[12 Chòm Sao] Đập Bàn Đại Ca

Chương 5: Thử tài tranh luận (song tử - kim ngưu)




Hôm nay khoa Luật có một cuộc giả tranh luận để nâng cao khả năng lĩnh hội và phản ứng của một luật sư chuyên nghiệp trong tương lai. Giảng viên cho cả lớp xem một đoạn clip ngắn có nội dung làm ăn phi pháp và lừa đảo tài chính của một thương nghiệp. Nhiệm vụ của các sinh viên là lên bốc thăm sau đó tự mình chia ra hai phía, một là luật sư bào chữa cho chủ công ti làm ăn phi pháp, một bào chữa cho thương nghiệp bị lừa đảo. 

Song Tử và Cự Giải bào chữa cho thương nghiệp bị lừa đảo. 

Kim Ngưu lại bào chữa cho chủ công ti. 

Sau khi kê các bàn chia làm hai dãy đối diện nhau, hai bên chia phe sau đó vào vị trí và nghe hiệu lệnh từ giảng viên. 

“Thân chủ tôi là ông Nguyễn Tân Lập - 45 tuổi chủ một công ti doanh nghiệp bất động sản. Ngày x/y/z ông Nguyễn Tân Lập bị giám đốc công ti TNHH Hoàng Hiếu lừa đảo chiếm đoạt tài sản của thân chủ tôi!” Khác với bộ dạng lãng tử thường ngày, giờ đây Song Tử vô cùng nghiêm túc. Ánh mắt anh trở lên sắc bén, kết hợp với khuôn mặt đẹp trai chết người vô tình làm điêu đứng các nữ sinh đối diện. 

“Thưa Đinh luật sư, thân chủ anh đưa ra lời cáo buộc thân chủ tôi có hành vi chiếm đoạt tài sản, nhưng chưa có chứng cứ cụ thể. Vậy mà bây giờ anh khăng khẳng định thân chủ anh bị thân chủ tôi hại, chẳng phải đây là vu oan giá hoạ hay sao?” Mặc dù Kim Ngưu bị vẻ đẹp khi làm việc của Song Tử làm cho mê mẩn nhưng cô vẫn không quên nhiệm vụ của mình. Cô đối thẳng mắt anh, bộ dạng quật cường cứng rắn. 

“Ông Hoàng Hiếu vì muốn đầu tư cho dự án xây đô thị Happy House nhưng không có đủ điều kiện cho nên đã tìm tới thân chủ tôi tức ông Nguyễn Tân Lập ngỏ ý muốn hợp tác phát triển. Sau khi ký hợp đồng, ông Nguyễn Tân Lập có góp 10 tỷ USD, cuối cùng ông Hoàng Hiếu đơn phương huỷ hợp đồng cùng số tiền của thân chủ tôi rời đi. Thưa luật sư Phùng, phải chăng cô muốn bao biện cho hành vi phạm pháp của thân chủ của mình?” Song Tử không nhanh không chậm từ từ đưa ra lập luận của mình, điều này khiến Kim Ngưu nhụt chí và muốn đầu hàng. Đây là lần đầu tiên cô tranh luận thua! 

“Màn bào chữa của anh rất hay, luật sư Đinh! Anh đừng quên, cho dù thân chủ tôi có thật sự làm điều đó nếu không có bằng chững sẽ không thể nào buộc tội được!” Kim Ngưu rất nhanh đáp trả lại một đòn chí mạng. Cô công nhận, Song Tử rất lợi hại tuy nhiên trong clip trên ông Nguyễn Tân Lập chỉ tố cáo mà không hề đưa ra bằng chứng làm sao anh có thể bào biện tiếp cho một kẻ bị hại?

“...” Mặc dù rất muốn biện luận thêm nhưng Song Tử hết cách đành bất lực ngồi xuống nói hai một câu. “Tớ thua rồi!”

Một lúc sau cả lớp vang lên một tràng pháo tay rầm rộ trước màn biện luật đầy kịch tính. Đột nhiên Cự Giải đứng dậy, nhìn Kim Ngưu cười nhẹ. “Luật sư Phùng, chẳng qua đó là tình tiết được đề ra trên phim. Nếu như ở thực tế, nhiệm vụ chính của một luật sư là tìm ra chứng cứ bào chữa cho thân chủ của mình chứ không phải ngồi một chỗ nhận thua. Hơn nữa, công lý luôn luôn thắng!”

“Cảm ơn lời chỉ dạy của luật sư Chu, anh nói đúng. Chúng ta là luật sư chuyên đi bào chữa cho thân chủ của mình. Nhưng không có nghĩa vì lợi ích cá nhân mà giúp đỡ những kẻ xấu hà hiếp người bị hại. Tôi khâm phục khẩu phục!” Mặc dù cả buổi chỉ có mỗi Kim Ngưu và Song Tử là hăng hái nhất, nhưng cái người im lặng nãy giờ nên tiếng không ai là không gật đầu đồng tình. Cuối cùng cả lớp vang lên một tràng pháo tay thật lớn. 

“Kim Ngưu, Song Tử, Cự Giải các em làm rất tốt. Trong tương lai, các em chắc chắn là một luật sư đại tài!” Giảng viên không giấu nổi sự tự hào, cô quay lại bàn thu dọn giáo trình vào cặp. “Được rồi, hôm nay chúng ta sẽ dừng tại đây. Hẹn gặp lại các em!”

***

“Người anh em, cậu thật lợi hại nha!” Quay trở lại bộ dạng phong lưu tuấn lãng, Song Tử khoác vai Cự Giải không ngớt lời khen ngợi. Anh quay sang Kim Ngưu đang đi cùng cô bạn Kình Ngư bên cạnh tật tật lưỡi. “Đến cả luật sư Phùng lợi hại như vậy còn nói lời tâm phục khẩu phục, Cự Giải tớ thật sự ngưỡng mộ cậu chết đi được!”

“Thôi đi Song Tử!” Đầu Cự Giải chảy dài vài đường hắc tuyến. Anh hất mạnh tay Song Tử ra khỏi người sau đó rời đi một mạch. 

“Này Cự Giải!” 

“Tớ không nghe thấy đâu!” 

“Hình như kia là cô bạn Bảo Bình thì phải!” 

Nghe Song Tử nói vậy, Cự Giải ngay lập tức dừng chân quay lại nhìn thằng bạn sau đó ngó theo hướng chỉ tay của hắn. Đúng là Bảo Bình đang đi về phía này, có điều hình như cô không thấy anh thì phải. Bên cạnh Bảo Bình có cô bạn Ma Kết cùng hai nam sinh khác. 

“Ê! Bảo Bình, ở bên này!” Còn chưa kịp phản ứng, tên Song Tử đã lanh trang gọi thay Cự Giải mất rồi. Khi Bảo Bình chú ý về phía này, anh đành cười trừ. 

“Chào các cậu!” Bảo Bình vui vẻ giơ tay lên vẫy vẫy. Cô cùng đám bạn đi về phía nhóm sinh viên khoa Luật trò chuyện vài câu. 

“A!” Bỗng tiếng hét của Kình Ngư vang lên thu hút toàn bộ sự chú ý từ mọi người. “Đây... đây là Vương Tiêu Nại trong truyền thuyết và Vương Thiên Yết!!! Ôi trời ơi tôi gặp được thần tượng rồi!!! Đẹp trai quá!!” Cô nàng sáng mắt tiến lại gần Xử Nữ và Thiên Yết. Xử Nữ thì không sao, nhưng cái tên mặt than bên cạnh thì... thì...

“Kình Ngư đừng thô lỗ như vậy chứ!” Kim Ngưu vội kéo cô bạn lùi lại rồi quay sang hai người kia cười chữa cháy. “Xin lỗi hai cậu nhé!” 

“Không sao!” Xử Nữ nở nụ cười toả nắng bất giác làm các cô gái xung quanh phải đỏ mặt. 

“Chúng ta mau ra canteen thôi, ở đây mọi người nhìn kìa!” Ma Kết lên tiếng thúc dục cả đám mới chịu đi. Cô quay sang Xử Nữ khẽ hỏi. “Cậu gọi cho Sư Tử và Bạch Dương chưa?”

“Tớ gọi rồi! Cái tính của Tử Nhi có bao giờ là không chạy ra canteen đầu tiên chứ. Nó và đám bạn cùng khoa đang ngồi ăn rồi. Chúng ta mau qua đó đi!” 

Thiên Yết lạnh lùng đi phía sau Xử Nữ và Ma Kết, thứ duy nhất lọt vào tai anh là hai chữ “Sư Tử”. Nhìn chiếc lắc bạc trên tay, khoé môi khẽ vẽ lên nụ cười.