Chỉ trong nháy mắt, hai sinh mạng đã bị tước đoạt một cách tàn nhẫn. Linh hồn của họ thoát ra khỏi thân thể, lại bị một ngọn gió thổi lại phía sau. Đám quỷ cấp SP không ngừng tranh cướp nhau để đoạt được nó, còn đám cấp thấp hơn là cấp S thì lững thững lại gần 2 thi thể mà cấu xé. Một cảnh tượng kinh khủng đến rùng rợn diễn ra trước mắt 5 con người kia, 5 người đứng đầu Evil, cấp SSP, nhưng họ chẳng hề thay đổi sắc mặt, không mấy bận tâm.
Ỷ Lan chán ghét liếc nhìn bọn chúng: "Không phải tranh giành, sắp tới còn nhiều cho các ngươi lắm."
Nói rồi, ả õng ẹo bước đến bên Khúc Lãnh Phong, si mê nhìn hắn, hận không thể bám dính lên trên người hắn. Khúc Lãnh Phong không nhìn ả, ánh mắt thâm trầm nhìn thẳng phía trước trong màn đêm tối.
Đêm hôm đó là một đêm gió tanh mưa máu, lũ quỷ Evil thực hiện một cuộc tấn công quy mô lớn, mở màn cho trận chiến đẫm máu này. Phe của pháp sư Jane và người dân Special Land trở tay không kịp, tổn thất và thương vong rất nhiều.
"Tình hình không ổn rồi. Mau lập trận pháp, ta phải gửi tin cho tiểu Quyên, bảo nó phải về ngay." - Pháp sư Jane lo lắng nói.
"Như vậy ổn không? Chúng ta đều biết trận pháp liên lạc giữa 2 nơi như vậy sẽ tốn rất nhiều năng lượng, tình hình của người ..." - Ông trưởng làng quan ngại.
"Ta không sao, giờ chúng ta không nghĩ được nhiều như vậy. Có A Quân với tiểu Quyên, chắc chúng sẽ nhanh hoàn thành nhiệm vụ thôi." - Pháp sư Jane nói.
Nói rồi, bà bước vào thực hiện trận pháp liên lạc để truyền tin về Trái Đất.
***
Như vậy là chuyện nghiên cứu khoa học của Bảo Bình và Sư Tử đã được giải quyết, chỉ là quan hệ của 2 người vẫn tệ như vậy. Bảo Bình thì thờ ơ, còn Sư Tử thì áy náy, 2 người không còn thân thiết như trước nữa.
Ngay lúc này, Hạ Quyên vẫn chưa nhận được tin tức từ Special Land nên cô vẫn đang loay hoay tìm cách thuyết phục 12 chòm sao đồng ý giúp thế giới của mình, và cô chọn cách làm thân với họ trước.
Lại nói, hôm nay Hạ Quyên và Hưng Quân ghé thăm ký túc xá của 12 bạn sao chơi, cô muốn hẹn dịp để họ cùng nhau đi chơi và thân thiết hơn. Có như vậy, cô mới tiện mở lời và họ cũng sẽ dễ dàng chấp nhận lời nhờ vả của cô hơn.
Nhưng cô cũng không hiểu sao Bảo Bình hôm nay dường như rất bài xích anh trai cô, tại sao vậy nhỉ? Lần trước tuy không thích nhưng cũng đâu nghiêm trọng như thế này đâu?
Song Ngư ra mở cửa, nét mặt thoáng sửng sốt: "Bác Hạo."
Người đàn ông trung niên khẽ gật đầu, cô vội tránh ra nhường đường, mời ông ấy vào.
Bạch Dương trong nhà sững sờ, từ ngày hôm đó cô cũng không gặp lại ba mình nữa. Không ngờ ... không ngờ hôm nay ông ấy lại đến thăm cô sao? Liệu có phải mơ hay không?
Bạch Dương đứng lên, tiến về phía người đàn ông ấy gọi một tiếng: "Ba."
Ông Lâm Minh Hạo nhìn cô, trong mắt lóe lên tia sáng khác thường nhưng vì lúc đó Bạch Dương quá đỗi vui mừng nên không thể nhìn ra đó là cảm xúc gì.
Ông khẽ mỉm cười với cô: "Dương nhi."
Trong trái tim cô vỡ oà suиɠ sướиɠ, ông gọi cô là "Dương nhi" sao? Ông đang quan tâm đến cô đó sao?
Các sao nữ nhìn thấy cũng vui thay cho cô nàng, họ đều biết tình hình gia đình Bạch Dương căng thẳng đến cỡ nào. Các sao nam thì cũng chỉ biết sơ sơ, không được rõ ràng lắm còn Hạ Quyên và Hưng Quân thì lại càng mơ hồ.
Bạch Dương đang định hỏi tiếp lý do vì sao ông đến đây thì ông Lâm Minh Hạo đã xoay người lại, tiến về chỗ Kim Ngưu đang ngồi trên sofa.
Ông thân mật nắm lấy tay cô kéo cô đứng dậy, Kim Ngưu cũng vô thức đứng lên, nét mặt tràn đầy nghi hoặc.
Ông nhìn chăm chăm cô, quan sát thật kỹ càng. Mọi người xung quanh không khỏi khó hiểu, Bạch Dương thì ngơ ngác, Thiên Yết thì nhíu mày không vui ra mặt.
Lại nghe thấy giọng nói trầm khàn của người đàn ông trung niên rung rung: "Giống, quả thực rất giống bà ấy. Con đúng là đứa con gái mà ta tìm kiếm."
Nét mặt ông đong đầy hạnh phúc, miệng cười tươi tắn, khóe mắt vì vui vẻ mà cũng nheo lên, chứa chan sự mãn nguyện.
Nhưng đối lập với sự suиɠ sướиɠ, hạnh phúc của ông là không khí bàng hoàng từ mọi người trong phòng.
Đầu Bạch Dương "ầm" một tiếng, bối rối nhìn cảnh tượng trước mắt. Cô không thể tin nổi sự việc mình đang thấy, mình đang nghe là sự thật. Cô hy vọng mình chỉ đang mơ mà thôi.
Kim Ngưu cực kỳ bất ngờ, khó xử rút tay ra khỏi tay ông: "Hình như bác có nhầm lẫn gì rồi. Cháu không phải con gái bác, con gái bác là Bạch Dương cơ mà."
"Không nhầm lẫn." - Ông Lâm Minh Hạo quả quyết lắc đầu. "Mẹ của con có phải là Hạ Vân Yên không?"
Kim Ngưu nghe thấy cái tên này, trợn mắt nhìn ông: "Sao bác biết mẹ con?"
"Bởi vì bà ấy ... là người con gái ta yêu nhất trên đời này."