(12 Chòm Sao) Con Đường Hướng Tới Tự Do

Chương 54: Phân hoá?




Cancer đang ngồi tựa vào tường, nhìn ra ngoài cửa sổ ngắm biển thì Gemini mở cửa bước vào, theo sau là Aquarius và Aries. Aries chạy tới chỗ Cancer, vẻ mặt lo lắng. "Nghe nói cậu bị thương? Có nghiêm trọng lắm không?"

"Không sao đâu."

Cancer mỉm cười, vẻ ngoài mong manh yếu ớt lúc này của cậu khiến Gemini bứt rứt trong lòng, tay chân ngứa ngáy muốn sờ mà không dám. Aquarius bên cạnh lắc đầu, trao cho Gemini ánh mắt "Chú em còn non và xanh lắm!".

"Lần này hai người trở về thì có đi nữa không?"

"Không. Tớ và anh Aqua sẽ cùng chiến đấu với mọi người."

Aries nhiệt huyết. Cancer gật đầu. Gemini vuốt cằm suy tư. "Giờ Donald III đề phòng chúng ta như vậy. Chỉ e, nơi này cũng sắp không an toàn nữa rồi."

Aquarius tán thành. "Đám người dị nhân S+ không dễ đối phó. Bọn họ vừa mạnh lại nhanh nhạy, đối đầu trực diện. Người chịu thiệt sẽ là chúng ta."


"Còn thêm cả Z1 sắp hoàn thành nữa chứ? Nó mà xuất hiện thì còn gấp trăm lần cái máy dò dị nhân. Chỉ cần nhìn thôi cũng biết dị năng của người đối diện."

"Ngày nó sinh ra, chính là ngày tàn của các dị nhân."

Cancer và Aries cầm tay nhau lo lắng. Aquarius thở dài. "Không thể tấn công trực diện. Chỉ có thể dùng mưu hèn kế bẩn. Nếu như chúng ta có nội gián trong quân đội, thì có thể kéo lại phần thắng."

Gemini im lặng không nói gì. Nội gián thì có, kẻ phản bội cũng có. Chỉ là họ sẽ tỏ ra mình hữu ích thế nào đây? Và liệu họ có đủ khả năng ngăn cản những chuyện sắp diễn ra không?

"Bọn họ bị thương sao?"

Jasmine tỏ rõ sự lo lắng, Oriana dùng ánh mắt nhắc nhở, Jasmine vội thu liễm lại. Hai người họ lúc bàn chuyện riêng đều tới chỗ kín đáo. Nhưng vẫn phải cẩn thận tai mắt ở khắp mọi nơi. Các dị nhân khác có thể nghe hoặc phát hiện ra.


Jasmine cạy cạy móng tay, lòng cô thực sự nóng như lửa đốt. Lỡ như Glenda và các dị nhân khác làm tổn hại đến đám Gemini thì nguy mất. Cô không muốn họ khi lấy lại kí ức sẽ cảm thấy hối hận.

Vì là Alpha, nên Oriana bình tĩnh hơn Jasmine rất nhiều. "Có lẽ không quá nghiêm trọng đâu. Bọn họ không ai bị bắt cả."

"Vậy cũng may thật."

Jasmine thở phào, tâm trạng ổn định lại. Oriana híp mắt suy nghĩ một lúc, chợt nhếch môi cười nhẹ, gẩy gẩy ngón tay với Jasmine. Jasmine ghé vào, Oriana thì thầm gì đó. Nghe xong, Jasmine cười nham hiểm. Cô giơ ngón cái với Oriana. "Diệu kế!"

"Bắt quả tang! Hai người đánh lẻ một mình mà không rủ tôi!"

"..."

Jasmine giật bắn mình. Oriana nhìn Samuel hớn hở chạy lại, không nói gì.

"Nè nè, có chuyện gì vui mà hú hí ngoài này? Nói cho tôi đi, đảm bảo tôi sẽ giữ bí mật!"


"Bị điên à? Làm người ta giật hết cả mình!"

Jasmine cáu gắt. Tên Samuel nhìn ham chơi, vô hại này lúc nào cũng chỉ biết phá đám. Hắn bị mắng thì nghệt mặt ra. "Mirror đang nói tôi à?"

Jasmine khoanh tay trước ngực, lạnh lùng. "Còn ai ngoài anh? Anh nghĩ tôi nói Phó chỉ huy sao?"

Samuel mếu máo, sà vào lòng Oriana, tay hắn ôm eo, tựa vào ngực cô khóc lóc. "Hu hu, Mirror quát tôi. Phó chỉ huy cầu yêu thương~"

"..."

Oriana thở dài, vỗ vỗ lưng Samuel thành toàn hắn. Jasmine khinh bỉ. Nói cái gì mà mê đắm các Omega? Còn sợ bị Phó chỉ huy đè ngược. Giờ lại không biết xấu hổ lại gần. Tên đầu to óc quả nho này. Cô chờ ngày hắn bị nghiệp quật.

Oriana thì không để ý đến mấy lời tào lao của đám bọn họ. Chợt một tia kí ức hiện lên trước mắt cô.

"Chị à, nay em được điểm 10 này!"

"Giỏi quá nhỉ? Vậy muốn chị thưởng gì nào?"
"Một cái ôm ấm áp!"

"Được rồi. Lại đây."

Hình bóng kia rất mơ hồ, nhưng Oriana có thể nhận ra được là một cậu trai khoảng 13, 14 tuổi. Cô đã ôm cậu nhóc đó giống như Samuel hiện tại.

Oriana đắm chìm trong ảo tưởng, vô thức siết vòng tay chặt hơn, Samuel bị động tác này làm cho ụp mặt vô hai quả đồi bự chà bá. Jasmine trừng lớn mắt, miệng há ra hết cỡ. Cô vội vàng kéo Samuel ra thì thấy hai hàng máu mũi hắn chảy dài, mặt hiện rõ một chữ "Phê".

"Biếи ŧɦái!"

Jasmine giáng cho Samuel một cái tát khiến hắn ngã lăn quay ra đất. Cô lay lay Oriana. "Phó chỉ huy! Cậu sao thế? Tỉnh lại đi!"

Oriana thoát khỏi miền kí ức, chớp chớp mắt. "Không sao."

Jasmine nhìn ra được điểm bất thường, nhỏ giọng hỏi. "Có phải...cậu lại nhớ được gì rồi không?"

"Một chút thôi."

"Ra vậy."

Nếu là kí ức trước kia, thì không có gì đáng lo cả. Samuel bị đánh đau, giờ mới lồm cồm bò dậy. Hắn nức nở ôm má. "Mirror bạo lực quá đi!"
"Ai kêu cậu làm thế với Phó chỉ huy?"

Jasmine lườm Samuel. Hắn ủy khuất, tay ôm ngực như thiếu nữ bị khi dễ. "Người ta là bị Phó chỉ huy kẹp vô chỗ đó chứ bộ! Tôi là bị ép buộc nha! Thiệt cũng là tôi thiệt mà! Ôi tấm thân xử nam trinh trắng mất rồi!"

Jasmine giơ nắm đấm. Oriana không có ý định ngăn cản.

Leo cầm giấy xét nghiệm trên tay. Nhớ lại hồi chiều cậu có đi khám vì cơn đau đầu cứ âm ỉ. Chỉ là Leo không nghĩ mình lại gặp được tin sốc.

Bác sĩ nói triệu chứng của Leo là hiện tượng khá hiếm. Hiện tượng rối loạn pheromone không thường thấy ở Beta, nhưng không phải không có.

Giới tính nam, nữ khi sinh đã biết, giới tính ABO phân hoá lần hai mới biết, tùy thuộc vào cơ địa và thể chất gen của mỗi người. Và rất rất ít người có lần phân hoá thứ ba. Có thể là chịu tác động từ ngoại cảnh hoặc một vài thứ gì đó đại loại.
Leo vô thức đưa tay sờ sờ lên cổ mình, rõ ràng vẫn rất trơn mịn, những vết cắn đêm hôm đó Virgo để lại đều đã lành lặn. Chứng tỏ cậu vẫn là một Beta bình thường.

Bác sĩ có hỏi một vài thứ liên quan đến bạn tình của Leo. Ông cho rằng rất có khả năng việc rối loạn pheromone là do Virgo. Nên khuyên Leo, nếu không muốn thì tốt nhất hãy thẳng thắn giải quyết. Vì cậu đang có biểu hiện tiếp nhận, cũng như cảm nhận được pheromone. Hay nói cách khác, Leo có thể sẽ phân hoá thành một Omega.

"Anh về rồi này!"

"..."

Vừa thấy Virgo lên tiếng, Leo vội vàng cất giấy xét nghiệm đi. Cậu vẻ mặt bình tĩnh nhìn anh. "Tưởng hôm nay anh sẽ ở lại trong cung?"

Virgo cởϊ áσ khoác treo lên giá, sau đó lao vội đến ôm Leo, còn hôn môi cậu một cái. Leo không phản kháng, Virgo vui vẻ ôm cậu như thể đã xa cách mấy ngày không gặp. "Anh nhớ em!"
"Mới đi sáng nay mà nhớ gì? Chỉ giỏi nịnh bợ."

"Thật mà. Với cả ở đó để đám anh họ, chị họ lọc xương à? Tốt nhất về bên em là an toàn!"

Leo chọt chọt mũi Virgo. "Hôm nay thế nào?"

"Cũng vẫn như thường thôi. Tặng quà, chúc mừng, tiệc ăn uống, vũ hội... Nói chung là mệt lắm! Quan trường đấu đá, lôi kéo quan hệ..."

"Xem ra làm Thế tử như anh cũng không vui sướng gì nhỉ?"

Leo buồn cười. Virgo nghếch mặt lên trời. "Đương nhiên! Nghe thì oai mà lắm quy tắc, bị đâm sau lưng lúc nào không biết? Vì quyền lực phải đạp lên nhau mà sống! Dăm ba cái thứ tào lao!"

"Nhưng làm thường dân cũng khổ mà?"

"Chừng nào chế độ chưa thay đổi. Con người bất kể có địa vị gì thì cũng không thoát khỏi sự khốn khổ. Tỷ như Donald III, ông ta nhìn thì có tất cả, nhưng thật ra cũng chỉ là một kẻ không được vợ con ủng hộ, thương yêu. Chỉ mong cha chết sớm để soán ngôi!"
Leo không nói gì, trầm tư suy nghĩ. Virgo khịt khịt mũi, ghé xuống hõm cổ cậu hít hít. "Em ăn đào à?"

"Đâu có?"

Leo khó hiểu, Virgo hít một lượt từ trên xuống dưới. "Sao anh ngửi người em toàn mùi đào vậy?"

"Có hả?"

Leo cũng bắt chước Virgo ngửi ngửi áo mình, nhưng cậu không thấy mùi gì. Leo lườm Virgo. "Có phải anh chơi xỏ em không? Em có thấy gì đâu?"

"Ủa kì lạ? Rõ ràng có mà, không lí nào mũi anh nhầm."

Virgo hai tay lần mò, hít hít mọi ngóc ngách trên người Leo. Cậu đỏ mặt đẩy anh ra. "Anh kiếm cớ sàm sỡ em chứ gì? Thứ đàn ông tồi tệ!"

Leo bỏ vào nhà tắm. Virgo nhìn cửa phòng tắm đóng sầm, gãi gãi đầu ái ngại. "Rõ là mùi đào mà! Hay mũi mình có vấn đề thật nhỉ?"

Virgo đang nghi ngờ nhân sinh.

Scorpio đang nằm xem tivi, nghe thấy tiếng mở cửa liền chạy đến ôm chầm lấy Pisces. Pisces mỉm cười, vỗ vỗ lưng cậu. "Anh còn chưa cởi giày."
Scorpio quyến luyến buông ra, Pisces cúi người tháo giày. Sau đó cùng Scorpio đi vào trong nhà.

Scorpio nhìn Pisces không rời mắt. Anh lúc nào cũng phong độ và lạnh lùng, thật sự rất cuốn hút.

Ở chung hơn hai tháng, Pisces đã quá quen với ánh mắt mê đắm lúc nào cũng chĩa về phía mình. Tháo cà vạt, cởϊ áσ khoác xong, Pisces kéo tay Scorpio, để cậu ngồi lên đùi mình. "Ăn gì chưa?"

Scorpio gật đầu, dựa vào người Pisces, ngoan ngoãn như mèo nhỏ. Nếu là Libra chắc chắn sẽ cho cậu một cái ánh mắt khinh bỉ. Ở trước mặt crush là lại bắt đầu giả nai.

"Tình hình bây giờ thật sự có chút mất kiểm soát."

Scorpio nhìn Pisces phiền não, nhỏ giọng hỏi. "Về Z1 ạ?"

"Ừ."

Scorpio nhìn lên trần nhà. "Thứ gì thì cũng sẽ có điểm yếu. Kể cả các dị nhân quân đội, chỉ cần bọn họ lấy lại được kí ức. Chẳng phải Donald III sẽ trở tay không kịp sao?"
Pisces suy ngẫm lời nói của Scorpio, gật gù. "Ý này không tồi. Nhưng để khôi phục lại toàn bộ kí ức đã mất của họ. Không phải quá khó sao?"

Scorpio cầm tay Pisces. "Kí ức cũng giống một loại dữ liệu. Một là dữ liệu bị xoá hoàn toàn thì sẽ không thể khôi phục được. Nhưng dữ liệu bị xoá tạm thời thì có thể. Điều quan trọng là, chúng ta phải biết, bọn họ có thể có khả năng khôi phục lại không?"

"Giờ anh mới thấy em có chút thông minh đấy!"

Pisces cười cười, Scorpio phồng má. "Ý anh là bình thường em ngu à?"

"Cũng không phải. Em thì có hơi...cố chấp. Chuyện gì đã muốn thì phải làm cho bằng được. Khá là liều lĩnh!"

Scorpio ôm cổ Pisces, cười gian. "Em biết anh muốn ám chỉ cái gì?"

"Ha ha."

Pisces bật cười. Vật nhỏ này thật thú vị, sao giờ anh mới nhận ra Scorpio có sức hút khá mạnh nhỉ?
(au: tại yêu vào nó thế cụ ạ :)))!)