108 Thiếu Nữ Lương Sơn

Chương 120: Địa liệt tinh hoạt thiểm bà




Thanh Y Môn bố trí xong Tuyệt Sát Đại Trận. Kiếm bay đầy trời cùng hỏa điểu giao phong không ngừng.

Kiền kiếm của Tô Tinh tại thành Thạch Hạt đã bị hư hỏng rất lớn, tuy rằng khí tức đã suy giảm nhưng lực lượng lưu lại cũng đủ khiến Thanh Y lão tổ và hòa thượng rượu thịt giật mình không thôi.

Xích Quán không kịp phản ứng, bị Kiền kiếm đánh bị thương, liền giận dữ rít lên, hỏa diễm từ trên thân nó bắn ra hóa thành một lưới lửa cực lớn. Xích Quán là một yêu thú ngũ giai hùng mạnh, lưới lửa của nó không ai dám đối chọi, liền phóng về mọi hướng tránh né. Những tu sĩ ở dưới đất không kịp có phản ứng thì lãnh trọn, lưới lửa như một cái lồng rộng trăm mét chụp thẳng xuống. Những tinh giả nào không kịp chạy thoát liền hóa thành tro bụi, không ít Thanh Y đệ tử cũng vùi thây dưới chiêu này.

Thanh Y lão tổ đau xót cả cõi lòng, hai mắt trợn trừng, Thanh Y Môn tại Đại Việt Quốc cũng chỉ xem như một tiểu phái, nên khó lòng chịu được kiểu thương vong hàng loạt như thế này. Mười hai thanh phi kiếm của Thanh Y lão tổ bay vụt đi đánh vỡ một đám hỏa diễm. Tô Tinh cũng không dám coi thường, đối mặt ngũ giai yêu thú thì không thể sơ ý được, hắn liền lấy ra Kiền thuẫn ngăn cản hỏa diễm, cùng lúc thao túng Kiền kiếm bay trở lại tấn công hòng ngăn Xích Quái tiếp tục phun thêm một ngọn hỏa diễm nữa.

Trăm tên tu sĩ cũng cùng tiến công, hỏa diễm của Xích Quán dần suy yếu. Nhưng đúng lúc này, cách trăm dặm ở phía ngoài bỗng xuất hiện một đám mây lửa, không ngờ lại có thêm một đoàn vận chuyển cấp Thiên Cương đang hướng tới nơi này. Nhóm tu sĩ đang giao đấu với Xích Quán liền quay đầu nhìn lại đám mây lửa, không ngờ đó là một đoàn xích giao.

Xích Quán cùng Xích Giao đều là yêu thú hệ hỏa. Xích Quán chiến đấu khiến hỏa diễm nổi lên bốn phía, ánh lửa bạo liệt khiến cho Xích Giao đang ở gần đó bị hấp dẫn qua đây.

Tô Tinh vừa nhìn thấy thì tâm tình không khỏi trầm xuống.

Vốn đang tìm không thấy Sinh Thần Cương cấp Thiên Cương không ngờ lần này lại cùng lúc có tới hai cái.

"Các đạo hữu, lập tức giết chết con Xích Quán này ngay!" Thanh Y lão tổ quát lớn, rồi vung tay lấy ra một sợi dây xích dài. Dây xích màu đỏ chói vừa ra liền trói chặt Xích Quán, Tô Tinh cũng biết sự tình nghiêm trọng liền lấy Huyết Vũ Hồ phóng thẳng lên trời. Hòa thượng rượu thịt miệng niệm phật hiệu, vung tay ném ra một cái Quải Niệm Đồng.

"Bất hảo!!" Thần sắc Lâm Anh Mi căng thẳng.

"Chúng ta đi tới giúp thiếu chủ ngăn cản Xích Giao đi!" Ngô Tâm Giải lập tức nói.

Yến Ất cùng Lâm Anh Mi dẫn đầu chúng nữ phóng thẳng tới chỗ Xích Giao, tốc độ cực nhanh, đảo mắt đã tới nơi. Đây là một chỗ sâu trong thung lũng, không có tu sĩ nào, hai nàng cũng không hề giữ lại chút nào, Hàn Tinh Lãnh Nguyệt Thương bay thẳng tới.

Hàn quang nhấp nháp trên đầu mũi thương, gió lạnh lập tức nổi lên cuồn cuộn. Trong mắt Xích Giao liền hiện lên sự sợ hãi, nhưng lập tức biến mất, hung quang chớp động, hồng quang trên thân bùng phát, trong miệng phát ra một tiếng kêu to, rồi một đám biển lửa xộc thẳng tới.

Lâm Anh Mi lập tức bị vây trong biển lửa, Xích Giao phát ra một tiếng huýt giáo, đám hỏa diễm không ngừng quay cuồng, tiếp theo đó, mười làn sóng lửa cao hơn mười trượng chợt nổi lên từ hai bên đập thẳng xuống chỗ của Lâm Anh Mi.

Lâm Anh Mi không hề sợ hãi, khinh thường hừ lạnh một tiếng, hai tay nâng Hàn Tinh Lãnh Nguyệt Thương lên, thương thế nhẹ nhàng chia đôi biển lửa. Hàn quang chớp động, âm thanh cực kì thanh thúy vang vọng khắp không gian, một tường băng từ trong hư không xuất hiện ngay trước mặt nàng, trên mặt băng chớp động từng luồng hàn quang. Sóng lửa của Xích Giao bị đánh bật trở về. Đúng lúc này, thân ảnh Xích Giao vẫn đang ở phía xa bỗng nhoáng lên, hóa thành một vầng sáng đỏ bay thẳng đến chỗ của Lâm Anh Mi, tốc độ cực nhanh, trong chớp mắt vượt qua khoảng cách hai mươi trượng tới ngay trước mặt của Lâm Anh Mi. Hai trảo đồng thời nâng lên, bổ thẳng xuống đầu nữ hài.

Một thân ảnh bỗng hiện lên che ngay trước mặt nó, Thiên Xảo Tinh Yến Thanh đã áp gần đối phương. Hồng quang trên song quyền đại phát đấm thẳng vào hai trảo đang bổ xuống của Xích Giao, hỏa diễm phóng lên cao, tinh lực toàn thân của Yến Ất tức khắc hóa thành hộ thân kết giới, thân ảnh hòa cùng tiếng cười thanh thúy dễ nghe, thân thể nàng để lại trong không gian hàng loạt tàn ảnh, một bước sượt qua người, bay thẳng lên phía trên đầu Xích Giao.

Vũ điệu của nắm đấm.

Yến Ất giống như một huyễn ảnh, thân ảnh vừa xuất hiện chỗ này thì lại mơ hồ biến mất, rồi chợt xuất hiện một chỗ khác, càng lúc càng nhanh.

Trong không khí truyền đến từng từng trận tiếng rít. Tốc độ di động của nàng quá nhanh, không khí như bị tầng tầng phong áp đè ép, không gian bị xé rách. Thân ảnh chạy xung quanh thân hình cự đại của Xích Giao, tay phải tay trái không ngừng phóng ra từng quyền, âm thanh càng lúc càng nhỏ rồi mất hẳn.

Xích Giao cực kì giận dữ, không ngừng gào thét, hai trảo hơ loạn, nhưng cũng không có chút tác dụng nào.

Cùng lúc đó, thân hình Lâm Anh Mi đã xuất hiện ngay trước mặt Xích Giao. Hàn thương đâm thẳng vào đồng tử, ánh thương thẳng tiến vào trong mắt, Xích Giao gầm lên một tiếng đau đớn, hỏa diễm bộc phát mãnh liệt bao phủ cả hai nàng. Ngô Tâm Giải, Thời Viện và An Tố Vấn cùng giật mình, vội vàng tiến lên trợ giúp.

Ngô Tâm Giải tung bùa, Thời Viện vội vàng bắn ra Thấu Thiên Hoán Nhật Phi Trảo.

An Tố Vấn lấy ra một quả đan dược, đan hóa thành nước, dùng để khu trừ hỏa diễm.

Phía bên kia, Xích Quán rốt cuộc cũng không chống đỡ được nữa. Thanh Y lão tổ phát ra kiếm quyết, ánh sáng xanh hóa thành vạn kiếm đâm xuyên người Xích Quán. Xích Quán gào lớn, cái rương trên lưng cũng từ từ rơi xuống. Tiếp theo đó, thân thể Xích Quán chợt bàng trướng thành một đoàn hỏa diễm cự đại bao phủ toàn bộ núi Khiếu Phong. Hỏa diễm bộc phát mãnh liệt chợt co rút lại, rồi hoàn toàn biến mất, không hề lưu lại linh phách.

Chúng tinh giả vừa thấy cái rương rơi xuống thì cùng nhào lên cướp giật, phi kiếm cùng thần thông ào ào ném tới chỗ chiếc rương. Vài tên tinh giả ở gần chiếc rương thì bất chấp tất cả nhào thẳng tới. Đối với Sinh Thần Cương mà nói thì nguy hiểm nhất không phải là yêu thú bảo vệ rương báu, mà chính là lúc này đây. Nguy hiểm chỉ vừa mới bắt đầu.

"Các vị đạo hữu hãy bình tĩnh!"

Thanh Y lão tổ dựa vào tu vi liền quát lớn, ngăn cản chuyện hỗn chiến sắp tới.

Uy áp toàn trường.

Cả trăm tên tu sĩ không ai nhường ai. Một khi đã nuốt được chiếc rương báu thì đừng nghĩ đến chuyện họ sẽ nhả ra.

Thanh Y lão tổ cười lạnh: "Vậy đừng trách ta vô tình, các đệ tử, sát!!"

Đệ tử Thanh Y Môn cùng hét lên, kiếm quang bay đầy trời.

Chúng tán tinh giả cũng vội vàng xuất ra tuyệt chiêu, trong khoảng thời gian ngắn trên núi Khiếu Phong chỉ toàn là kiếm quang.

Tô Tinh đứng một bên nhíu mày, rồi phi thân rời đi.

Hòa thượng rượu thịt cùng Thanh Y lão tổ cũng vội vàng bay thẳng về phía chiếc rương. Thanh Y lão tổ ỷ vào tu vi cao nhất ở đây, liền xuất ra kiếm quyết hòng giết chết Tô Tinh: "Đạo hữu, ta với ngươi cùng chia, thế nào?"

"Ừ!!" Hòa thượng rượu thịt cười lớn, thiền trượng cũng đập về phía Tô Tinh.

Tô Tinh khống chế thần niệm, Càn kiếm Khôn thuẫn cùng bay ra ngăn cản công kích của cả hai.

(DG: Từ bây giờ, ta gọi là Càn kiếm Khôn thuẫn. Tác giả dùng tên lộn xộn quá!"

Nhưng đúng lúc này, thùng bảo quang chợt biến mất trước mắt chúng tu sĩ. Mọi người đang chiến đấu hăng máu thì chợt sững sờ, đờ đẫn cả người. Chúng tu sĩ ngạc nhiên thét lên cảnh báo, không ngờ một người thiếu nữ lại tiện tay đem cái rương cuốn đi. Thân pháp của nữ hài cực kì quỷ dị, chỉ trong chớp mắt đã không còn thấy.

"Thứ này ta xin nhận!" Nữ hài quay đầu lại, nở nụ cười câu hồn với chúng tu sĩ. Hơn mười thanh phi kiếm bay thẳng tới đáp lại nụ cười của nàng, nhưng thân ảnh của nữ hài đã biến mất giữa không gian, rồi xuất hiện một nơi cách đó hơn trăm mét.

Mọi người kinh ngạc không ngậm miệng lại nổi.

"Đó là Địa Liệt Tinh Hoạt Thiểm Bà!!!"

"Nàng ta quả nhiên là tinh tướng!!" Toàn thân hòa thượng rượu thịt run rẩy.

"Đuổi theo!!!"

Thanh Y lão tổ phẫn nộ quát lớn. Tôn bao tâm huyết cướp đoạt rương báu thế nhưng lại tiện nghi cho kẻ khác, làm sao mà lão nuốt được cục tức này? Mà cái rương báu cấp Thiên Cương cách đó trăm dặm lại chẳng có ai để ý, Tô Tinh cũng muốn đuổi theo, nhưng nhìn qua bên kia thì lại đổi ý, đành buông tha.

Địa Liệt Tinh Hoạt Thiểm Bà dùng thuấn di tốc độ quá nhanh, muốn truy e rằng không phải là dễ.

Tô Tinh hướng phía bên kia bay đi, hắn chợt nhìn thấy hơn mười tên tinh giả cũng đang ngự kiếm theo phía sau hắn, nghĩ rằng nhân cơ hội xin một chén canh. Tô Tinh nhướng mày, ngăn trước mặt bọn chúng.

Mấy tên tinh giả này không phải là đối thủ của Tô Tinh, bại trận lập tức bỏ trốn mất dạng.

Lâm Anh Mi cùng Yến Ất vây công Xích Giao. Hỏa diễm quanh thân nó càng lúc càng yếu, Tô Tinh thấy vậy liền bấm tay niệm chú, Quý Thủy Thần Lôi bắt đầu ngưng tụ, nhảy múa trên năm ngón tay của hắn. Tô Tinh càng ngưng tụ, điện quang càng dày đặc, trong chớp mắt, năm ngón tay của hắn đều có màu tím lôi quang.

Tô Tinh chém ra một chưởng, năm ngón tay bắn ra năm đạo tử điện (dòng điện màu tím) gắt gao bắt lấy Xích Giao.

Đây chính là tiên pháp đầu tiên của Ngũ Linh Chính Pháp Thiên Thư – Ngũ Chỉ Cầm Long – Đem Quý Thủy Thần Lôi bắn ra từ năm ngón tay, tạo thành hình dáng một đại thủ (DG: bàn tay cực lớn, kiểu như chiêu cuối của Châu Tinh Trì trong phim Công Phu đó.), uy lực lớn hơn nhiều so với biện pháp bắn trực tiếp Thần Lôi, hơn nữa còn tác dụng giam giữ địch thủ.

Lâm Anh Mi cùng Yến Ất thấy Xích Giao bị giữ chặt, liền không chút do dự dùng đến hoàng giai tuyệt chiêu. Bạn đang đọc chuyện tại TruyệnFULL.vn

Phong Tuyết Liên Trường Dạ giao hòa Yến Thiểm Luân Hồi!

Giữa sự giáp công của hai Thiên Tinh, Xích Giao hóa thành một đám tàn lửa rồi tan biến. Cái hòm Thiên Cương rơi xuống đất, Tô Tinh không hề khách khí cất vào trong túi.

"Công tử, cái rương kia đâu?" Ngô Tâm Giải hỏi.

Tô Tinh bất đắc dĩ lắc đầu: "Thiếu nữ lúc trước đã lấy đi rồi, nàng ta là Hoạt Thiểm Bà!"

"Hoạt Thiểm Bà?" Lâm Anh Mi sửng sốt. Bài danh thứ 104, Địa Liệt Tinh Hoạt Thiểm Bà. Nàng ta có vượt mặt mấy trăm tinh giả đoạt lấy rương Thiên Cương thì cũng thật quá lợi hại.

"Hoạt Thiểm Bà có tốc độ quá nhanh, với khả năng thuấn di thì nàng ta dễ dàng tránh thoát truy tung." Yến Ất bình thản nói.

Ngô Tâm Giải gật đầu đồng ý lời nói của Thiên Xảo Tinh.

"Đuổi cũng không kịp nữa rồi, hay là chúng ta về trước đi!" Thiên Cơ Tinh chứng kiến tàn tích của núi Khiếu Phong thì thở dài: "Một nơi hẻo lánh của Nam Việt Quốc mà còn phiền toái như thế thì cấp Tử Vi của Sinh Nhật Cương còn ác liệt đến thế nào?"

Mà ngay tại lúc này, trên khắp Thương Long giới đều đang diễn ra cùng một màn tranh đoạt kịch liệt.

Trên một tòa thâm cốc bao la.

Một đầu yêu thú cực lớn đeo một cái rương cấp Thiên Cương đang hung mãnh tiến công, cùng nó đối kháng là một nữ hài xinh đẹp mặc cung trang. Nàng ta cầm trong tay một cái phủ rất dài, trên thân phủ lượn lờ hỏa quang hòa cùng quang mang của ba viên ngọc ứng với tam tinh. Bên cạnh nữ hài có một một gã nam tử tuấn nhã đang đứng ngạo nghễ, chung quanh có hơn trăm thi thể bị cháy đen.

"Hừ, không ngờ có nhiều tinh giả như vậy, thật phiền cho bản cung!" Nam tử chính là thái tử Triệu Hằng. Gã xoa xoa hai tay, cười nói: "Thanh Song, ngươi định thế nào?"

Nữ hài gật đâu, giơ chiếc phủ dài lên.

Một tiếng rống the thé đầy thê lương, nhiệt độ của thảo nguyên chợt giảm đi vài phần, trong khoảng khắc, hơi thở băng lãnh bao trùm cả không gian, một Băng Tinh trong suốt bỗng xuất hiện từ hư không, rồi nhanh chóng mở rộng về bốn phía, tản ra hàn khí khủng bố.

Đầu yêu thú cự đại kia lập tức phun ra băng tức rét lạnh!

Triệu Hằng sửng sốt, toàn thân con yêu thú chợt biến thành màu lam, băng tức nó phun ra không hề đơn giản, chỉ cần chạm nhẹ thì sẽ buốt tới tận óc.

Loại giá buốt này hoàn toàn có thể ảnh hưởng đến đầu óc con người.

Không hổ là ngũ giai yêu thú.

Nữ hài nhanh chóng thối lui tới phạm vi an toàn. Hơi nước trong không khí trong khoảng khắc còn hóa thành băng tinh thì huống chi là huyết nhục của cơ thể?

Nữ hài cười lạnh, hỏa long lượn lờ trên đầu búa, ba khối hỏa tinh chói mắt lóe lên.

"Một con yêu thú nho nhỏ cũng dám giương oai trước mặt bản cung?" Thiếu nữ giơ búa lên, thả người bổ thẳng xuống, hỏa long rít gào phóng thẳng tới, tức khắc quét sạch cả thâm cốc, hỏa diễm hừng hực không ngừng thiêu đốt, càng lúc càng lớn, giống như muốn biến cả thâm cốc trở thành một cái chậu than, dị thường khủng bố.

Hoàng giai chiêu thức!

Thập Vạn Hỏa Long Cấp Sát!!!

Cự thú bị hỏa long thiêu đốt hóa thành một đám tro tàn.

Triệu Hằng gật đầu vừa lòng, khóe miệng hiện lên một nụ cười lạnh, loại thực lực cường đại này cho dù đối thủ là ngũ hổ tướng cũng không chắc là đối thủ.

Bozece: Rồi tan tiệc thôi! Tối nay sẽ đãi thêm một chầu nữa (^_^). Xong trận này là viêm màn túi luôn...

Chúc mừng sinh nhật Bozece (^_^)