108 Thiếu Nữ Lương Sơn

Chương 129: Phong hỏa xa




Đồng nhân khôi lỗi quỳ rạp trên mặt đất, toàn thân có vô số vết tích do chiến đấu để lại. Địa Tặc Tinh tựa như một công trình sư, một tay cầm Mặc Công Cơ Quan Lục, một tay dò xét toàn thân khôi lỗi.

"Viện nhi, muội chuẩn bị thăng cấp đồng nhân khôi lỗi sao?" Ngô Tâm Giải chậm rãi đi tới, thấy công việc của Thời Viện liền cất giọng hỏi. Bây giờ, Thiên Cơ Tinh chợt phát hiện một điều, bản thân mình đúng là quá thảm. An Tố Vấn có thể giúp Tô Tinh luyện chế đan dược, Lâm Anh Mi cùng Yến Ất thì đang luyện tập thương pháp và quyền pháp, ngay cả Thời Viện cũng có công tác thăng cấp khôi lỗi. Kết quả, bài danh người rảnh rỗi nhất Thiên Cơ Tinh cứ đi đi lại lại, không có việc gì làm.

Tuy rằng nàng có thể viện kế sách nhưng hiện tại không thể dùng được.

"Tâm Giải tỷ, thiếu chủ thế nào rồi?" Thời Viện quay đầu lại hỏi.

"Việc tấn thăng có chút khó khăn, Tố Vấn muội đang tìm biện pháp." Ngô Tâm Giải nói.

Thời Viện gật đầu, đối với Tô Tinh nàng có một niềm tin mù quáng đến kỳ lạ. "Chờ khi chàng đi ra, bổn tiểu thư sẽ chàng một cái kinh hỉ."

"Các muội đều có thể giúp công tử xếp ưu giải nạn, thật đúng là đáng khen." Ngô Tâm Giải nở nụ cười buồn bã.

Thời Viện nghe thấy ngữ khí của Thiên Cơ Tinh có phần uể oải, liền học theo Tô Tinh vỗ vai Ngô Tâm Giải nói: "Sai rồi, Tâm Giải tỷ mới đúng là người có thể giúp chàng xếp ưu giải nạn." Địa Tặc Tinh nói lời này không phải chỉ có ý an ủi, từ trước đến giờ, trong mỗi trận chiến lớn nhỏ đều nhờ Ngô Tâm Giải lập mưu bày trận. Nếu không có nàng thì chưa chắc có thể thuận buồm xuôi gió như thế.

"Anh Mi tỷ cũng thập phần bội phục tỷ mà."

Ngô Tâm Giải cười nói: "Nhưng mà các muội đều có việc làm, ta toàn lãng phí thời gian không à! Tương lai khi Sinh Thần Cương cấp Tử Vi xuất hiện thì sẽ phi thường hung hiểm, cũng không biết có bao nhiêu phiền toái, hiện tại chắc phải tăng cường phòng ngừa thôi." Thiên Cơ Tinh trầm ngâm.

"Những sự tình này hoàn toàn phải dựa vào Tâm Giải tỷ thôi." Thời Viện cười khẽ.

Ngô Tâm Giải liếc nhìn Thời Viện đầy tán thưởng.

"Muội chuẩn bị luyện chế con đồng nhân khôi lỗi này lên tinh hà kỳ, Tâm Giải tỷ, tỷ xem có thiếu gì nữa không?" Thời Viên chỉ con khôi lỗi rồi hỏi ý kiến của Ngô Tâm Giải.

Con khôi lỗi này tương đương với tinh vân kỳ, nhưng do trải qua nhiều lần chiến đấu nên có vẻ sắp thành sắt vụn, kể cả linh phách trong khôi lỗi cũng bị hao tổn nhiều, với những trận chiến sau này của Tô Tinh thì nó cũng chẳng có bao nhiêu tác dụng nữa. Hiện tại, Thời Viện có trong tay một ngũ giai linh phách và hai cái lục giai linh phách để luyện chế một khôi lỗi mới.

"Chỗ này nên sửa lại một chút, còn chỗ này nữa, tốt nhất cho thêm chút Côn Ngô Sa đi." Ngô Tâm Giải quan sát một lát rồi chỉ mấy địa phương trên thân khôi lỗi.

Thời Viện gật đầu, rồi bắt đầu hành động thay đổi linh phách.

Thấy Thời Viện bắt đầu luyện chế, Lâm Anh Mi và Yến Ất cùng đình chỉ tu luyện, đến một bên quan sát. Thời Viện nhìn lướt qua hai người, nàng bắt đầu triển khai một cái đại trận lớn. "Muội phải phiền toái các tỷ tỷ một lát rồi!" Thời Viện cười lớn.

Các nàng gật đầu, rồi đứng thành hình tứ giác.

Bốn đại trận luyện chế tinh võ của bốn tinh tướng cùng được triển khai. Khôi lỗi nằm ở chính giữa trận không ngừng được tinh hỏa tinh luyện.

Khôi lỗi dưới sự thiêu đốt mãnh liệt của tinh hỏa rất nhanh đã hóa thành một vũng nước màu đồng, Thời Viện dựa theo bí pháp Hình Thể Thay Đổi ghi trên Mặc Công Cơ Quan Lục bắt đầu làm từng bước. Đầu tiên đem vũng nước đồng gom lại thành một quả cầu lớn, rồi các loại vật liệu bắt đầu bay vào theo một thứ tự nhất định do Thời Viện khống chế. Quả cầu đồng không ngừng co giãn, biến ảo đủ mọi hình dáng.

"Đi!!!"

Thời Viện quát lớn một tiếng, trong tay xuất hiện một lá cờ. Linh phách ngũ giai thượng cổ yêu thú Độc Nhãn Cự Linh từ trong lá cờ bay thẳng vào trong quả cầu đồng.

Linh phách vừa tiến vào, quả cầu đồng dần xuất hiện thêm một màu vàng kim kèm theo âm thanh "phách lạp". Thời Viện vội vàng dùng thần niệm bắt đầu định hình thân thể cho cơ quan thú.

Ước chừng một canh giờ, một con Độc Nhãn Cự Linh cơ quan thú cao ba trượng, toàn thân được phủ trong thanh giáp xuất hiện trước mặt bốn nàng. Thế nhưng, quá trình chế tạo khôi lỗi vẫn chưa kết thúc, còn phải qua một vài giai đoạn nhỏ nữa.

Ngô Tâm Giải và nhị nữ cùng lui lại phía sau.

"Thiếu chủ sao còn chưa ra?" Lâm Anh Mi liếc nhìn về phía lầu các, rồi nghi hoặc nhìn về phía Ngô Tâm Giải.

Ngô Tâm Giải lắc đầu cũng không rõ ràng lắm.

Đang nghĩ ngợi thì cánh của của lầu các dần dần mở ra, Tô Tinh cùng An Tố Vấn một trước một sau bước ra ngoài.

Nét mặt Tô Tinh tỏa sáng, tinh thần phấn chấn. Gương mặt An Tố Vấn thì đỏ hồng như một ánh mây chiều.

"Thời Viện chế tạo thành công rồi sao?" Vừa bước ra khỏi cửa, hình dáng to lớn của cơ quan thú đập thẳng vào mắt khiến Tô Tinh hơi sửng sốt.

"Ừ, đợi khi Tử Vi Sinh Thần Cương bắt đầu thì bổn tiểu thư sẽ đem cả hai linh phách kia ra chế luyện luôn." Thời Viện vừa thao túng thần niệm vừa đắc ý nói.

Ngô Tâm Giải thì quay sang An Tố Vấn không ngừng hỏi han.

Đối mặt với ánh mắt của ba người tỷ tỷ thân thiết, khuôn mặt An Tố Vấn càng đỏ bừng bừng: "Tố Vấn đã biết tình hình của ca ca rồi, chỉ cần một tháng thì muội có thể luyện chế đan dược giúp ca ca thăng tiến."

"Ừ, vậy thì tốt rồi!"

Ngô Tâm Giải nhẹ nhàng thở ra, nhưng nàng hết sức nhạy bén, vừa nhìn thấy trong mắt của An Tố Vấn có điều khác lạ thì không kìm chế được mở miệng trêu ghẹo: "Công tử cùng Tố Vấn muội muội ở trong phòng làm gì mà lâu như vậy? Anh Mi còn lo lắng công tử ăn sạch Tố Vấn muội muội a!"

"Tố Vấn là muội muội của ta đó, sao ta lại ăn muội ấy được chứ?" Tô Tinh nói một cách nghiêm trang.

An Tố Vấn ngượng ngùng cúi đầu càng thấp, liên tục gật đầu phụ họa lời nói của Tô Tinh.

Ngô Tâm Giải còn muốn trêu ghẹo một phen thì đột nhiên Tô Tinh nhíu mày, ngọc bội trong người chợt rung động, trong đầu hiện lên một thân ảnh đang đi tới gần động phủ.

Hư Không Động Phủ có khả năng cảnh giới mười dặm chung quanh, một khi có người tiến tới gần thì lập tức sẽ cảnh báo cho Tô Tinh.

Tô Tinh bước ra khỏi động phủ. Bên ngoài đã là đêm khuya.

Hắn vừa bước ra ngoài thì không khỏi quay đầu nhìn lại vị trí của Hư Không Động Phủ một lần. Trong không khí có một gợn sóng nhàn nhạt khuếch tán ra, mắt thường cũng có thể thấy được. Thế nhưng Hư Không Động Phủ có cấm chế cường đại bảo hộ, nếu không phải có đại thần thông, hoặc trong tay có cầm ngọc bội thì khó lòng mà vào được. Tại trên ngọc bội có thần niệm của năm người Ngô Tâm Giải, Lâm Anh Mi, Yến Ất, An Tố Vấn và Thời Viện, bởi vậy, năm vị mỹ nhân đều có thể tùy ý xuất nhập động phủ.

"Liên Tâm đang tới chỗ này." Thần niệm Tô Tinh quét qua người đang tới rồi quay đầu nhìn lướt qua mấy thiếu nữ: "Các muội cứ ở trong động phủ tu hành đi, cái lão bà bà biến thái Cự Nguyệt bắt ta mỗi buổi tối đều phải trở về ngủ nên e rằng không thể bồi tiếp các muội được."

"Chủ nhân không cần nô tỳ bảo hộ cho người sao?" Yến Ất nói.

"Không cần đâu, nơi này là trung tâm của Tứ Pháp Môn, cũng chẳng có nguy hiểm gì lớn, các muội cứ yên tâm đi." Tô Tinh lắc đầu, rồi triển khai thân pháp biến mất vào màn đêm.

Mấy thiếu nữ cùng quay lại nhìn nhau.

"Ca ca nói không sai, dù sao ca ca tới đây để học luyện khí mà, chúng ta cũng không thể giúp được gì nhiều." An Tố Vấn nói.

"Nơi này là trung tâm của môn phái, cũng không có nguy hiểm gì lớn đâu."

Ngô Tâm Giải gật đầu.

Mấy nàng cùng xoay người tiến vào trong làn sóng gợn. Lâm Anh Mi đi sau cùng, nàng quay đầu nhìn sâu trông bóng đêm rồi từ từ tiến vào trong động phủ.

Tô Tinh rất nhanh đã đụng phải Liên Tâm.

"Tứ Pháp Môn có quy củ, sau này đừng có đến muộn như thế!" Liên Tâm lạnh lùng nói, rồi xoay người bước trở về.

Vừa về tới trúc ốc thì Liên Tâm phóng thẳng lên giường, bọc chăn kín mít.

Tô Tinh ngáp một cái, toàn thân mệt mỏi, hắn từ từ cởi áo đặt trên giường. Đường Liên Tâm không nói gì, Tô Tinh cũng chẳng quan tâm, vừa nằm xuống thì nhanh chóng tiến vào trong mộng đẹp.

Sáng ngày hôm sau.

Tô Tinh bắt đầu bắt tay xem kỹ quyển Luyện Khí Cương Lĩnh cực dày, càng đọc hắn càng thấy hứng thú. Một chút nữa Cư Nguyệt sẽ đến nên Tô Tinh không trực tiếp quay về Hư Thiên Động Phủ.

Đường Liên Tâm vẫn như cũ, đứng trong sân luyện một đám hỏa diễm màu lam và đỏ, trông hết sức kỳ dị.

"Nghe sư phụ nói ngươi đã ở đây hai năm rồi phải không?" Tô Tinh không nhịn được hỏi: "Ngươi tại sao lại đến Tứ Pháp Môn?" Theo hắn biết thì Tứ Pháp Môn bị phong tỏa nên rất ít người biết đến, bởi thế người chủ động gia nhập Tứ Pháp Môn cực ít.

Đường Liên Tâm trầm mặc một hồi rồi chậm rãi nói: "Ta trước kia ở trong một bang phái luyện khí, sau này bị diệt môn nên mới tiến đến đây."

Có vẻ như là một đoạn quá khứ bi thương, thế nhưng nhìn biểu hiện cứng rắng của Đường Liên Tâm cũng không có bao nhiêu thương cảm.

"Nghe nói ngươi được Ly Thiên Thần Hỏa trưởng lão thu làm đệ tử?" Đường Liên Tâm chợt đình chỉ luyện tập.

"Ừ, thế nhưng có thể sư phụ gặp phải bất trắc rồi."

"Hắn chưa dạy ngươi cái gì sao?"

"Ngoại trừ tâm pháp nhập môn đơn giản thì chẳng còn cái gì!"

Đường Liên Tâm ngậm miệng không nói gì nữa.

Tô Tinh rất nhanh đã hoàn thành quyển sách luyện khí. Sau đó không lâu, Cư Nguyệt ngự kiếm đi tới Kính Hoa Giản, nàng chẳng hề dạy dỗ cái gì chỉ quẳng cho một vài tâm pháp, rồi nói Tô Tinh cứ theo Đường Liên Tâm đi lấy pháp bào của môn phái, hơn nữa còn dặn dò Đường Liên Tâm mang Tô Tinh đi nhận biết một vòng đảo Hỏa Đông, xem như nhận biết vị trí của môn phái. Đọc Truyện Online mới nhất ở truyen/y/y/com

Thế nhưng Tô Tinh chẳng tin tưởng tý nào chuyện Cư Nguyệt có thể khiến Đường Liên Tâm bỏ đi tính tình quái gở của hắn.

Đường Liên Tâm khẽ gật đầu, rồi lấy ra một kiện chiến xa đẹp mắt, hai bánh xe lửa cực kì ấn tượng - Phong Hỏa Xa - khiến Tô Tinh phải nhảy dựng lên.

Không ngờ lại là một kiện tinh khí hơn nữa là phi hành tinh khí hiếm thấy.

"Chúng ta đi tới chỗ nào?" Tô Tinh hỏi.

Đường Liên Tâm quay đầu đi không hề có ý muốn trả lời câu hỏi của Tô Tinh.

Tô Tinh nhún vai, tự mình bước lên chiến xa, hai bánh xe lửa bắt đầu chuyển động liền ly khai Kính Hoa Giản ngay lập tức, tốc độ so với Đăng Phong Chu nhanh hơn không biết bao nhiêu lần.

Phong Hỏa Xa rất nhanh hướng tới Cẩm Tú Các, tại Cẩm Tú Các nhận lấy pháp bào, lại đi tới Tàng Kiếm Các nhận lấy phi kiếm, tuy rằng là một đại phái đã xuống dốc nhưng những thủ tục rườm rà vẫn còn duy trì.

Cả hai vừa đi tới Tàng Kiếm Các thì đụng chạm một đám tu sĩ đang muốn đổi phi kiếm.

Vừa thấy Tô Tinh có tu vi Tinh Vân hậu kỳ, lại là đồ đệ của Cư Nguyệt sư cô, đám tu sĩ kia không khỏi cảm thấy có phần ghen tị. Tại Tứ Pháp Môn có thể bái làm môn hạ của Cư Nguyệt thì cũng có thể xem như là một vinh quang lớn lao.

"Liên Tâm muội muội, đã lâu không gặp a! Rốt cục muội cũng đi khỏi Kính Hoa Giản rồi sao?"

(DG: Muội muội? Oh my god!!! Ta cứ tưởng…)

Một tiếng châm biếm xộc tới, ngưới nói là một tên nam tử cao lớn có làn da đen đúa. Gã cũng từng có may mắn trở thành đồ đệ của Cư Nguyệt nhưng không tới hai tháng đã bị trục xuất, trở thành một chuyện cười trong môn phái. Mà người khiến hắn bị trục xuất chính là Đường Liên Tâm.

Liên Tâm muội muội?

Tô Tinh nhíu mày rồi quay đầu nhìn chằm chằm Đường Liên Tâm đang thờ ơ đứng bên cạnh.

"Liên Tâm muội muội sao cứ lãnh đạm thế? Làm hại Cư Nguyệt sư cô phải đi tìm bạn cho muội." Nam tử cười to, những tên tu sĩ khác cũng hùa theo. Đường Liên Tâm đến một phái chỉ vỏn vẹn hai năm, nhưng nhờ vào thiên tư trác tuyệt nghiễm nhiên trở thành đệ tử trung tâm của Tứ Pháp Môn, đối với mấy đệ tử đã ở trong môn phái mười mấy năm này thì nàng tự nhiên đã trở thành đối tượng để chúng ghen tị.

Thế nhưng đều là đồng môn nên cũng chỉ dám dùng lời châm chích, nên vừa có chuyện Cư Nguyệt tìm bạn cho Đường Liên Tâm thì bọn họ tận dụng để châm chọc ngay.

"Quả nhiên là cái loại yếu ớt, khó coi."

Thấy Đường Liên Tâm mặt không đổi sắc, gã nam nhân khinh thường bĩu môi. Đột nhiên ngay lúc đó, một tiếng gió lạnh chọc thẳng vào tai.

Gã nam nhân còn chưa lấy lại tinh thần thì một thanh phi kiếm nhất thời phóng tới nhập vào trong ánh mắt, hai chân gã chợt trở nên mềm nhũn.

"Hừ, quả nhiên chỉ là một tên ẻo lả chỉ biết dựa vào chuyện vũ nhục người khác để tăng cảm giác ưu việt của bản thân, phế vật!"

Ánh mắt Tô Tinh như hai lưỡi kiếm bắn thẳng tới.