[12 Chòm Sao] Sắc Thanh Xuân

Chương 38




Bữa tiệc tối nay ở nhà họ Nhạc được tổ chức ở một nơi khác, so với lần trước còn sang trọng hơn mấy lần, số lượng khách mời cũng tăng lên đáng kể.

Tiếng dương cầm du dương trong không gian lãng mạn tràn ngập ánh sáng, hoa hồng Mayra Flame đỏ rực được trang trí khắp nơi làm không khí thêm phần ngọt ngào.

Bữa tiệc tối nay chào đón người thừa kế của nhà họ Nhạc du học từ nước ngoài trở về.

Trên sân khấu, mọi ánh đèn đều tập trung vào người con trai đứng phát biểu. Nhạc Hải Lâm năm nay 18 tuổi sở hữu một loại khí chất khiến người đối diện phải e dè. Thoạt nhìn mạnh mẽ, mãnh liệt và cuộn trào như một đại dương rộng lớn, nhìn kỹ thêm chút nữa sẽ nhận ra nét âm trầm, khó đoán tựa khu rừng rậm rạp. Đôi mắt giảo hoạt giống hồ ly lại phảng phất sự chân thành khó hiểu.


Người con trai này là tổng hòa của rất nhiều mặt đối lập.

Ánh mắt Sư Tử trở nên lạnh lẽo hơn khi nhìn thấy cậu trai cùng tuổi tỏa sáng trên sân khấu.

"Sư Tử, hôm nay Dương Xử Nữ có tới không?"

Bà Lộ Thiên Tuyết trên tay cầm ly champage đưa đôi mắt lạnh lùng quan sát căn phòng, có lẽ do nhiều người nên bà chưa nhìn thấy người mình cần tìm.

"Con không biết."

Nếu cậu nhớ không nhầm, lần trước Xử Nữ chưa từng giới thiệu họ của mình cho mẹ cậu biết, mà Sư Tử cũng đã tìm thấy người mình cần tìm:

"Mẹ con ra đây một lát."

Xử Nữ vẫn như lần trước, cô là đến cho có.

Những người đến tham dự bữa tiệc này đều là những gia đình danh giá và giàu có, con cái của họ sau này chắc chắn sẽ là những người thừa kế cho khối tài sản kếch xù. Có thể kết thông gia với nhau chính là lý do tại sao hôm nay lại xuất hiện nhiều thiên kim và thiếu gia tầm tuổi mới lớn như vậy.


Liên hôn vì lợi ích gia tộc và mục đích kinh tế hoàn toàn là điều bình thường ở giới thượng lưu này.

Xử Nữ may mắn hơn một chút, cô không bị ép buộc phải đính hôn với một gia đình giàu có nào nhưng mẹ của Xử Nữ thường xuyên bắt cô đi tham dự mấy bữa tiệc thượng lưu kiểu này. Đây có thể coi là một hình thức xem mắt. Biết đâu Xử Nữ lại lừa được một thiếu gia nào đó trong bữa tiệc, như vậy chính là vẹn cả đôi đường.

Đúng là cô đã vô tình trao trái tim của mình cho một người con trai đáp ứng được các yêu cầu cơ bản của mẹ cô. Chỉ tiếc rằng người con trai ấy lại không hề thích cô.

Thực ra, cô rất khâm phục Thiên Xứng, đứng trước một Vũ Kim Ngưu tài giỏi không chút khuyết điểm, cô bé ấy có thể lấy toàn bộ dũng khí của bản thân ra để tiếp cận với cậu ấy-điều mà Xử Nữ sẽ không bao giờ làm được. Nếu không tình cờ học cùng cậu ấy ở lớp học sinh giỏi, Vũ Kim Ngưu chắc chắn sẽ không biết đến sự tồn tại của Dương Xử Nữ.


Người thích cậu ấy thì nhiều lắm, cô chỉ là một đóa hướng dương nhỏ nhoi giữa một rừng hoa rực rỡ đầy màu sắc. Vốn chỉ muốn làm một người tình thầm lặng của mặt trời, ngày ngày đứng phía dưới âm thầm ngắm nhìn và dõi theo cậu ấy. Thật không ngờ, đến cuối cùng lại biến thành một nhành cẩm tú cầu trong cơn mưa tuyệt đẹp.

Người con trai ấy hoàn hảo như vậy khiến Xử Nữ không dám lại gần, chỉ cần trở thành tri kỉ của những cơn mưa là đủ.

Xử Nữ ủng hộ Thiên Xứng không phải vì cô cao thượng mà là cô bé ấy xứng đáng hơn cô. Thiên Xứng dũng cảm theo đuổi người mình thích còn Xử Nữ thì không. Kim Ngưu có bao nhiêu ưu tú, cô không xứng. Tình cảm này của cô ngay từ khi bắt đầu đã định sẵn là vô vọng.

Nhưng tình cảm mà, nếu có thể dùng lý trí để phân định rạch ròi như vậy đã không có những chuyện tình đau khổ ở trên thế giới này.
Trăng rất sáng, sáng cũng vô ích, vô ích vẫn sáng.

Tôi thích cậu, thích cũng vô ích, vô ích vẫn thích.

Là bạn, là tri kỷ Xử Nữ đều cảm thấy hài lòng rồi vì ít nhất Kim Ngưu cũng đã biết trên đời này có tồn tại một người tên Dương Xử Nữ.

"Dương tiểu thư?"

Thanh âm lạnh ngắt này dù mới chỉ được nghe qua một lần cũng đủ khiến Xử Nữ không thể quên nổi. Điều chỉnh gương mặt sao cho bình thường

nhất, quay lại mỉm cười tiêu chuẩn:

"Chào phu nhân, người gọi cháu là Xử Nữ được rồi ạ."

Phải nhìn kỹ lắm Lộ phu nhân mới thấy sự tồn tại mờ nhạt của Xử Nữ trong đám đông.

"Hình như hôm nay cháu cũng chỉ đến một mình?"

"Vâng, gia đình cháu và gia đình bác Nhạc khá thân thiết nhưng ba mẹ cháu không tiện đến nên chỉ có một mình cháu thôi ạ."

Nếu đã có mặt tại đây một vài thông tin cá nhân Xử Nữ không nhất thiết phải che dấu.
"Vậy sao! Phải rồi hình như cháu và Sư Tử nhà ta là bạn cùng lớp?"

Rồi, Xử Nữ hiểu luôn vấn đề, đừng có nói là...

"Vâng ạ, Sư Tử là bạn cùng lớp ngồi phía trên cháu."

[...]

"Song Tử, cậu không sao chứ?"

Bữa tiệc chia làm hai nửa, một bên là người lớn trò chuyện phía còn lại là người người thừa kế được tự do giao lưu và làm quen.

"Ừ tôi không sao."

Nhạc Hải Lâm trên sân khấu thu hút mọi ánh nhìn, cướp đi trái tim của biết bao thiếu nữ ở phía dưới. Nhiều năm không gặp ngoại hình và khí chất của cậu ấy ngày càng thêm nổi bật.

Người con trai xuất chúng này đã từng thuộc về Song Tử.

Song Tử có mặt tại đây ngày hôm nay chính là để gặp lại người cậu ấy. Sư Tử từng hỏi cô rằng:

"Cậu còn thích tên đó không?"

Cách duy nhất để biết chính xác câu trả lời chính là gặp mặt trực tiếp. Đối diện với người con trai bản thân từng thích đến điên cuồng Song Tử không ngờ rằng cô có thể bình tĩnh như thế.
Tiểu Lâm vẫn ưu tú như vậy, không phải, là ngày càng trở nên xuất sắc hơn trước. Chỉ là cô cảm thấy đôi mắt sắc bén như chim ưng kia lại thiếu đi nét lãng tử khiến người ta lưu luyến, giảo hoạt lại chẳng đủ lưu manh, chân thành nhưng thiếu đi cảm giác sạch sẽ.

Thì ra thời gian lại là liều thuốc chữa thương hiệu quả như vậy, vết thương dù sâu đến mấy rồi cũng sẽ được thời gian chữa lành.

Sư Tử ở bên cạnh quan sát cô bạn, thầm cảm thấy nhẹ nhõm. Cậu là người duy nhất chứng kiến Song Tử từng khổ sở như thế nào khi người con trai ấy bỏ đi.

Đau lòng đến bất lực, chỉ có thể lặng lẽ ở bên cạnh cô ấy, nghe cô ấy gào khóc đến khản giọng, nhìn cô ấy thẫn thờ ngồi bên cửa sổ, thấy cô ấy tự dày vò bản thân mình.

Đó là chuỗi ngày tháng đen tối của Song Tử.
Thời điểm Nhạc Hải Lâm xuất hiện, cậu ta như một ngọn đuốc xua tan mọi nỗi sợ trong lòng Song Tử để rồi sau đó chính cậu ta tự tay đẩy cô ấy vào một màn đêm tăm tối và đáng sợ hơn.

Còn hiện tại, tất cả mọi thứ đều qua rồi.

"Chị Song Tử, thử món này không? Ngon lắm đấy. A, anh Sư Tử cũng ở đây sao!"

Thiên Cầm khó khăn lắm mới thoát khỏi đống lời mời vớ vẩn từ đám con trai, khi trở lại đã thấy có thêm một Vương Sư Tử ở bên cạnh.

Người này sở hữu khí chất trái ngược với Nhân Mã. Nếu Nhân Mã là mùa hè nóng bỏng gay gắt thì người con trai này lại là mùa đông lạnh thấu xương, là một kẻ đứng đầu ngạo mạn nhưng bị kìm hãm.

"Ừ, chào em Thiên Cầm."

Sư Tử đối với người con gái tên Thiên Cầm này có chút đề phòng, dường như Thiên Cầm tiếp cận Song Tử vì một mục đích nào đó. Cậu đương nhiên sẽ không cho phép bất cứ ai làm hại đến Song Tử.
"Tiểu Song, lâu rồi không gặp."

Giọng nam lôi cuốn với sự ôn nhu không hề che dấu, đôi mắt sắc bén nhìn Song Tử càng thêm dịu dàng. Ba năm trước Song Tử đã rất xinh đẹp, giờ đây cô ấy đã trở thành một thiếu nữ có thể hớp hồn bất cứ người con trai nào chỉ qua một ánh nhìn.

"Chào cậu Hải Lâm."

Song Tử nở nụ cười không chút gượng ép, đây là nụ cười thật lòng, thản nhiên đối mặt với người con trai từng làm cô rung động.

Hải Lâm có chút thất vọng, Song Tử không còn gọi cậu là tiểu Lâm như trước đây nữa, ánh mắt Song Tử nhìn cậu quá bình thản không chút gợn sóng, đơn thuần chỉ là một người bạn lâu ngày không gặp.

Lần này cậu về nước chính là vì Song Tử, cậu không nghĩ cô ấy sẽ xuất hiện ở bữa tiệc này thậm chí cậu còn lên kế hoạch nếu cô ấy tránh mặt cậu. Nhưng có lẽ sẽ không cần nữa, người con gái từng bị cậu bỏ rơi mạnh mẽ hơn nhiều rồi.
Cô ấy liệu có tha thứ cho cậu không?

Sư Tử hoàn toàn đọc được ánh mắt của Nhạc Hải Lâm giành cho Song Tử, đáy mắt càng trở nên lạnh lẽo. Tên này vẫn còn lưu luyến Song Tử!

"Sư Tử cũng ở đây sao? Cậu vẫn khỏe chứ?"

"Cảm ơn, tôi vẫn khỏe."

"Uầy, cậu chẳng thay đổi gì cả, vẫn lạnh lùng như ngày nào."

"Còn cậu thì biết quan tâm đến người khác hơn rồi đấy. Nhưng vẫn đáng ghét như vậy."

"Haha, Sư Tử cậu thật là...biết đùa từ khi nào thế."

Song Tử bật cười nhìn vào mắt Sư Tử.

Người ngoài nhìn vào đây sẽ là một khung cảnh lãng mạn, lãng mạn đến mức khiến Hải Lâm cực kỳ chướng mắt.

"Nói thật, nếu không phải biết trước hai người là anh em họ tôi còn tưởng hai người là một cặp đấy."

Ồ thì ra là như thế. Hay thật đấy.

Thiên Cầm đóng vai người vô hình từ đầu cuối bây giờ mới bắt được điểm quan trọng nhất. Nhạc thiếu gia này chắc chắn có quan hệ không đơn giản với Song Tử và Sư Tử. Trước giờ mọi người đều nghĩ hai người là một cặp âm thầm thích nhau, hóa ra lại không phải.
"Chị Song Tử, em qua bên này một lát nhé."

Thiên Cầm:

Anh Nhân Mã, em có một

tin vui và một tin buồn, anh muốn nghe tin nào trước.

Hiện tại là mười giờ tối, Nhân Mã buồn chán nằm dài trên giường nghịch điện thoại, nhận được tin nhắn từ Thiên Cầm. Tối nay, Thiên Cầm đi dự tiệc cùng Song Tử, có lẽ là liên quan đến người con gái cậu thích.

Nhân Mã

Tin buồn!

Thiên Cầm

Được, em sẽ nói tin vui trước.

Nhân Mã

...

Thiên Cầm

Từ giờ anh không cần lo

lắng nữa nhé, anh Sư Tử và chị Song Tử là anh em họ.

Nhân Mã thiếu chút nữa bật dậy ngoác miệng cười lớn, đó là lý do họ thân thiết như vậy à? Có nghĩa là từ giờ cậu mất bớt một tình địch rồi không?

Thiên Cầm

Còn tin buồn đây, anh

đang nghĩ mất bớt một tình địch đúng không? Em chia buồn với anh nhé *icon đeo kính đen*
[Hình ảnh]

Bức ảnh được chụp vô cùng rõ nét, người trong ảnh cũng rất đẹp, đẹp đến mức khiến máu trong người cậu nóng lên. Dù chỉ mang tư cách là một

người bạn nhưng đúng thế, Trịnh Nhân Mã đang ghen.

Không ai muốn nhìn thấy người mình thấy người mình thích gần gũi với một người khác giới nào cả, dù là khiêu vũ cũng không. Mà người con

trai kia nhìn sơ qua đã biết không phải người thường.

Khi Nhân Mã còn đang cố gắng thuyết phục bản thân rằng cậu ta chỉ là một người lạ vô tình gặp Song Tử trong bữa tiệc, tin nhắn tiếp theo của Thiên Cầm như dội một chậu nước lạnh vào cậu.

Thiên Cầm

Người này là người thừa kế của Nhạc gia giàu có-Nhạc Hải Lâm. Quan trọng hơn, em chỉ đoán thôi, nhưng khả năng cao anh ta là người yêu cũ của chị Song Tử.

Nhân Mã không cách nào tiếp nhận hết thông tin Thiên Cầm vừa cung cấp, người yêu cũ, giàu có, khí chất, a thú vị thật đấy.
[...]

Bề ngoài Xử Nữ điềm tĩnh vậy thôi, bên trong đã âm thầm toát mồ hôi từ lâu rồi. Mẹ của Sư Tử đáng sợ quá! Chỉ vài câu nói chuyện xã giao thôi mà áp lực đến từ người phụ nữ này khiến người ta không rét mà run. Lạnh lùng đến mức tàn nhẫn, chẳng lẽ Sư Tử như bây giờ là di truyền từ mẹ cậu ta.

Sư Tử quay lại chỗ mẹ cậu, ngay lập tức trở nên cảnh giác khi Xử Nữ cũng có mặt ở đó.

"Lớp trưởng, chúng ta lại gặp nhau rồi."

"Xử Nữ, cậu cũng đến đây à!"

"Hai đứa cứ từ từ trò chuyện đi mẹ phải đi gặp đối tác rồi."

Xử Nữ nên hiểu câu này như thế nào đây. Là Lộ phu nhân coi trọng cô hơn những mối làm ăn của bà ấy hay là lấy cớ để cô và Sư Tử ở riêng với nhau.

Một cái liếc mắt thôi cũng đủ để Sư Tử biết mẹ cậu ám chỉ điều gì. Cậu bắt buộc phải ở cùng Xử Nữ từ bây giờ cho đến khi bữa tiệc này kết thúc.
"Lớp trưởng, mẹ cậu đã nhắc gì về tôi với cậu chưa?"

Hiếm hoi lắm Xử Nữ mới hỏi được một câu thẳng thắn như thế.

"Chưa, có vấn đề gì sao?"

"Không có gì tôi chỉ nghĩ mẹ cậu sẽ không tự nhiên mà đến nói chuyện với tôi đâu nhỉ?"

Lộ Thiên Tuyết đã có vài thông tin về Xử Nữ mà đáng lẽ người ngoài không thể nào biết được.

Cả hai bọn họ đều biết, chuyện này sẽ không đơn giản dừng lại tại đây đâu.