(12 Chòm Sao) Mạt Thế Nữ Phụ Xưng Vương

Chương 24




Các cô di chuyển xe đến đường lớn, không thấy có người nhưng khá là nhiều zombie đi lại.

"Nhân Mã, phóng nhanh tông vào chúng mà đi"__Xử Nữ.

Nhân Mã gật đầu cười lớn

"Cái đó cứ giao cho tao, chuyện nhỏ"

Nhân Mã phóng xe, dùng tốc độ kinh người tông vào đám zombie không có trí mà xông tới. Thiên Bình và Thiên Yết cũng chèo vào trong xe, bên trên hơi bất tiện.

Nhóc con sợ hãi ngồi co rúm lại một góc sau xe.

"Hức"

"Nhóc sao vậy??"__Cự Giải

"Chị ơi, em sợ..."__Nhóc con tuy không phải lần đầu thấy chúng mà là nhiều như vậy, nhìn chị lái xe phi vào chúng nhóc rất hoảng

Cự Giải nhận ra được sự sợ hãi trong nhóc đó, cô không biết dỗ trẻ nhưng tạm thời vỗ vai an ủi nhóc

"Không sao đâu, tin bọn chị"__Cự Giải.

Khi từng con Zombie ngã xuống làm bàn đạp cho cái xe thì nhóc con túm chặt áo Cự Giải, nhắm chặt mắt, cả người đều run rẩy.


Cự Giải không hiểu sao có chút sót, thằng nhóc này làm cô nhớ tới lúc mình bị hai người được cô gọi một tiếng mẹ, ba hành hạ cô.

Cô cũng như vậy, từng ngồi một góc và chỉ biết khóc.

"Nhóc nín đi, tương lai mấy cảnh này nhóc sẽ thấy thường xuyên kìa"__Song Ngư.

"À, đúng rồi, nhóc tên gì?"__Xử Nữ.

"Em..em tên A Lân"

"Một cái tên thật hay đó"__Cự Giải.

A Lân đỏ mặt, lần đầu cậu được nhiều người vây quanh quan tâm như vậy.

Nhờ sự động viên của Cự Giải nhóc chấn tĩnh lại, không còn cảm giác sợ hãi nữa.

Cự Giải hài lòng gật đầu

"Vậy mới đúng chứ"

"Mà, mọi người đang đi đâu vậy?"__A Lân.

Ma Kết liếc nhìn thằng nhóc lanh lợi

"Khu căn cứ F"

Thằng nhóc xanh mặt, run rẩy

"Nơi...nơi đó thật sự rất nguy hiểm, mọi người không nên đến đó thì hơn"

Mấy người mấy cặp mắt nhìn nhau rồi hướng mắt về phía thằng nhóc.


"Có chuyện gì sao??"__Bảo Bình.

"Lúc trước, trước khi bị đám người kia bắt, em cũng từ nơi đó may mắn mà thoát ra, nơi đó dường như là ổ của Zombie luôn rồi"__A Lân siết chặt tay, chị gái cậu vì cứu cậu mà một mình xông vào đám Zombie, nghĩ đến nơi đó cậu bật khóc.

Nhân Mã nhíu mày.

"Vậy ý em là khu căn cứ F cũng bị zombie tấn công sao?"

A Lân gật đầu

"Nơi đó giờ chỉ còn là một đống hoang phế mà thôi".

"vậy chúng ta đến đó thì có ý nghĩa gì nữa??"__Song Tử.

"Đến đó có khác nào đi trao mạng đâu"__Bạch Dương.

Sư Tử nhìn về phía trước đúng là từ lúc đi về hướng đó, luôn sẽ có zombie tấn công họ, tính thêm cái lũ ở khu rừng nữa.

"Nhỡ đâu sau chúng có ẩn tình thì sao?"__Sư Tử

"Mày nói thế thì cũng..."__Kim Ngưu.

"A Lân, em cũng từng ở thành phố đó phải không?"__Xử Nữ.


Nhân Mã dừng xe lại, không khí trong xe trở lên nặng nề, A Lân cũng vì sợ mà lắp bắp không thành lời.

"Em..đúng vậy"__A Lân

Xử Nữ xác định xong gật đầu đặt tay lên vai nhóc.

"Em có thể cho chị biết thông tin tình hình nơi đó một chút được không?"__Xử Nữ.

A Lân hơi do dự

"Lúc em ở nơi đó thì em hầu như bị nhốt trong căn cứ, việc ngoài căn cứ em rất mờ mịt"__A Lân.

"Thông tin nào cũng được, em cứ nói đi"__Bảo Bình.

A Lân hít một hơi thật sâu.

"Chuyện này...lúc ở đó bạo loạn, zombie đã phá toàn bộ căn cứ, em và chị em núp ở một góc thì có nghe được hai tiến sĩ thảo luận"

"Sao nữa?"__Thiên Yết.

"Nơi đó....cũng là nơi zombie Vương xuất hiện"__A Lân mặt trắng bệch.

Xử Nữ giật mình, những người còn lại đồng loạt nhíu mày, trong người nảy lên cảm giác bất an.

"Zombie vương!!!, Ý em là con Zombie đứng đầu á hả"__Song Ngư
""Vâ....Vâng"__A Lân

"Sao có thể chứ"__Sư Tử

Xử Nữ nhìn Thiên Bình, Thiên Bình hiểu ý của Xử Nữ gật đầu

"Hiện tại tình hình bất ổn, chúng ta sẽ quay lại căn cứ để bàn bạc, chuyện ở nơi này không đơn giản, nếu chỉ có chúng ta cũng không giải quyết được gì"__Thiên Bình

"Về căn cứ?"__Bảo Bình.

"Nơi này còn nhiều thứ mà ở căn cứ họ không thể lường trước, còn chưa hết, zombie vương lại có ở đây, chúng ta chưa phải đối thủ của nó, hiện tại trước hết phải trở lại căn cứ của ông Xử Nữ và báo cáo tình hình cho họ trước"__Xử Nữ.

Dù mọi người không ai nói nhưng đều tán thành với Xử Nữ và Thiên Bình. Bọn họ cũng chưa ngu đi đâm đầu vô chỗ chết.

Nhân Mã nhanh tay quay xe, bây giờ bọn họ không muốn quá khu rừng kia nữa đâu, đành chỉ có thể đi đường vòng, tuy cũng nguy hiểm nhưng còn đỡ hơn con đường địa ngục kia.
Xử Nữ cứ có cảm giác cô bỏ sót điều gì đó nhưng cô không thể nào nhớ lại cô đã bỏ sót thứ gì. Cứ có cảm giác sẽ có chuyện gì đó rất lớn sảy ra khi họ quay về.

Nguyên chủ đã đồng ý đi đầu thai trao lại thân thể cho các cô cũng có nghĩa các cô sẽ không lo việc sẽ chết sớm nhưng.....

Cự Giải cứ thấy gương mặt Xử Nữ biến đổi liên tục, cô nàng cũng sốt ruột theo vì Xử Nữ là đứa có cảm giác đặc biệt với những điều nguy hiểm nhanh nhất, nó có thể cảm giác được điều đó thì cũng chắc chắn sẽ có nguy hiểm.

"Xử Nữ, làm sao vậy?"__Cự Giải.

Xử Nữ lắc đầu, tạm thời cô vẫn là không lên làm bọn nó lo lắng

"Không có gì đâu"

Bảo Bình chậc một cái, Xử Nữ lúc nào cũng có cái tính dấu họ rất kĩ, kĩ đến nỗi họ không thể moi được những gì mà Xử Nữ giấu trong lòng, có thì chắc có con Bình, nhưng mồm con Bình còn khó cạy hơn cả con Xử.
Kiếp trước là một sát thủ các cô đã thấy được tác phong làm việc của hai đứa nó. Vì là Bang chủ và Bang phó nhóm tách biệt của tổ chức chúng nó luôn có cảm giác nguy hiểm và cảnh giác tất cả, vì sống như vậy hai đứa nó học được cách tàn nhẫn, thủ đoạn khó lường tâm địa khó đoán, nhất là khi không có các cô Xử Nữ và Thiên Bình không khác gì Diêm Vương sống chưa từng kiêng nể như lúc có các cô ở cạnh.

Đấy là lý do khiến tổ chức luôn đề phòng hai đứa nó, vì vốn dĩ họ đã không thể lường trước được hai Diêm Vương sống Xử Nữ Thiên Bình.

Bang chủ Thiên Bình, Bang phó Xử Nữ, hai cái tên chưa từng là hạ nhiệt với bọn cấp dưới, chúng sợ hãi việc họ gϊếŧ người không chớp mắt.

Họ luôn là Bang nhỏ nhưng đối với tổ chức thì họ như là một tổ chức con riêng biệt gây nguy hiểm cho tổ chức lớn.
Các cô tin Xử Nữ và Thiên Bình vì chưa từng bao giờ hai đứa nó muốn tổn thương các cô.

"Phía trước quá nhiều zombie xe này không thể phóng qua chúng được, giờ chỉ còn cách một con lên trên dọn dẹp đường thôi"__Nhân Mã.

"Để tôi" Kim Ngưu nói rồi nhảy ra khỏi cửa kính xe, lũ zombie thấy anh như chó thấy thịt tốc độ của chúng càng nhanh.

"Gào"

"Thổ!" Hai hàng rào chắn bằng đất gạt chúng ta hai bên, có những con bị xuyên qua người nhưng vẫn ngọ nguậy, thế mới nói zombie khó gϊếŧ.

"Có đường rồi nhanh qua"__Kim Ngưu.

"Ờ"__Nhân Mã phóng xe qua đường đã được dọn dẹp vơi bớt zombie, đằng sau chúng vẫn đuổi theo chiếc xe của họ

"Dai thật"__Song Ngư.

Cắt đuôi được chúng các cô mới thở phào, đang yên đang lành thì có người chạy qua vì không phanh kịp Nhân Mã đã tông phải cô ta.

"Hạ Mai!!!!"__Mấy người với đồng phục học sinh chạy lại chỗ người bị đâm
Thiên Yết nhíu mày, các cô cũng khó chịu, rõ ràng là cố ý lao ra chứ ai ngu đang trốn zombie mà lao ra vậy đâu, không lẽ zombie tới lại đi chơi đuổi bắt, bị ngáo à?

"Mấy người!.."__Cô gái trước xe rưng rưng có vẻ bị đâm lên cô ta nhìn qua khá là thảm.

Bảo Bình nhìn vẻ ngoài của người bị đâm, nhớ lại hình như bạn họ của cô ta gọi cô ta là Hạ Mai thì phải, nghe quen quen.

Cô ghé vào tai Thiên Bình

"Tao nghe cái tên này quen quen mày ạ"

Thiên Bình gật đầu

"Nữ phụ tiếp theo trong cuốn truyện"

Song Ngư như bật nhớ

"Té ra là thế, mà đoạn này tao nhớ lâu lắm mới mà nhỉ"

"Giờ không thể tin vào cốt truyện nữa rồi"__Nhân Mã.

Thấy các cô cứ lẩm bẩm, các anh cũng không hiểu họ nói gì, lúc nào cũng thấy mấy cô ấy cứ lẩm bẩm với nhau suốt, toàn nói mấy cái chuyện quái dị, riết mấy anh cũng quen.
"Cô làm gì?"__Song Tử từ xe bước xuống

Hạ Mai nhìn vẻ đẹp kinh diễm của Song Tử thì ngạc nhiên. Cô ta còn chưa nói thì Song Tử đã khó chịu ra mặt, anh ghét ánh mắt của cô ta khi nhìn mình.

Anh cũng tự nhận là anh không giống mấy thằng bạn, anh không ra tay với con gái, trừ mấy loại đặc biệt.

"Anh...tôi bị mấy người đâm, không lẽ mấy người không đền bù"__Hạ Mai mặt dày khóc lóc.

"Nè cậu kia, đâm người khác xong không phải là muốn bỏ chạy đấy chứ?"__Chàng trai chạy ra đỡ Hạ Mai lên.

"Nói như đùa, tự chạy ra bị đâm là đúng rồi"__Song Tử cợt nhả.

"Đừng nói như mấy người đúng, đâm người là bọn tôi sai nhưng nói người phải biết người, không con nào ngu mà chặn đầu xe người khác đâu"__Sư Tử cũng theo xuống.

Lần này lại thêm một người đẹp trai cấp thần Hạ Mai đã nhận xét được trong xe chắc chắn toàn là trai đẹp. Cô ta vất liêm sỉ đi, mặt dày khóc lóc
"Mấy người...hic...mấy người là con trai sao lại quá đáng như vậy chứ"

Các cô bên trong ngồi cắn hạt dưa, các cô cũng đưa ra kết luận cho mình, cái truyện này hơn phân nửa nữ đều mang trong mình máu bạch liên, khi thấy trai sẽ kích hoạt.

"Tao nổi da gà"__Bảo Bình.

"Không chỉ mình mày"__Cự Giải.

"Các cô không cần xuống, để bọn tôi giải quyết được rồi"__Ma Kết.

Song Ngư cười mỉa. Theo như tình tiết cũ thù bọn nam chủ sẽ cho đám của Hạ Mai đi nhưng chỉ có 3 người, nên bọn nó tranh nhau sứt đầu mẻ trán.

Mà Hạ Mai cũng chính thức bị nữ chính gim. Nhưng tiếc là nữ chính không ở đây, bọn cô thật sự muốn nhìn thấy gương mặt đặc sắc của nữ chính nha.

Thật là cuộc đời gian nan.

"Nhanh lên, trước khi zombie tới là được"__Xử Nữ lạnh nhạt.

Ma Kết gật đầu.

Đúng như tình tiết bọn hắn thật sự cho 3 người lên, còn nói đấy là rất nhân từ mà đi theo cô ta có 10 người.
Các cô thật sự rất muốn phun một ngụm máu. Biết ngay mà tin tưởng được cái rắm.

Hạ Mai rất vui mừng theo hai người bạn một nam một nữ của cô ta mở cửa xe. Hạ Mai còn nghĩ mình đang ở trên mây thì khi nhìn thấy bọn cô đang rất thản nhiên cắn hạt dưa thì như rơi xuống đất.

Cô ta cứ nghĩ chỉ có mấy nam thần kia thôi chứ, chắc đây cũng là những người mấy anh ấy nhân từ cứu, nhưng cô ta nhìn kĩ thì thật sự khó chịu, mấy cô gái trên xe ai cũng xinh đẹp phải nói là đứng bên mấy nam thần dường như hoàn hảo không tì vết.

Cô ta thầm ghen tị

Các cô mà nghe được tiếng lòng cô ta chắc chỉ cười khẩy, các cô mà cần bọn hắn nhân từ cứu vớt sao???.

Đánh rắm.

"Xin chào, tôi tên Hạ Mai, đây là Vĩ Nhàn, còn cậu ấy là Lưu Vĩnh."

Hạ Mai vui vẻ giới thiệu, còn cố tình tăng âm điệu tên của cô ta lên.
"Ờ"__Các cô rất lạnh nhạt "ờ" cái cho có

Hạ Mai khó sử, tròng lòng chắc cũng mắng các cô lên chín tầng mây rồi.

Tủi thân nhìn mấy nam thần trong lòng nhưng tiếc cho cô ta một cái liếc mắt bọn hắn cũng lười cho cô ta.

Các cô vẫn cắn hạt dưa xem cô ta như người vô hình, lòng thầm nghĩ: Đó là số phận đen như đít nồi của hào nhoáng nữ phụ đó em gái.