Khi Nhân Mã đến thì mọi người đều đã tề tựu đông đủ, đưa mắt ái ngại nhìn anh.
Nhân Mã phì cười, họ đây là đang lo lắng cho anh sao? Nhưng anh thật sự không để tâm mà.
"Đều đã đông đủ rồi, vậy chúng ta chuẩn bị nhé. Bọn tôi có một bất ngờ dành cho các cậu." - Hưng Quân nói.
"Đến đây, các cậu mau ngồi thành vòng tròn đi." - Hạ Quyên tay ôm một quyển sách bí ẩn, nói.
Thư viện trường buổi tối vẫn mở cửa đến tận 9 giờ rưỡi tối mới đóng, nên không ngạc nhiên gì khi họ có thể ở đây giờ này.
12 sao tò mò nhìn Hạ Quyên sắp xếp chỗ ngồi, yêu cầu họ ngồi đúng vị trí. Họ cảm thấy khó hiểu, nhưng cũng muốn biết cô đang làm trò gì nên ngồi xuống theo, nhắm mắt lại.
2 anh em nhà Hưng Quân, Hạ Quyên cũng ôm sách đặt vào tâm vòng tròn, lặng lẽ ngồi xuống. Họ chắp tay, lẩm bẩm đọc một câu thần chú cổ xưa nào đó.
Họ muốn mở mắt ra nhìn xem, nhưng không còn kịp. Theo luồng ánh sáng, vòng xoáy không gian xuất hiện cuốn họ vào trong đó.
Âm thanh "vù vù" không ngừng vang lên, tiếng xé gió khiến họ nhận ra mình đang di chuyển cực kỳ nhanh. Đầu óc quay cuồng, ruột gan như lộn tùng phèo cả lên.
"Bịch" "bịch" "bịch" ... mấy tiếng, cũng chẳng biết đã qua bao lâu, 13 người bọn họ rơi xuống chỗ nền đất, bên cạnh là một cây cổ thụ cực kỳ lớn.
Cơn đau ập tới khiến họ bừng tỉnh sau cơn mê, dần ngơ ngơ ngác ngác tỉnh lại.
"Chuyện gì thế này?" - Bạch Dương nhíu mày hỏi.
"Chúng ta đang ở đâu vậy nhỉ?" - Song Ngư thắc mắc.
"Chỗ này lạ quá, không giống trường của chúng ta." - Nhân Mã nhìn xung quang một vòng nói.
"Hạ Quyên, anh Hưng Quân. 2 người có thể nói cho bọn em biết là 2 người đã làm gì không?" - Song Tử nhướn mày nhìn về phía 2 anh em nọ.
"Tớ ... các cậu nghe tớ nói đã." - Hạ Quyên khó khăn lên tiếng. "Thật ra, bọn tớ không phải người Trái Đất."
Các bạn sao thoáng sửng sốt. Không phải người Trái Đất ư, alien? Nhưng rõ ràng trông họ chẳng khác con người là bao mà.
Nhưng rồi, một ý nghĩ đáng sợ lướt qua đầu cả bọn. Không phải người Trái Đất, vậy rất có thể bọn họ hiện giờ ... cũng không ở Trái Đất??!
Không đợi các chòm sao suy nghĩ xong, Hạ Quyên đã mở miệng trả lời hết những thắc mắc của bọn họ: "Nơi đây chính là Special Land, quê hương của bọn tớ. Về cơ bản, con người nơi đây, đời sống ở đây cũng chẳng có gì khác với Trái Đất cả, duy chỉ có điều nơi đây lạc hậu hơn Trái Đất mà thôi. Cũng có thể nói, Special Land là một tinh cầu sinh đôi với Trái Đất nhưng ở một ngân hà khác, trong một vũ trụ khác."
Thiên Yết nhếch môi cười lạnh: "Chuyện xưa hay đấy. Mục đích là gì?"
Hạ Quyên đương nhiên hiểu anh là đang hỏi bọn cô đưa họ tới đây với mục đích gì.
Cô thở dài, nhưng đôi mắt vẫn tràn ngập sự chân thành: "Hiện nay, tình hình ở đây thực sự không ổn. Tớ mong các cậu có thể cùng hợp lực, giúp chúng tớ bảo vệ quê hương. Dù gì các cậu cũng là hiện thân, là nơi gửi gắm linh hồn của 12 vị thần kia."
"Các người lừa gạt chúng tôi như vậy mà còn muốn chúng tôi giúp các người ư? Nực cười!" - Ma Kết hờ hững nói.
"Các cậu không cảm thấy làm như vậy là rất không công bằng với chúng tôi sao? Tự các cậu cũng biết nó nguy hiểm, vậy mà lại đẩy chúng tôi vào chỗ chết cùng các cậu." - Kim Ngưu tức giận nói.
Thiên Bình thì điềm tĩnh hơn một chút: "Các cậu làm vậy là sai rồi. Hơn nữa, làm sao các cậu chắc chắn bọn tôi chính là 12 vị thần kia được?"
"Các người chắc chắn là họ, bởi vì đá Linh Hồn đã chỉ điểm rồi." - Hưng Quân lúc này mới lên tiếng, trông có vẻ hơi bất mãn. "Còn về tại sao, là bởi vì những kẻ đứng đầu Evil là những tên tội phạm ở Trái Đất của các người hay nói cách khác, tình hình tệ hại ở Special Land là do Trái Đất của các người quản người không chặt mà ra, gây nên bao nhiêu là tai hoạ. Vậy nên các người phải chịu phần trách nhiệm này chứ!"
"Khoan đã" - Sư Tử đột nhiên kêu lên. "Nhắc đến 12 người mới nhớ, Bảo Bình đâu rồi?"
Mọi người giật mình nhận ra từ nãy đến giờ Bảo Bình không ở đây cùng bọn họ. Cả đám bắt đầu nháo nhào đi tìm Bảo Bình, tiền hét "Bảo Bình" vang vọng trong không gian.
Các bạn sao thầm nghĩ, hiện giờ họ đang ở một nơi xa lạ, hành động rất không tiện lợi, hơn nữa lại còn lạc mất người.
Họ phải nhanh tìm cách trở về thôi, nhưng trước hết là phải tìm cho ra Bảo Bình đang ở đâu đã.
Mọi người loanh quanh tìm kiếm một hồi thì cũng có kết quả. Họ trông thấy ven bờ một hồ nước có một chàng trai đang nằm ở đó.
Dù là ven hồ, nước nông nhưng toàn thân người con trai vẫn bị ướt đẫm, cả cơ thể nằm trên nước, thậm chí còn bị hôn mê.