Trong phòng hiệu trưởng tình hình đang rất căng thẳng, cộng thêm những thay đổi trong phong cách ăn mặc và kiểu tóc rồi trang điểm khiến thầy hiệu trưởng cũng vô cùng khó xử.
-"Các em nên đưa ra lời giải thích hợp lý đi chứ!" Thầy Nhưng lên tiếng.
-"Thy Đình cô, chúng tôi vừa mới đến trường 2 phút trước thôi!" Song Ngư nhăn nhó, không hiểu chuyện gì đang xảy ra.Đã ăn cướp lại la làng.Các cô hôm qua bị các ả hành hạ chắc vui sướng lắm, hình ảnh bản thân các cô vốn không lo nghĩ gì nhiều, còn thay đổi được, còn lòng tự tôn, sự hiểu lầm này đang bôi bác các cô.
-"Các cậu, tớ có làm gì sai, xin các cậu thứ lỗi, tớ vốn đã kém học kém hành chỉ còn biết hoạt động nghệ thuật, khuôn mặt là chính, bây giờ phải làm sao?...Hức hức?" Thy Đình khóc lóc ỉ ôi, trông cũng tội nghiệp thật, khuôn mặt ấy băng bó, trông đau đớn quá.
Ấy không được, các cô đâu có sai, các cô là nạn nhân giờ thành phạm nhân là sao? Nhưng các cô còn bao dung chán, Thy Đình là hotgirl trong lòng bao nam sinh, thần tượng trong tâm trí bao nữ sinh.Cô hát rất hay nhưng không hay bằng Cự Giải, dù thế nào trong mấy năm hoạt động đóng gọp nghệ thuật cho trường cho lớp cho thành phố, cô cũng đã cố găng vì fan hâm mộ.Bây giờ các cô phải làm sao?
-"Các em này!" Thầy Nhưng nhấn mạnh.
-"Dạ, là bọn em làm!" Kim Ngưu lên tiếng.
Kim Ngưu không muốn Thy Đình phải giở trò để chiếm lòng tin hơn nữa, cô ả này chuẩn một nữ phụ hoàn hảo đấy, tài giỏi xinh đẹp nhưng cô độc.
-"Ngưu nhi?! Cậu đang nói cái gì vậy?" Song Ngư thét lên.
Ngư nhi không hiểu Ngưu nhi nghĩ gì.Cô mặc kệ Kim Ngưu có nghĩ gì đi chăng nữa, cô cũng không thể chấp nhận điều mà mình không làm.Song Ngư chính là như vậy, cô không thích giả dối.Nhưng cô nào biết sự giả dối của Kim Ngưu là đang giúp đỡ kẻ khác.
Thy Đình vô cùng ngạc nhiên khi chỉ tốn vài giọt nước mắt, bông gạt và ít mực đỏ. Cô hoàn toàn lành lặn chẳng cô vết rạch nào thậm chí một vết đốt cũng không có.
-"Các bạn ấy đã nhận tội rồi!" Thy Đình trong lòng đang vô cùng hả hê, cô cảm thấy chẳng có hy sinh nào vô ích, cái giá cô có được thực sự không rẻ chút nào.
-"Kim Ngưu, chị cần lời giải thích của em ngay bây giờ, sao vậy?" Thiên Bình chẳng hiểu em gái mình đang nghĩ gì nữa, Ngưu nhi đang phản bội các cô à? Không không, chắc là do cô suy nghĩ quá nhiều, tuyệt nhiên cô không thể làm như vậy.
-"Em sẽ giải thích sau, em đã rạch mặt Thy Đình đó, là em làm, thầy có thể phạt một mình em được không?" Kim Ngưu khẽ nhíu mày, đôi môi khẽ mấp máy.
Ngưu nhi biết mình cần phải làm gì tiếp theo, cô kiên cường mà, tất cả sẽ ổn thôi, mọi chuyện sẽ không quá xấu đâu, cô tin những gì cô nghĩ thoáng chốc là đúng đắn nhất rồi, không có thời gian để chần chừ nữa.
-"Ai làm người nấy chịu, các em không liên quan, được về còn Kim Ngưu em sẽ bị hạ hạnh kiểm, kèm theo hình phạt quét dọn vệ sinh, bị đình chỉ 2 tuần để suy nghĩ về hành động của mình" Thầy Nhưng không cảm thấy đây là việc do Kim Ngưu làm, bởi đơn giản cô nhị tiểu thư nhà họ Diệp này, chẳng có lý do gì để em ấy phải làm như vậy?.
-"Thầy nghĩ gì vậy ạ?" Bảo Binhc gặng hỏi, nét mặt không tực giận lại có một chút nghi ngờ của thầy.
-"À không, Kim Ngưu cho thầy biết tại sao em lại làm như vậy?" Thầy Nhưng tiếp tục hỏi.
-"Thầy nghĩ cậu ấy không làm chuyện này ạ?" Bảo Bình hỏi.
-"À không? Thầy vẫn thấy khó hiểu!" Thầy Nhưng gỡ kính.
-"Chả lẽ thầy nghĩ Thy Đình tự rạch mặt mình?!" Bảo Bình nhìn chằm chằm vào cô gái đang cố nặn thêm nước mắt.
-"Bạn của các cậu đã làm lại còn vu khống, các cậu à, tớ thực sự rất đau đấy!" Thy Đình càng giả tạo lại càng lộ rõ
-"Kim Ngưu chúng tớ sẽ luôn bên cậu!" Cự Giải chạm vai Song Ngư.
Tất cả sao nữ trở về lố bị các bản mặt sao nam đứng chắn ngay.
-"Các anh cho chúng tôi vào!" Xử Nữ hét.
-"Kim Ngưu tại sao cô lại làm cái trò bẩn thỉu như vậy vs Thy Đình?" Nhân Mã lên tiếng.
Kim Ngưu không nói gì chỉ cố mà vào trong lập tức bị Sư Tử đẩy ra.
-"Anh đang làm cái gì vậy?" Bảo nhi không nhanh không chạm tát Sư một cái, nguyên vết bàn tay đỏ lằn trên má.
Sư Tử trợn từng mắt cầm cổ tay Bảo nhi lôi đi, để các sao nữ hận càng thêm hận.
-"Các anh đang quá đáng đấy, bọn tôi đã tiếp tục nhẫn nhịn, nhẫn nhịn! Còn các anh?" Thiên Bình bực bội chặn họng Bạch ca đang muốn nói gì đó.
-"Kể cả như vậy, các cô cũng không nên lôi kẻ khác vào chuyện này mới đúng, từ bao giờ các cô trở nên như thế?" Ma Kết đáp trả.
Tình hình giờ này là rất căng.
-"Các anh xem các anh đã làm gì chúng tôi ngày hôm qua đi! Nếu không có Song Tử chắc bọn tôi còn đứng đây sao?" Song Ngư nhìn Song Tử đang ngồi làm bài trong lớp.
-"Nó là kẻ phản bội mới đi giúp các cô!" Bạch Dương chỉ thẳng vào các sao nữ.
-"Phản bội gì chứ?" Xử Nữ nhắn nhó.
Kim Ngưu đứng đó cô không nói gì hết, thấy tình hình ngày một tệ đi cô liền bịa tạm lý do gì đó:
-"THÔI ĐI! Thật ra....tớ ghen tỵ với Thy Đình, cô ấy thật xinh đẹp, lại hát hay, lại nổi tiếng, tớ rất thèm muốn được như vậy, ngay hôm qua thấy cô ấy được Ma Kết ôm hôn, tớ thật không chịu được, tớ muốn được như cô ấy được Ma Kết yêu thương vui vẻ cười đùa.Nhưng do tớ quá tầm thường, khoing có cái khí chất ấy, mãi mãi cũng không sánh bằng!" Kim Ngưu nói trong nước mắt.
Còn gì đau đớn hơn lúc này, còn gì tủi nhục hơn khoảnh khắc ấy.Kim Ngưu không tầm thường, mà là quá bao dung.Một mình gánh hết trách nhiệm, cô phải chịu đựng, không sao hết.
-"Kim Ngưu, cô thật bẩn thỉu, thật đáng kinh bỉ, chỉ vì như vậy mà cô hủy hoại nhan sắc của Thy Đình sao? Tôi đã từng ở cạnh cô? Cô là đồ giả dối, nếu biết trước tôi ước gì cô có thể chết trong vụ tai nạn xe do Ly Nhan lái cho rồi!" Ma Kết xanh mặt những gì Kim Ngưu nói là thật ư? Cô là con người kinh tởm đến vậy sao?. Anh có nên tin không, anh có nên tin không?.
-"Ngưu nhi? Em nói gì vậy? Không phải em làm, chắc chắn vậy! Đừng khóc, chị tin em" Thiên Bình thấy Kim Ngưu khóc cũng chẳng khác gì chính mình đang phải chịu sự hiểu lầm ấy, cô như thấy chính mình đau khổ vậy.
-"Cô còn thiếu cái gì nữa à? Gia sản nhà họ Diệp không đủ nuôi cô sao? Cô muốn nổi tiếng? được, cô chỉ cần hẹn hò với tôi thôi, mình sẽ yêu nhau, được không Kim Ngưu, đừng làm hại những người xung quanh tôi nữa.Sau này sẽ là ai ngoài Thy Đình ra?" Ma Kết vội vàng về chỗ sợ hãi, ruồng rẫy cô.
Có điều gì đáng sợ hơn khi người mình thích xa lánh mình? Kim Ngưu cũng như vậy thôi.
-"Phải đó, là vẫn còn thiếu, còn thiếu tình cảm của anh đó, một phút một giây tôi cũng không cho phép anh ở vs Thy Đình" Kim Ngưu tức giận, thôi thì đã lỡ rồi vậy cứ để vậy đi.Cô cam chịu, cô chấp hết.Còn lời lẽ thô tục, tanh bẩn nào cứ chửi cô đi, cô nhận.
-"Làm ơn tránh xa tôi ra!" Ma Kết xua đuổi Kim Ngưu.
-"Còn các cô, không biết khuyên răn bạn mình, tư tưởng lệch lạc, đám tiểu thư mà lại chơi trò bỉ ổi xấu mặt thế mà được à?" Nhân Mã tức giận đá thúng đụng nia.
-"Các cô chắc cũng ủng hộ nhỉ? Biểu quyết hai chân hai tay luôn ấy chứ, dại gì mà không tước cái này đạt cái kia, các cô giàu bề nổi còn nghèo nàn về trí tuệ và văn hóa quá!" Bạch Dương cười khẩy rồi đi vào.
-"Các cô đang thèm khát cái gì vậy? Nói tôi nghe tôi bố thí cho!" Thiên Yết nhíu mày, tay đút túi quần thủng thẳng về chỗ.
Được, tôi sẽ tránh, Diệp Kim Ngưu không cần ai thương hại, không cần anh nói cô sẽ tự tránh anh.Chỉ cần chị Diệp Thiên Bình ở đây, cô sẽ mạnh mẽ mà ngẩng cao đầu.Lương tâm cô luôn đúng.
-"Ngưu nhi, vào lớp thôi!" Ngư nhi đưa Ngưu vào lớp.
Nhưng vừa đi qua được cánh cửa lớp, chiếc xô nước lạnh đã dội hẳn lên đầu Kim Ngưu và các sao nữ. Chiếc xô được buộc vào dây, khẽ giật xô sẽ đổ nước xuống.
Kim Ngưu ướt nhẹp, không sao, xô nước này thì nhằm nhò gì, cô là tiểu thư, các anh các thầy luôn nhắc đi nhắc lại chuyện cô chẳng thiếu gì, luôn may mắn vào đầy đủ hơn người khác.Cô sẽ về nhà tắm rửa sạch sẽ rồi nghỉ ngơi, học hành đối với cô thế nào cũng được, IQ 147 không phản bội cô mà chạy mất đâu. Cô cũng có thể thuê người dạy thêm, đến trường điểm danh xong rồi về cũng được.Không cách đó, cô nhờ quản gia đưa đồ để thay cho cô, máy sấy tóc để sấy khô tóc, rồi chuyên viên make up, stylist cả nhà tạo mốt tóc. Cô đang cố ăn ủi cô thôi, sống trong nhung lụa gấm vóc, cô khác gì công chúa, cô cũng chẳng cần đến những thứ như nổi tiếng, tình cảm, và quá nhiều vật chất.Đơn giản cô đều đã có.Nổi tiếng ư? Báo lúc nào chả đưa tin về con gái của tập đoàn cùng với chị Thiên Bình. Tình cảm à? Công tử, thiếu gia hộp thư nhà cô lúc nào cũng chất đống.Thiên Bình thì giỏi nấu ăn, đi thi mấy giải rước về, cô cũng cố sức Anh Văn không nhất thì cũng nhì.Nếu tính ai giỏi nhất khoản thi thố trong đám bọn cô thì phải nói đến Xử Nữ, bao nhiêu cái huy chương, bao nhiêu cái giấy khen chất một tủ vẫn chưa đủ, chỉ sau mỗi Ma Kết chứ cô chẳng thua ai.Các anh nói các cô nghèo về trí tuệ, văn hóa.Xin lỗi, mấy cái chế phẩm của Bảo Bình mà được kiểm nghiệm thành công, chắc chắn cậu ấy không cần phải học ở cái lớp này mà phải bay tận đẩu đâu rồi.
Hơn nữa Song Ngư viết truyện rất hay, blog của cô có ngàn lượt vote lượt xem ùa ạt.Sau này Triệu gia có phá sản một mình Song Ngư viết tiểu thuyết nuôi gia đình còn ổn. Cự Giải hát rất hay, cô có thể là ca sỹ nổi tiếng.Phương gia có độc một đứa con gái, lại vô cùng ủng hộ cô theo đuổi nghệ thuật, ngày trước
Thy Đình so với các cô chỉ đơn giản là cô gái có khuôn mặt xinh xắn, bố là chủ tịch tại một công ty chuyên tổ chức tiệc tùng, tài trợ cho trường Galaxy rất nhiều tiền để xây sửa nâng cấp.Ngoài ra, chưa mặt nào Thy Đình bằng được các cô.
Xét những quá khứ huy hoàng đó, nói Kim Ngưu hủy hoại nhạn sắc của Thy Đình ai mà tin.
-"Các cô có thấy nước lạnh không? Bộ dạng này hợp với các cô hơn đấy! Còn những bộ váy, quần áo, đồ hiệu không hợp với các cô đâu, đến đồng phục còn không hợp mà" Thiên Yết mỉm cười.
Các sao nữ chỉ khẽ mỉm cười, các cô vốn đến sớm hơn các anh trò vui còn đến phía trước.
Flashlightback.
-"Bỏ tay ra mau, đồ điên!" Bảo nhi cấu vào tay của Sư Tử.
-"Cô dám tát tôi? Cá cô đã phạm lỗi rồi lại sừng cồ lên sao?" Sư Tử nắm chặt ta của Bảo nhi, đến khi nó đỏ tấy lên, chuẩn bị thâm tím vì sự vặn vẹo đau đớn Sư Tử dành cho Bảo Bình.
Hai người đôi có một lúc, mồ hôi túa đầm đìa, tháng chín vẫn nóng lắm.Mái tóc búi cao còn vài lọn tóc bết chặt vào cổ Bảo Bình, Nhưng lớp make up của cô không trôi, ngược lại mi giả đã khẽ bung và rơi xuống.Một mắt rồi hai mắt, để lại hàng lông mi cụt lủn, xấu xí, không dài đẹp và đều như trước.
-"Lông mi của cô?" Sư Tử chạm nhẹ lên.
-"Buông ra, đừng chạm vào người tôi, đây là tác phẩm tuyệt vời của Dưa's Dưa's các anh!" Bảo Nhi lấy bình thuốc trong túi, là thuốc dưỡng mi, nuôi dài mi của cô.
Bảo nhi khẽ lấy chuốt chuốt lên bờ mi ngắn ngủn, càng chuốt càng dài ra.Đúng là thuốc thần thuốc thần.
-"Anh vẫn không thấy anh sai à?" Bảo nhi cất chai thuốc đi và đưbgs dậy.
-"Các cô..?!" Sư Tử cáu xụ.
-"Anh đang sai! Anh đang rất sai đó, anh hãy suy nghĩ lại việc làm của mình hôm qua đi! Tôi rất dễ chịu,các bạn tôi cũng vậy, nhưng nên nhớ sẽ vẫn có giới hạn!" Bảo nhi về lớp.
Đến tiết Giáo Dục Công Dân. Cô Xà Phu không dậy, mà là thầy Nhưng.Thật ra là tiết học 90 min để GD học sinh.
Chủ đề ngày hôm nay là cách ứng xử của học sinh.
-"Ái chà, chủ đề này có vẻ hợp với ai đó!" Ma Kết ngồi ngay cạnh Xử Nữ nhưng lại ám chỉ con đằng sau anh.
-"Không phải ám chỉ, những kẻ nào như thế mới nghĩ ai cũng như mình, hãy cố gắng học tốt tiết học này đi!" Thiên Bình mệt mỏi đáp trả kịch liệt mặc kệ sự có mặt của thầy.
-"Thôi nào? Các em là học sinh mà lại kỳ thị xa lánh lẫn nhau sao? Thầy Nhưng không vui vẻ.
Tiết học ngày hôm nay cho các cô các cậu những quan điểm trái chiều nhưng cũng tích cực.Các sao nam cũng sut nghĩ về quan điểm bản thân.
-"Như các em đã thấy, hiểu lầm luôn có hai mặt, chúng ta không nên phiếm diện mà chỉ xét những mặt mà ta đã nhìn thấy, ta còn phải tìm hiểu xem sự thật đến từ đâu, có nên tin vào hay không? Lý do mà ai đó bị hiểu lầm là gì? Là do hành động non nớt thời bồng bột, do cách cư xử chưa phải phép, do chính họ khiến họ trở nên như vậy? Hay do chúng ta nghĩ họ như vậy." Thầy Nhưng càng giải thích thì các sap nam càng không lọt tai từ nào.
-"Họ đã tự thừa nhận là họ làm thì còn gì là hiểu lầm nữa thưa thầy?" Bạch Dương hỏi.
-"Có thể họ có lý do để bắt buộc phải thừa nhận, có rất nhiều trường hợp như vậy, cũng chỉ bảo vệ người khác, trong môi trường của học sinh luôn có những xích mích, hiểu lầm ngay cả những bạo lực.Bạch Dương có thể nói dối để bảo vệ Nhân Mã khỏi bị rèm pha, chê bai hay bị trách phạt" Thầy Nhưng từ tốn giải đáp thắc mắc.
-"Thầy à? Chẳng có lý do gì để học sinh phải làm như vậy cả, họ lo thân học còn chưa xong mà, họ đâu có lợi lộc gì trong chuyện đó!" Thiên Yết vẫn cương quyết.
-"Đó là vì em nghĩ như vậy thôi, có nhiều học sinh có tâm hồn vô cùng đẹp, trước khi nghĩ đến mình luôn nghĩ cho người khác trước đã, họ tốt đến đáng sợ như vậy đấy!" Thầy Nhưng nhoẻn miệng cười.
-"Còn trường hợp, chính chúng ta nghĩ sai thì làm sao có thể thay đổi rằng mình đang hiểu lầm và nghĩ đúng được ạ? Vốn đã không tin thì làm sao có thể chứ?" Song Tử bây giờ mới lên tiếng.
-"Đơn giản thôi Song Song, chỉ còn cách là tìm hiểu, tất cả mọi điều gì trên cái thế giới này đều có một sơ hở và cách giải quyết của riêng nó, chỉ chúng ta chưa tìm ra, chúng luôn vô hình, còn vấn đề lòng tin, thầy hiểu các em còn trẻ con chưa chính chắn, việc đặt lòng tin là rất dễ và ngược lại mất lòng tin cũng dễ. Cái này thì chúng ta ko thể hoàn toàn dựa vào những gì đã nghe được, hay thấy được, phải dùng trái tim và hãy tìm hiểu đi mấy học sinh của thầy" Thầy Nhưng ngồi xuống, nhìn bên trái là những sao nữ đang ngây ngô chăm chú.Bên phải các sao nam trông không hề để tâm, người thì quay bút, nghịch vở, nhưng thầy biết có ai đó đã để tâm những lời này.
-"À này, những lúc gặp hiểu lầm cách giải quyết thông minh nhất là im lặng, lắng nghe, tìm hiểu, đừng vội tin vào bất cứ ai bất cứ điều gì khiến chúng ta lung lay, nếu bất nhất tin vào một thứ quá nhiều, nhiều khi ta sẽ làm tổn thương ai đó bằng lời lẽ của chính mình, và tôn trọng kẻ không xứng đang có được, và ngược lại! Tiết học kết thúc" Thầy Nhưng rời khỏi lớp, đi ra phía hành lang để lại trong lớp 11Z một khoảng trống một sự im ắng khó tả.
Cũng gần đến giờ ăn trưa.Thuốc đã phát tác.
-"A ngứa, ngứa! Mỗi khi ra nắng tớ lại ngứa quá này!" Ma Kết kêu lên.
-"Cả tớ nữa! Đồng loạt các sao nam cứ ngồi gãi khắp người, cứ thấy nằng là sẽ tránh, trốn như chuột.
-"Các anh sao vậy? Chút nữa đi ăn trưa, cô lao công sẽ vào dọn lớp một lần nữa, tớ mở rèm ra để hong khô chỗ nước các cậu tạt bọn tớ nhé, không thì cô lao công dọn mệt lắm!" Xử Nữ cườu khúc khích.
-"Aissb! Lại một trò nữa!" Thiên Yết kêu lên, rèm mở cửa sổ lại rộng, ánh nắng trưa chiếu rọi cả phòng, càng ngứa không thể chạy được.
-"Bọn tôi trẻ con mà, trẻ con thì ai mà nghĩ được như người lớn các anh, chỉ biết chơi trò trẻ con thôi!" Thiên Bình và Song Ngư cườu khúc khích.
-"Các anh tôi có thuốc giải này nhưng chỉ đủ cho một người thôi! Tôi để trên bàn nhá, à tiện quảng cáo luôn, thuốc ngứa nắng mai này là của Bảo Bình đấy!" Cự Giải vui cười các sao nữ nối đuôi nhau đi ăn.
Sao các cô bôi được lên người các anh nhỉ?" Bôi lên bàn lên ghế chứ sao! Các cô đến sớm hơn các anh mà.Còn lọ thuốc giải chỉ đủ cho một người.
-"Thuôc iair của tao, á ngứa, không dừng lại đừng tranh nhau!"
Choảng, xoảnh, bủng, tiếng rơi vỡ
Loang choang, loang choang, tiếng giành giật đấm đá lấy thuốc giải.
Cuối cùng lọ ấy lại vỡ toang trước mặt các anh.
-"Trời ơi, ngứa quá!"