậu bỏ mặc cậu ta rồi chạy qua đây chăm cho Kim Ngưu à?
- Bên đấy có Nhân Mã rồi.
- ...
.
Phòng 602...
- Nếu không có đồ gì riêng tư, thì cậu để đấy đi, tớ làm cho...
Khi về phòng, việc đầu tiên mà Thiên Bình và Cự Giải làm là xếp hành lý ra. Vừa mới mở vali ra, Thiên Bình đã lên tiếng, nói:
- Cậu qua chỗ Sư Tử đi, tớ thấy cậu lo đến mức mất tập trung rồi kìa.
Vừa nói, Thiên Bình vừa biểu thị hàm ý "cậu nhìn kỹ lại xem". Hóa ra, Cự Giải đang tính mang đồ làm đẹp bỏ cất vào tủ, còn quần áo thì để trên bàn trang điểm. Cự Giải giật mình, tỉnh táo tráo đổi vị trí hai thứ lại, rồi cười trừ:
- Không sao, tớ làm nhanh ấy mà! Với lại... _Nói đến đây, Cự Giải chợt thỏ thẻ:
- Thiên Bình, cậu đi cùng tớ có được không?
- ?
- Vì Sư Tử ở cùng phòng với thằng nhóc Bạch Phi Vũ, nên nếu giờ một mình tớ qua đấy, sẽ khiến nó khó xử và nghĩ này nọ...
Nếu hai người đến, Bạch Phi Vũ vẫn sẽ khó xử thôi, nhưng ít nhất, nó cũng không bị cẩu lương ném thẳng vào mặt. Hẳn ý Cự Giải là thế, Thiên Bình nghĩ vậy. Nên cô cũng đồng ý với Cự Giải.
.
Tầng 7...
Phòng 706...
- Thiên Yết, uống chút trà gừng đi, tớ vừa mua ở nhà hàng bên dưới đấy!
Nhân Mã sau khi đưa một ly cho Sư Tử, một ly cho Song Ngư để cậu ấy mang qua cho Kim Ngưu, còn một ly thì để cho Thiên Yết. Vừa rồi, nhân lúc đám con trai đang vật tay nhau để đi thang máy, cậu đã giao phó vali lại cho Giải Hoa Thần, còn mình thì ra quầy lễ tân, muốn sử dụng dịch vụ từ nhà hàng của khách sạn. Chờ tầm mười lăm phút, mới có ba ly trà gừng, quay lại, mọi người đều đã về phòng hết rồi.
Sau khi Song Ngư đi, phòng này, chỉ còn mỗi Thiên Yết đang nằm sấp trên giường, đến mũ áo, cũng không tháo ra.
Đặt ly trà trên bàn nhỏ đầu giường, Nhân Mã bước đến, gồng sức lật người Thiên Yết lại, bỏ mũ ra khỏi đầu anh. Gương mặt đang nhắm mắt một cách mệt mỏi kia dần hiện ra, trông vô cùng khó chịu. Nhân Mã khẽ thở dài, giá mà cậu có thể chia sẻ cho anh khả năng của mình - không bị say máy bay nhỉ.
- Thiên Yết...
Nhân Mã nâng Thiên Yết ngồi dậy, khẽ chạm nhẹ vào mặt anh, cất giọng nhẹ nhàng:
- Uống hết ly trà này đi, cậu sẽ khỏe hơn đấy!
- Hmnn...
- !!!
Nhân Mã vừa định đưa tay với lấy ly trà ở đầu giường, đột ngột lại bị Thiên Yết trở người, ôm chặt cậu, anh gục mặt vào vai cậu. Đầu anh nặng như tảng đá, đè nặng lên vai cậu, khiến nó hơi ê ẩm. Thế nhưng, Nhân Mã vẫn giữ nguyên, khẽ vô lưng anh đều đều:
- Được rồi, được rồi, ngoan nào. Cậu cần uống nó để khỏe hơn, không phải thuốc đắng đâu!
- Hmnnh...
Thiên Yết vẫn cứ vùi mặt vào vai Nhân Mã, dường như dùng Nhân Mã làm điểm tựa, cả sức nặng của anh đều tựa vào cậu. Nhân Mã ngốc nghếch nghĩ gì vậy? Cậu nghĩ anh sợ