Be Alright - J.Boss
Hiện đang trong mùa dịch Corona, mọi người nhớ cẩn thận nha <3
------------------------
Xôn xao.... xôn xao...
Điều khác biệt giữa thứ hai và chủ nhật tại trường Zodiac là bầu không khí. So với sự vắng lặng hôm qua, thì hôm nay, trường Zodiac đặc biệt ồn ào, hơn bất kỳ ngày thứ hai nào.
Nguyên do của sự xôn xao náo động này, là sự việc băng đảng đang truy lùng K.C đã bị băng Con Rết triệt để thanh tẩy chỉ trong một đêm. Các băng nhóm trong trường Zodiac, những thanh niên hay tụ năm túm bẩy làm côn đồ, đều bàn tán ầm ĩ về vụ việc này.
Lớp 12S...
Ồn ào...
Hiển nhiên, vụ việc của băng Con Rết cũng nằm trong sự quan tâm của các học sinh lớp S, không ít thì nhiều. Kim Ngưu vừa vào lớp, thấy ai ai cũng bàn tán về một chuyện, liền tò mò:
- Băng Con Rết là gì thế, mấy cậu có biết không?
- Cậu không biết à? _Bạch Dương làm vẻ ngạc nhiên, rồi thản nhiên đáp:
- Tớ cũng không quan tâm nhiều đến mấy băng đảng đấy, nhưng nó rất nổi tiếng, vào hai năm trước!
- Nó là băng du côn mạnh nhất thành phố... _Song Ngư nhàn nhạt tiếp lời: - Theo lời đồn thì thế!
- Nhưng sao hôm nay mọi người đột nhiên lại bàn tán về nó vậy nhỉ? _Cự Giải cũng mang một thắc mắc lớn, hơn nữa, còn bàn tán nhiều đến mức bất thường. Xử Nữ tiện lời đoán mò:
- Không lẽ băng đấy bị cảnh sát bắt giữ hay dính đến tội ác gì à?
- Bla... bla...
Chẳng mấy chốc, nhóm Kim Ngưu, Bạch Dương, Xử Nữ, Cự Giải, Kim Ngưu lại vây thành một ổ nhiều chuyện. Nhân Mã cũng muốn lên đấy ngóng chuyện, nhưng lại sợ sẽ gây ra động tĩnh với Giải Hoa Thần, nên chỉ đành bước xuống chỗ Thiên Yết mà hỏi nhỏ:
- Chuyện băng Con Rết gì đó, cậu có biết gì không Thiên Yết?
- Hửm? _Thiên Yết đưa ánh mắt vừa ngạc nhiên, vừa chế giễu nhìn Nhân Mã:
- Nếu cậu tò mò, sao không lại đấy hóng chuyện?
- À thì... _Nhân Mã cười trừ:
- Nếu tớ đến đấy thì không phải cậu sẽ bị bỏ lại một mình sao haha...
- Chẳng phải mọi khi tớ đều vậy?
- Nhưng mà... bây giờ phải khác chứ!
Nhân Mã có chút bối rối khi nói nên lời này, hai má đột nhiên ửng sương hồng, khiến đối phương một giây bị trật nhịp tim mà không thể lường trước được.
- Chà chà chà, hai người này đang mờ ám làm gì một mình thế?
Bất chợt, phá hỏng bầu khí kỳ lạ giữa hai người một nóng một lạnh này lại là giọng nói đầy ngả ngớn của Song Tử. Như bị tật giật mình, Nhân Mã trở nên luống cuống:
- C... Có mày...y... mờ ám thì có!... À đúng rồi, Song Tử! _Chợt, Nhân Mã nhận ra một điều gì đó, rồi lên tiếng tiếp:
- Mày là đứa vô cùng nhiều chuyện, nên chắc cũng biết đến băng Con Rết phải không?
- À, là cái băng mà cả trường đang xôn xao đó hả?... _Song Tử bình thản tiếp nhận câu hỏi, sau khi cất balo gọn dưới chân bàn thì ngồi xuống ghế và trưng vẻ mặt hiểu biết ra:
- Đêm hôm trước, băng đó đã càn quét hết sạch băng đảng đang làm mưa làm gió Zodiac hai tháng gần đây đó!
- Hả?
Bla... bla...
Cạch!
Sư Tử, Thiên Bình và Bảo Bình trùng hợp vào lớp cùng lúc. Cả ba người đều thấy cái lớp ồn hơn thường ngày, ngay cả nhóm bạn của họ cũng chia thành hai nhóm tám chuyện. Chỉ là, nội dung họ bàn tán khiến cho một người cảm thấy ngạc nhiên.
- Bảo Bình, đến rồi hả? Nghe tin gì chưa? À mày biết băng Con Rết không?
- Chẳng quan tâm!
Bảo Bình tỏ vẻ bất cần về chỗ, rồi lấy từ balo một tập tài liệu, thở dài:
- Nhà còn bao việc, con với chả rết!
Nói rồi cô lại ra khỏi lớp, khiến cho Kim Ngưu thở dài, liền đánh lái sang vấn đề khác:
- Haiz... bao giờ thầy Ma Kết mới xuất viện đây?
- Hôm nay.
- Hả?
Câu trả lời bình thản của Thiên Bình khiến cả đám đều quay sang nhìn cô một cách bất ngờ. Cự Giải là người nhanh miệng nhất:
- Aigoo Thiên Bình, sao cậu biết thế? Có phải Song Tử nói cho cậu đúng không~
- Ừ.
- Yah, yah~ Song Tử còn chưa nói cho tớ biết, mà đã nói cho cậu rồi à? _Xử Nữ đại thành công trong việc hiểu hàm ý của Cự Giải.
- Này này, từ bao giờ mà hai người thân thiết thế! Tuần trước lúc nào cũng ở cạnh nhau cả, còn lần này... _Bạch Dương cười đểu, Kim Ngưu liền réo tên Song Tử:
- Song Tử, tụi này cần một lời giải thích!
- Mấy người biết yêu nên suy nghĩ đơn giản lại đi! _Song Tử cười khách khí, rồi lại quay trở lại tám chuyện với Nhân Mã và Thiên Yết.
Vậy mà anh không biết, câu nói ấy vô tình khiến người lãnh cảm như Thiên Bình lại cảm thấy hụt hẫng. Có khi nào, cô đang bị rung động đến mức hiểu lầm? Tuy Song Tử thường hay đùa trước mặt đám bạn, cả câu nói vừa rồi cũng chẳng nghiêm túc gì, nhưng sao trong cô lại có một cảm giác sợ hãi khó tin vậy? Từ khi nào cô đã đặt hy vọng vào cậu ta? Dù biết rằng cậu ta là một con người khó đoán?
K.C của băng Con Rết, cô vẫn nghi ngờ một người... một cách vô căn cứ.
Khẽ nhìn sang cậu trai với mái tóc màu đại dương đang vui vẻ nói chuyện với người khác, Thiên Bình không biểu hiện ra điều gì, nhưng trong tâm có rất nhiều nghi ngờ hiện diện.
.
.
Lớp 11S...
- Ô, Tử Hàn! Mày đi học rồi!!!
Tiêu Vỹ đang chán chườm trong lớp một mình, thấy bóng dáng thân quen liền mừng rỡ hoan hỉ. Tử Hàn cười nhẹ, trên gương mặt vẫn hiện lên nét mệt mỏi:
- Ừ.
- Tử Hàn, mới bị từ chối mà đã nghỉ học mất mấy ngày, mày cũng lụy lắm rồi đấy!
- Không phải do mày không đủ thành ý hay không nổi bật gì đâu, chẳng qua không đúng đối tượng thôi!
- Thích trúng nữ hoàng băng giá, mày không nên buồn vì bị từ chối!
- Con người chị ấy khó thích được ai lắm! Mày nên sốc lại tinh thần đi, còn rất nhiều người xinh đẹp khác mà!
Thấy Tử Hàn xuất hiện sau nhiều ngày vắng mặt, bạn bè cậu cũng quan tâm đến mà an ủi. Chuyện Tử Hàn tỏ tình với đàn chị khối trên và bị từ chối, ai cũng biết cả, nên đều cảm thông.
- Tiêu Vỹ, tao đói rồi, đi ăn đi!
Tuy nhiên, Tử Hàn lại không mấy thân thiện với những lời an ủi ấy, liền đứng dậy ra ngoài. Tiêu Vỹ ngơ ngác liền đáp ứng mà đi theo, vừa đủ thời cơ thì cười đáp lại những người bạn kia:
- Các cậu cũng đừng nên dồn dập quá! Hì!
- ...
Đôi khi quan tâm quá sẽ khiến bản thân trở nên vô duyên.
.
.
Nhà kho chung...
- Vậy là băng Con Rết đã chính thức trở lại!
Hiện tại, trong nhà kho chung của trường học, có một cuộc họp bí mật giữa những người đứng đầu các phe phái trong trường. Hoắc Tử Nha lên tiếng:
- Sự việc đêm thứ bảy vừa rồi, là một lời cảnh báo các băng nhóm khác trong thành phố. Có nghĩa trật tự trong thế giới đen chúng ta phải trở về như hai năm trước!
- Mặc dù chúng ta không phải kiểu ăn hiếp người già, trẻ em và phụ nữ, nhưng cũng phải cẩn thận một chút! _Lăng Tần góp ý, sau đấy, Lý Nghiên cũng góp giọng:
- À, còn một chuyện còn động thiên hơn nữa... _Ngừng một chút, hắn ta nói:
- Rết Con của băng Con Rết - Giải Hoa Thần, đang học ở trường chúng ta, hơn nữa... _Nói đến đây, tên Lý Nghiên bắt đầu dè chừng:
- Còn học ở lớp 12S!
- Cùng lớp với thằng Sư Tử?!!
Quả nhiên, nhắc đến 12S, Hoắc Tử Nha là tên phản ứng mạnh mẽ nhất. Tống Thanh liền cất giọng nhắc nhở:
- Tử Nha, mày đừng phản ứng kiểu đấy nữa! Không chỉ mình mày, mà cả bọn tao cũng bị đám Sư Tử đánh bại! Đừng có tìm cớ gây sự với chúng nó nữa!
- Phải, tụi nó cũng chẳng khó dễ gì đến băng chúng ta, nước sông không phạm nước giếng, đụng đến tụi đấy mình lại rước họa vào thân nữa!
- Bọn mày thì biết gì, mới hôm trước, con nhỏ trong đám bạn thằng Sư Tử đã khi dễ tao...
- Đại ca, là chị ấy thấy anh bắt nạt người quen nên mới khích anh vài câu thôi mà!
Hoắc Tử Nha còn chưa nói hết câu thì đàn em thân cận của mình là Trương Tiểu Khải đã lên tiếng phân minh, khiến hắn không những không nói được gì, mà còn bị những thủ lĩnh khác liếc cho.
- Giải Hoa Thần chuyển đến trường mình, không biết là trùng hợp hay cố tình. Dù sao hắn là người duy nhất trong băng Con Rết có thể tự do tự tại với đời sống sinh hoạt của mình mà không hề lẩn trốn như những tên khác! _Người cuối cùng, Long Cự Nhân - tên lúc nào cũng lên tiếng sau cùng giải bày:
- Vả lại chúng mày cũng đừng xoắn quýt lên như vậy, chỉ cần không phạm phải mấy cái thứ nguyên tắc của đám Con Rết là được! Chúng nó cũng không đụng gì đến mình đâu!
"Mày cũng xoắn đéo khác gì tụi tao đâu mà già mồm!" - Suy nghĩ của những người còn lại.
Bla... bla...
Cuộc họp ngắn ngủi trước giờ học của các thủ lĩnh 5 phe phái trong trường về vấn đề băng đảng quyền lực nhất thành phố đã trở lại và sự đáng ngờ của Giải Hoa Thần cũng khép lại. Trương Tiểu Khải từ khi bị Ma Kết lên lời cảnh tỉnh và răn đe, tâm trạng cũng trở nên xấu đi.
Vì cớ gì ông ta dám nói với cậu từ bỏ Bảo Bình? Nhưng lãnh khí của ông ta, khiến cậu nhất thời sợ hãi thật sự.
Chính vì vậy, cậu phải mạnh mẽ và dạn dĩ hơn, bằng cách chuyên tâm học hỏi Hoắc Tử Nha. Đó là lý do vì sao cậu đã trở thành kẻ thân cận của Hoắc Tử Nha, đến lời nói của cậu, Hoắc Tử Nha cũng đã để yên và không chửi mắng như trước nữa.
.
.
Bảo Bình nộp báo cáo của tuần xong, thì lại nhận được công việc mới, giúp giáo viên tổng quản làm tài liệu về lớp 12S của năm nay. Xui xẻo vì đây là thời điểm mà hàng năm, các trường cao trung sẽ giới thiệu lớp học xuất sắc nhất khối 12 của trường mình, về học tập, cơ sở vật chất, nề nếp, phương pháp dạy học,... cho bộ giáo dục kiểm nhiệm.
Ma Kết nhập viện cũng thật biết lựa thời điểm.
- ...
Bỗng, hai nhân ảnh từ xa xa đập vào mắt Bảo Bình khiến cô có chút lưu tâm. Đấy chẳng phải Tiêu Vỹ cùng Tử Hàn sao? Vậy là Tử Hàn đã đi học trở lại? Theo hướng đi của hai đứa nhóc, chắc là xuống canteen. Thật tình, cô còn chẳng có thời gian để mà xuống đó ăn sáng nữa.
Nhưng mà, thằng nhóc Tiêu Vỹ kia, hôm qua thật là quá mặt dày.
Không những ở lại trông tiệm hoa cùng cô, mà còn dai dẳng ở đến tận trưa. Còn dám tự tiện vào nhà bếp của cô, lục lọi tủ lạnh và nấu ăn vô cùng tự nhiên, đến mãi tận chiều mới chịu xách đít đi về. Nhất định phải dạy dỗ thằng nhóc này.
.
.
Giờ ra chơi...
Lớp 12S...
- Hôm nay trời bớt bớt lạnh rồi đó, nên việc đãi nước ấm, có thể dừng tại đây nha mọi người~
- Mơ đi nha Kim Ngưu, nào, mau xuống canteen thôi anh em~
- Hôm nay Kim Ngưu đại gia sẽ đãi nước chúng ta a~
- Hiu hiu hiu... 12 đứa, mỗi đứa bình quân 6H, vậy là 7.200H mất con mẹ nó rồi T^T~
- Này...
Đột nhiên, Song Ngư bước đến, cúi người xuống cho bằng Kim Ngưu rồi chỉ chỉ vào má mình, cất giọng bình thản:
- Hôn một cái đi rồi tôi trả thay cậu!
- Cậu còn liêm sỉ không vậy -__-?
Kim Ngưu lập tức dùng nửa ánh mắt nhìn Song Ngư. Nhưng hai người đó không biết, cả hai đang chịu những ánh mắt đê tiện từ những người bạn của mình.
- Ô, mấy anh chị đang xuống canteen hả?
Bỗng, gương mặt quen thuộc xuất hiện, Tiêu Vỹ cười rạng rỡ, nhưng nhìn mãi cũng chẳng thấy Bảo Bình đâu, liền hụt hẫng. Tuy nhiên, đây cũng không hẳn là lý do duy nhất khiến cậu đến lớp 12S.
- Ồ, Tử Hàn đi học lại rồi à?
Phía sau Tiêu Vỹ, là sự xuất hiện của Tử Hàn. Đến cả Cự Giải cũng bất ngờ khi em trai mình dám xuất hiện tại đây trong ngày đầu trở lại. Lúc này, ai ai cũng có một kiểu nhìn khác nhau dành cho cậu.
Bạch Dương, Nhân Mã, Kim Ngưu, Xử Nữ đều vui mừng.
Cự Giải thì kinh ngạc. Sư Tử thì không có vẻ bất ngờ.
Song Ngư có vẻ không quan tâm, Thiên Yết vẫn trầm ngâm không biểu cảm.
Thiên Bình vẫn không biểu lộ cảm xúc, còn Song Tử thì... có vẻ đang tỏa ra một lượng hắc khí vô hình.
- Haha... chào mấy anh chị... lâu rồi không gặp, em có thể... _Tử Hàn cười cười nói, ngữ điệu có chút khách sáo, sau đó e dè nhìn sang Thiên Bình:
- Chị Thiên Bình, chị có thể gặp em một chút không?
- ...
Phòng bóng rổ...
Phòng tập bóng của câu lạc bộ bóng rổ khi vắng người quả nhiên rất vắng lặng và u ám. Nó tối tăm và lạnh lẽo, trái ngược hoàn toàn với vẻ năng động khi những lần Bạch Dương cùng những người khác đến.
Một bầu khí im lặng quỷ dị.
- Em xin lỗi...
Tử Hàn cất tiếng trước, giọng nói mang một vẻ trầm khuất và nghiêm chỉnh, không còn giống với tính cách của cậu hằng ngày. Như không muốn để bầu không khí thêm ngột ngạt, cậu lại cất giọng:
- Chuyện tối hôm trước, em xin lỗi vì đã hành động lỗ mãn, Thiên Bình. Cái này...
Chợt, cậu đưa một hộp bento đến trước mặt Thiên Bình, vẫn giữ nguyên ngữ điệu trầm ổn mà nói:
- Em biết chị thích kimbap, đây là em tự mình chuẩn bị, cũng không có ý gì đâu, chỉ như một lời xin lỗi với thái độ nghiêm túc và trưởng thành mà thôi! Mong chị nhận nó!
Từ đầu tới cuối, hoàn toàn chỉ một mình Tử Hàn nói. Không phải vì Thiên Bình không phản ứng hay quan tâm, mà bởi vì cô không biết bản thân nên nói gì. Chỉ là, sau khi nghe lời vừa xong của cậu, trong tâm cô bỗng nhẹ nhõm hẳn. Nhận lấy hộp bento nhỏ màu xanh, Thiên Bình nhàn nhạt đáp:
- Tôi sẽ nhận nó, như một người bạn đã bị cậu làm điều có lỗi, chỉ vậy thôi. _Nói rồi cô đứng dậy, toan bước đi thì chợt dừng lại:
- À còn nữa... _Nói đến đây, cô nhìn sang Tử Hàn, đôi mắt mang một vẻ thanh cao:
- Không chỉ riêng tôi, những người khác cũng đã lo cho cậu trong thời gian qua, nên cái này... _Đưa hộp bento lên, Thiên Bình khẽ nhún vai:
- Chúng tôi sẽ ăn cùng nhau, và... tỉnh táo lại đi, Lâm Tử Hàn!
- !!!
Lời cuối của Thiên Bình như một cột sáng thức tỉnh tâm thức Tử Hàn lại. Cái này chẳng phải quá rõ ràng rồi sao, đây chính là lời tuyên bố,