[12 Chòm Sao] Sắc Thanh Xuân

Chương 23




Sau giờ ăn trưa, Thiên Yết đi loanh quanh khắp trường từ canteen đến thư viện, lớp học thậm chí đến cả Hội học sinh-nơi Cự Giải hay tới nhất vẫn không tìm thấy bạn nữ nào đó. Cuối cùng đành ôm cặp xuống phòng học của đội toán.

Phòng học vẫn chưa có ai, ném chiếc cặp xuống bàn mang tập đề cương cô vừa giao lúc sáng ra xem qua.

Được một lúc, không hiểu Thiên Yết có tự tưởng tưởng ra không nhưng hình như có tiếng hít thở đều đều của ai đó. Bước nhẹ xuống cuối lớp, hai chiếc ghế được kê sát nhau trên đó là người con gái cậu tìm nãy giờ. Cự Giải gối đầu lên cặp của mình nghiêng người sang một bên ngủ ngon lành.

Thiên Yết khẽ bật cười, phải nói là trình độ ngủ của Cự Giải hoàn toàn bỏ xa người bình thường, ngủ quên trong lớp học là chuyện phổ biến học sinh nào cũng từng trải qua. Nhưng để có thể ngủ say đến mức không biết trời đất gì thế này chắc cũng chỉ mỗi Cự Giải làm được. Tiếng động lúc Thiên Yết quăng chiếc cặp lên bàn không phải là nhỏ vậy mà Cự Giải không hề giật mình tỉnh lại thì cậu cũng bó tay.


Thiên Yết chăm chú quan sát nửa gương mặt đang say ngủ của người con gái cậu thầm thương, trái tim xao xuyến như đập nhanh hơn. Cô gái yên lặng lúc ngủ này chẳng ăn nhập gì với người con gái cá tính, dễ nổi nóng và có phần hung dữ lúc thức cả.

Thiên Yết bước lại gần hơn, vươn tay vén đi vài sợi tóc rơi xuống gò má cao cao, cậu muốn chạm vào cô ấy thêm một chút nữa nhưng lại sợ Cự Giải sẽ tỉnh giấc.

"Tách"

Âm thanh khe khẽ của tiếng máy ảnh, Thiên Yết cầm điện thoại quay trở lại chỗ ngồi vừa đúng lúc Bạch Dương bước vào lớp.

Nhìn thấy nụ cười quen thuộc mang theo chút xấu xa của Bạch Dương, Thiên Yết hiểu ngay cậu ta đã nhìn thấy gì đó. Bản tính luôn thích trêu trọc người khác của Bạch Dương đương nhiên không bỏ qua cơ hội hay ho này:

"Để một người giữ im lặng, Thiên Yết cậu nói xem phải tốn bao nhiêu?"


"Nếu không có chứng cứ tất cả đều là vô nghĩa, cậu không biết sao?"

Thiên Yết thản nhiên đáp như chưa xảy ra chuyện gì.

"Ồ vậy à?"

Bạch Dương cười cười kéo dài giọng tỏ ra vô cùng hứng thú tiếp tục nói:

"Không thể buộc tội thì cũng sẽ làm người ta nghi ngờ cậu nói đúng không?"

"Hội trưởng mà tôi biết sẽ không phải kiểu người nhiều chuyện vậy chứ?"

"Biết đâu được đấy."

Bạch Dương nhún vai ngồi xuống chỗ của mình, Thiên Yết tự hỏi sao tên Bạch Dương này lúc nào cũng cười được nhỉ?

Phía cuối lớp Cự Giải vươn vai ngồi dậy, không hề ra dáng thiếu nữ duyên dáng há miệng ngáp một cái chẳng để ý gì đến xung quanh.

"Cự Giải cậu không cảm thấy mình rất không con gái à?"

"Tôi có thế nào chẳng ảnh hưởng đến cậu đâu, Bạch Dương."

Lâm Cự Giải cái gì cũng có chỉ duy nhất thiếu đi sự nữ tính của một người con gái mới lớn, đáp lại Bạch Dương không một chút ngượng ngùng.


Thiên Yết cười thầm trong lòng, nếu Cự Giải mà để tâm tới mấy cái hình tượng dịu dàng nết na nào đó cậu đã chẳng thích cô. Nét cá tính của Cự Giải không phải người con gái nào cũng có được.

Bạch Dương vô (cố) tình liếc Thiên Yết một cái cười đầy ẩn ý:

"Vậy nếu sau này người cậu thích lại thích hình mẫu là người con gái dịu dàng thì cậu tính sao?"

Thiên Yết "..." Cậu không biết nói gì hơn.

"Chẳng sao hết mà tại sao tôi phải trả lời câu hỏi của cậu chứ?"

"Tôi có bắt cậu trả lời đâu."

Bạch Dương cười rất đáng đánh rồi mang đề cương trong cặp ra.

Cự Giải chưa từng suy nghĩ đến vấn đề này, người cô thích sao?

Kết thúc buổi học, Cự Giải vừa đi vừa băn khoăn suy nghĩ, cô muốn đi xem phim quá mà đi một mình thì chán lắm, biết rủ ai bây giờ nhỉ? Đứa bạn cô thì nó nhất quyết không chịu đi xem kinh dị.
Mải suy nghĩ Cự Giải đâm đầu vào tấm lưng cứng như đá của ai đó phía trước, cúi xuống xoa xoa cái trán hơi sưng của mình Cự Giải lớn giọng khó chịu:

"Đứa nào đi đứng không có mắt thế hả?"

Giọng nam hơi khàn có chút vui vẻ khó hiểu vang lên trên đỉnh đầu cô: "Là cậu đâm vào tôi đấy, Cự Giải."

Cự Giải ngẩng lên ngạc nhiên nhìn người con trai trước mặt: "Thiên Yết!?"

"Mải suy nghĩ gì thế?"

Cự Giải săm soi nhìn Thiên Yết, một điều hiển nhiên mà bây giờ cô mới để ý, học cùng tên này được rất lâu rồi đấy nhỉ?

"Thiên Yết, chiều mai cuối tuần cậu có rảnh không?"

Thiên Yết khá bất ngờ khi nhận được câu hỏi của Cự Giải: "Tôi rảnh, có gì không?"

"Đi xem phim với tôi không?"

Tất nhiên Thiên Yết đồng ý không chút do dự mà quên mất cái sợ thích đáng sợ của Cự Giải.
[...]

Trước cửa rạp chiếu phim, thiếu niên yên lặng đứng một góc thu hút rất nhiều sự chú ý từ xung quanh. So với những người con trai vừa bước vào rạp, cậu ta cao hơn một chút với chiếc mũ lưỡi trai màu đen trên đầu, đeo khẩu trang che đi toàn bộ khuôn mặt chỉ để lộ đôi mắt với cái nhìn mang theo nét gì đó vô cùng đặc biệt.

Chỉ qua đôi mắt và dáng người thôi đủ khiến con gái khẳng định đây là một anh chàng rất đẹp trai.

Có người từng nói rằng, chỉ cần thật lòng thích một ai đó bạn hoàn toàn có thể nhìn thấy họ dù ở bất cứ nơi nào, đám đông dù có đến hàng trăm người vẫn có thể nhận ra vị trí của người đó hay chính xác hơn ánh mắt bạn chỉ hướng về duy nhất một phía.

Có thể mọi người không tin còn Thiên Yết thì chẳng nghi ngờ gì về việc đó, bằng chứng là Cự Giải vừa xuất hiện từ xa cậu đã nhìn thấy cô.
Cự Giải đến nơi định gọi điện cho Thiên Yết thì đã thấy cậu ta đi đến bên cạnh cô: "Thiên Yết, cậu đến rồi à?"

Thiên Yết đơn giản gật đầu: "Ừ tôi vừa mới đến, vào mua vé thôi."

Rạp chiếu phim ngày cuối tuần lúc nào cũng đông đúc, học sinh đang xếp hàng dài chờ mua vé.

Thiên Yết vừa xếp hàng vừa nhớ ra một việc vô cùng ngu ngốc, có phải cậu vui quá nên IQ giảm xuống còn một con số rồi không.

"Cự Giải cậu muốn xem phim gì?"

Cự Giải đang ngồi chờ tại bàn nghe thấy câu hỏi của Thiên Yết chỉ biết câm nín, ừ thì hình như cô chưa nói phim mà mình muốn xem. Nhưng ít ra cậu ta cũng phải hỏi ngay từ đầu chứ. Sao mà cô có cảm giác Thiên Yết đồng ý theo bản năng mà không chút suy nghĩ thế nhỉ?

"IT chapter II ấy."

Thiên Yết chỉ biết cười trước sự điên khùng của bản thân, vô tình nhìn thấy tấm poster quảng cáo cậu không cười nổi nữa. Phim kinh dị? Ừ đúng phong cách của cô ấy rồi.
Thật lòng mà nói, đây là lần đầu tiên Thiên Yết ra rạp xem phim kinh dị, không biết cảm giác nó khác bao nhiêu khi xem bằng điện thoại ở nhà nữa.

Cô gái Thiên Yết thích sẽ vì mấy cảnh hù dọa trong phim mà la hét ôm chặt lấy người bên cạnh sao? Tốt quá, cậu rất trông chờ vào điều đó đấy.

"Cự Giải, xong rồi mau đi thôi."

"Này, tôi có bảo cậu mua mấy thứ này đâu."

Cự Giải tỏ ra không mấy hài lòng khi cầm trong tay một cốc đồ uống và hộp bỏng ngô lớn. Đi xem phim nhất định phải mua mấy thứ này sao? Cự Giải đi xem phim là chính hoàn toàn không có thói quen ăn vặt trong rạp. À đây là lần đầu tiên cô đi xem phim với người khác giới.

Với cá tính của mình, Cự Giải không hề thích hành động này của Thiên Yết. Cô biết là khi một nam một nữ đi xem phim thì việc mua bỏng nước là bình thường nhưng đối với Cự Giải việc này là không cần thiết.
"Được rồi đừng khó chịu nữa đằng nào cũng mua rồi. Hay cậu định vất đi."

Cự Giải lườm Thiên Yết một cái:

"Hừ nể mặt số tiền cậu đã bỏ ra."

3 tiếng sau, Thiên Yết từ trong rạp đi ra mà vẫn có cảm giác rùng mình. Xem phim trên màn hình lớn cảm giác chân thực hơn nhiều, máu me, bạo lực, ám ảnh tâm lý, hiểu vì sao nó gắn mắc R rồi... Nói ra thì hơi mất mặt chứ hơn 40 phút đầu Thiên Yết muốn chạy khỏi rạp. May mà khuôn mặt nhăn nhó của cậu đã bị ánh sáng yếu ớt trong rạp che đi. Còn cô gái ngồi kế bên từ lúc phim bắt đầu chiếu đã quên luôn sự tồn tại của Thiên Yết.

Không biết là do chủ quan hay khách quan, trong khi Thiên Yết rợn người vì mấy cảnh trong phim thì Cự Giải vẫn tỏ ra thản nhiên như không có chuyện gì.

"Cự Giải, phim thế nào? Sợ không?"

"Sợ gì chứ, bình thường. Mấy cảnh jump scare quá dễ đoán, cũng không ám ảnh như phần trước nhưng dù sao thì phim cũng khá hay."
Đấy, lại còn không sợ bằng phần trước nữa, tóm lại là Cự Giải không có sợ, trong rạp cô ấy còn chẳng thốt ra một câu nào mang tính biểu cảm cơ mà, à có cười trước mấy câu đùa trong phim. Vậy thì đào đâu ra việc cô ấy sẽ ôm lấy cánh tay cậu như trong phim chứ.

"Cự Giải chờ tôi một lát, tôi vào nhà vệ sinh chút."

Cự Giải nhìn một lượt xung quanh tìm bàn trống để ngồi, ngạc nhiên: "Ơ Kim Ngưu cậu cũng đi xem phim à?"

"Ừ, cậu xem xong rồi à?"

"Xong rồi, đang chuẩn bị về đây. Cậu thì sao xem chưa?"

"Tôi xem xong rồi."

Cự Giải lại bắt đầu tò mò, kiểu người như Kim Ngưu sẽ xem thể loại gì nhỉ? Tình cảm lãng mạn, vớ vẩn, hài hước, trông cậu ta hợp với kiểu đó lắm à, hành động kinh dị, ừm, có vẻ hợp lý đấy.

"Này cậu đi xem phim gì thế? IT à?"

"IT lần trước tôi xem rồi."
Kim Ngưu chỉ tra lời một vế, Cự Giải kiên trì hỏi bằng được: "Thế cậu xem cái gì?"

Ánh mắt của Kim Ngưu giống như kiểu biết hết Cự Giải đang nghĩ gì vậy:

"Weathring with you."

Cự Giải "..." Đùa nhau đấy à, nó chẳng phải anime tình cảm sao? Vũ Kim Ngưu mà cũng xem thể loại này á? Tất nhiên là cô không đánh giá tiêu cực gì về anime, Cự Giải đôi khi vẫn xem, nhưng, nhưng điềm đạm trưởng thành như Kim Ngưu thì chẳng phù hợp chút nào cả.

Sốc, cô sốc! Trời ạ!

Thiên Yết từ nhà vệ sinh bước đến bàn được chú ý nhất, không hề mất quá nhiều công sức chỉ một cái liếc mắt là nhận ra: "Kim Ngưu!"

Thiên Yết bị ánh mắt không chút ngạc nhiên của bạn học họ Vũ làm cho hơi mất tự nhiên, sao giống như kiểu Thiên Yết bị cậu ta nhìn thấu mọi thứ vậy nhỉ?

"Cự Giải cậu có muốn đi về luôn không?"
Cự Giải quay sang hỏi Kim Ngưu:

"Cậu có muốn về chung không?"

Kim Ngưu nhìn sang Thiên Yết vô cùng bình tĩnh đáp: "Sẽ không làm phiền hai cậu đâu."

Thiên Yết "..." Chắc cậu nên vui vì câu này.

Cự Giải không hề nghĩ đến việc này bây giờ nhìn thấy Kim Ngưu mới giật mình: "Này không phải cậu nghĩ là hai chúng tôi đang hẹn hò chứ?"

Kim Ngưu "..." Cậu thì không nghĩ thế chứ người con trai bên cạnh thì nghĩ vậy đấy.

"Không có gì dù sao tôi còn chờ bạn nữa."

Bằng một cách nào đó, Cự Giải cảm thấy bản thân cần phải giải thích rõ ràng không muốn bị hiểu nhầm nhưng lại không biết phải nói thế nào.

Bỏ đi cậu ta không hỏi thì mày giải thích cái gì chứ!

Thiên Yết hỏi một câu làm tâm trạng khó hiểu của Cự Giải được xua tan: "Cậu đi cùng ai vậy? Bạch Dương hả?"

"Không phải, tôi tình cờ gặp bạn thôi."
Ồ lại là tình cờ, có duyên quá nhỉ? Cự Giải không hay tò mò quá sâu về người khác đâu, tại Kim Ngưu quá tách biệt làm cô không thể nào hình dung được về mọi thứ xung quanh cậu ta. Bởi quá đặc biệt nên có cảm giác khác xa với những người bình thường như cô và Thiên Yết. Vì thế tất cả mọi thứ liên quan đến Kim Ngưu đều khiêu khích trí tò mò của người khác.

Nếu Vũ Kim Ngưu không tự để lộ thì cậu chính là kiểu không để người khác đoán được bất cứ điều gì.

"Vậy tôi và Cự Giải đi trước đây."

"Tạm biệt."

"Ừ tạm biệt."

Kim Ngưu nhìn 2 người bạn đi xa dần bản thân cũng đứng dậy đi về phía dòng người đang xếp hàng.

"Có muốn đi thăm quan một vòng trung tâm thương mại này không?"

Cự Giải nhìn đồng hồ trên điện thoại: "Cũng khá muộn rồi chúng ta nên về thôi."
"Được tôi đưa cậu về."

"Không cần tôi bắt xe về được. À tôi trả tiền vé."

Thiên Yết chỉ chờ mỗi câu này của Cự Giải: "Không sao, coi như tôi mời cậu."

Cự Giải hơi chau mày nóng nảy đáp: "Tôi mới là người rủ cậu đi đấy, còn nữa cậu cũng đâu có nhiều tiền."

"Vậy lần sau đi ăn cậu trả cho tôi thì coi như hòa."

Cự Giải không hề phát hiện ra điểm khác thường trong câu nói của Thiên Yết gật đầu dứt khoát: "Được thôi."

Thiên Yết cười vui vẻ: "Vậy tôi đi trước đây, tạm biệt."

Trương Thiên Yết biết rõ cá tính của Cự Giải cũng biết cô ấy không thích việc cậu mua quá nhiều đồ ăn khi xem phim. Lâm Cự Giải sòng phẳng và phóng khoáng như thế đời nào chịu để người khác trả hết tiền cho bản thân. Chẳng qua là cậu cố tình thôi.

Nếu không sao lừa được một bữa ăn của cô ấy chứ.
[...]

Chuyên mục phía sau hậu trường

Mặc: Thiên Yết, cậu và Nhân Mã đúng là bạn thân, chẳng khác nhau tý nào cả? Xấu xa.

Thiên Yết: Này mẹ ghẻ, xấu xa gì chứ. Nó gọi là chiến thuật, chiến thuật đấy hiểu không?

Mặc: Chiến thuật? Để tôi mở to mắt xem cái chiến thuật đấy có thành công hay không?

Thiên Yết: Ê này...

Mặc: Cự Giải sao cậu có thể rủ  người chưa đi xem phần 1 mà đã xem phần 2 rồi.

Cự Giải: Ơ ừ nhỉ! Tôi quên mất nhưng đấy là tại Thiên Yết chứ nếu cậu ta chịu hỏi từ đầu thì tôi đã không rủ rồi.

Thiên Yết: *lầm bầm* May mà tôi không hỏi.