1001 Cách Xuyên Không Cùng Vai Ác

Chương 83: TG3 "Khoái lạc. H+" (19)




Đây là lần đầu tiên tâm thiếu niên dao động nhưng anh biết tình cảm mình đối với cô không ngừng ở yêu thích thông thường.


Tư Vực bất chợt khuỵ gối áp sát cơ thể lên người cô, nhân lúc Tân Mai chưa kịp hoàn hồn đã trước gặm lấy cánh môi cô điên cuồng cắn mút, cô ưm ưm ngọ nguậy thân hình không quá kịp thích ứng với sự táo bạo của Tư Vực.


Tư Vực một tay ôm ngang hông cô, một tay lưu luyến vuốt ve từng tấc da thịt nhẵn mịn trên chiếc cổ cao nhỏ của Tân Mai.


Anh nhả ra môi cô, hai người hô hấp gần sát, đáy mắt anh nồng nàn đong đầy ma lực mê người,  hơi thở nóng rực phả lên mặt. Phút chốc đôi môi dịu dàng nóng bỏng ép sát trở lại môi cô, gieo xuống một nụ hôn dây dưa trằn trọc.


Tân Mai như bị kích thích, môi cô như có dòng điện xẹt qua, tê rần truyền đến đại não.


Tư Vực thấy cơ thể cô không còn kháng cự. Môi anh tăng lực ma sát, chiếc lưỡi nhẹ nhàng tách hàm răng trắng của cô, nụ hôn vốn mềm dịu trở nên cháy bỏng đê mê tựa như tình cảm mãnh liệt bị dồn nén bấy lâu được giải khai. Anh muốn lấy sự thân mật chứng minh với cô, không phải là yêu mà là rất rất yêu, anh không nghĩ mình có thể xoay chuyển thành kiến mà thích cô tới như vậy.


Tư Vực dùng chiếc lưỡi linh hoạt trêu đùa môi, lưỡi, răng của Tân Mai. Không biết kéo dài bao lâu, nồng nhiệt hôn môi làm cả hai cùng chìm đắm mải mê.


"Ư...." Tân Mai rít nhỏ một tiếng, hơi thở hai người đều nặng nề.


Tiếng rít nhẹ lọt vào tai anh, như rót thêm dầu vào lửa, dục hoả phía dưới căng cứng trướng to.


Không khí dần loãng đi, Tân Mai ánh mắt mê mang, hô hấp dồn dập làm cơ thể phập phòng lại càng toát ra một cổ mị hương quyến rũ.


Tân Mai vòng tay lên cổ Tư Vực, anh nhịp thở ngày càng gấp gáp, nhận thấy phản ứng cơ thể Tân Mai đã động tình, anh luyến tiếc tách ra khỏi đôi môi ngọt lịm kia, óng ánh chỉ bạc theo đó bị kéo ra rơi xuống bên khoé môi thiếu nữ.


Lòng anh một trận nhộn nhạo không thôi. Cô là của anh, vĩnh viễn là của anh.


Tư Vực sâu kín đồng tử ửng hồng nhiễm đầy tình sắc, bờ môi mỏng ướt mọng của thiếu nam chuyển đến gò má cô, Tân Mai bị hơi thở anh làm cho nhột, cô ngửa cổ lui ra sau, anh nhẹ nhàng liếm láp khuôn hàm không buông tha mà ngậm lấy vành tai cô, cắn nhẹ.


Bàn tay anh từ hông chuyển qua vuốt ve ngực cô, cách lớp vải anh nhéo nhẹ lên hai cái bánh bao nhỏ mềm mại của Tân Mai.


Đôi chân trắng nõn của Tân Mai cựa quậy lên, cô thực sự chịu không nổi.


Hạ thân bị người cọ trúng cảm giác lân lân như bị kích thích khắp người toàn bộ dây thần kinh, Tư Vực yết hầu lăn lộn liên tục không thể nào kìm chế nổi dục vọng cô mang tới nữa.


Anh xé tan lớp váy áo vướng víu trên cơ thể Tân Mai. Lúc chiếc quần nhỏ màu trắng bị anh mạnh mẽ xé nát.


Bên tai bỗng nhiên tiếp tục văng vẳng tiếng nói “Tránh xa hắn...” của Triều Khuynh, hệt như ma chú thức tỉnh người.


Tân Mai hoàn hồn, cô cất giọng mềm nhẹ như một con mèo nhỏ đáng thương muốn dừng cuộc chơi, lại rầu rĩ sợ chọc giận người: "Hôm nay em hơi mệt.....ưmm.."


Thâm cung đột ngột bị ngón tay xông vào, nhuỵ hoa bị một ngón khác nghịch ngợm câu lấy. Anh hết mình ra sức giống như muốn khai phá dục vọng ẩn sâu của thiếu nữ.


Anh muốn cô mê mẩn anh, muốn cô vĩnh viễn không dứt ra được.


Tư Vực hầu kết lên xuống liên tục, từ tính thanh âm khẽ thổ lộ: "Sẽ không mệt, em cứ việc nằm một chỗ, anh tự thân hiến sức đảm bảo nhất định phục vụ hài lòng tiểu công chúa của anh."


Vừa nói ngón tay anh không ngừng ở cửa huyệt chật hẹp kia đẩy ra từng tầng nếp uốn, vườn hoa thần bí bị anh chơi đùa mà tiết ra rất nhiều dịch thể.


Tư Vực không cưỡng lại được sự ướt nóng bên dưới, ngón tay bị thâm cung lực độ co bóp đàn hồi càng lúc càng hút sâu vào trong, Tư Vực đôi mắt phiếm đầy dã tính, nhìn âm hạch hồng hào hoa môi phun nuốt ngón tay anh không nhịn được mà rút ra ngón tay.


Tư Vực chuyển tư thế anh quỳ trên giường, cúi đầu, bắt đầu dùng lưỡi quét nhẹ lên đùi ngọc thon mượt của Tân Mai, sau đó từ dưới trượt lên liếm tới xương hông thiếu nữ, Tân Mai bụng nhỏ bằng phẵng bị anh liếm một lượt, cô cong người đón nhận khiêu khích bất ngờ ấy.


Tân Mai miệng nhỏ cắn chặt thi thoảng tiếng ưm aa thật khó nuốt xuống.


Bụng nhỏ cảm thấy rất tê ngứa, gần lối vào có cảm giác hơi căng. Cô nắm tóc anh, thấp giọng kêu.


Anh quét lưỡi từ bụng xuống dưới đầu gối, gặm hôn vài biến, Tân Mai bắt đầu thở dốc, phát ra những tiếng ngâm nga mê người.


Phân thân anh đã cương cứng nhưng anh vẫn rất để ý đến cảm nhận của cô.


Anh nâng chân cô lên, mở chúng ra, tấn công vào điểm yếu nhất. Lưỡi anh nhẹ nhàng tách hai cánh hoa ra, ngậm lấy nhuỵ hoa, để môi mình song song hai cánh hoa, nhẹ nhàng ép miệng lại, mút mạnh, đầu lưỡi len vào giữa quét qua quét lại.


Chỗ này của cô vừa ngọt lại vừa thơm, Hương vị tuyệt hảo đến mức anh không ngờ tới.


Tân Mai trước nay chưa từng nếm trải loại vị tình dục cực khoái này, nhưng còn sót lại tư tưởng ưa sạch sẽ cô vẫn thở dốc ngăn anh: "Đừng hôn chỗ đó, dơ."


"Không dơ, rất ngon." Tư Vực ngẩng mặt đặt một nụ hôn thành kín ở nơi vườn hoa xinh đẹp của cô.


Tân Mai ngượng ngùng đến mức đỏ cả người, cô ngọ nguậy vặn eo né tránh lại bị anh kiềm chặt.


"Đừng...aaa...Đừng liếm chỗ đó." Sao anh có thể bất chấp như vậy, Tân Mai âm đạo bị kích thích liên tục co bóp, tê dại đến giần giật người, cô đại não như bị thuỷ triều tình dục xâm chiếm, dần trống rỗng mặc anh chi phối.


Gần như sắp tới được khoái cảm đỉnh điểm, Tư Vực dừng lại, cảm giác vừa được lấp đầy giờ lại trống rỗng khiến cô không thể thích nghi nhanh được, cô muốn được thứ gì đó nhét vào. Tân Mai ưỡn người mê mang nhìn anh.


Không để cô thất vọng, anh cởi quần phóng thích ra dục vọng bản thân, một cây phấn điêu gậy th*t bành trướng nổi đầy gân guốc như muốn kháng nghị chủ nhân nó nãy giờ uỷ khuất nó.


Tân Mai thẹn thùng nhìn cái thứ kích cỡ to lớn kia, hơi muốn thu binh.


Tư Vực nhếch mép giống như nhìn ra được tâm tình chưa đánh đã bại của Tân Mai. Anh không cho cô thời gian mở miệng nói lung tung liền cầm hung khí uy hiếp ma sát ngoài cửa huyệt, lỗ nhỏ đột ngột bị tấn công.


Âm đạo đã ướt hoạt nên làm cô không thấy khó chịu gì, ngược lại hạ thể còn hoan nghênh mà không ngừng xiết chặt lấy dương v*t.


Thấy cô đã thích ứng bèn hăng hái đâm vào theo phương cách ba nông một sâu, rồi bảy nông một sâu. Lối vào của cô thật chặt. Thao thế nào lỗ nhỏ vẫn siết lấy quấn quít dương v*t của anh, cực kì dễ chịu. Anh đẩy thật sâu vào tận hoa tâm.


Tân Mai điên đảo rùng mình lên tới một hồi cao trào, anh rút phân thân ra thật nhanh đã cắm trở vào, một phần nước sốt vẩy ra bên ngoài đã đủ ướt nhẹp tấm drap trải giường.


Cô toàn thân giần giật âm đạo không ngừng run rẩy cảm thấy bụng chứa dị vật rất phình trướng, anh bất ngờ thúc mạnh tới cửa tử cung, hoa tâm của cô như một cái miệng nhỏ khác cùng quy đầu hôn môi, Tư Vực đạt được khoái lạc lân lân tận mây xanh, anh suýt chút đã bắn ra, nhưng lại cố nhịn hai tay vẫn kiên cố chống hai bên người cô, bờ ngực hai người thân mật cọ sát.


Anh khống chế rất tốt lực đạo cơ thể nên mặc dù Tư Vực nằm trên người Tân Mai nhưng trọng lượng đều dồn lên hai cánh tay làm cô vẫn thoải mái thừa hoan.


Tân Mai dạng chân lâu có chút mỏi, cô vòng chân bò lên eo Tư Vực, theo mỗi cái eo hông đâm tới mà đong đưa quấn chặt.


Thật lâu sau đó.


Cô đột nhiên cảm thấy anh rùng mình, thoả mãn gầm nhẹ, sau đó một dòng ấm áp tinh hoa phun vào chỗ sâu trong nhất tận tử cung, hai người đạt cực khoái cùng lúc.


Tư Vực ngã mặt lên bầu ngực Tân Mai,  Một ít tinh dịch từ trong hạ thân cô chảy ra đến đùi ấm nóng dính dấp.


Anh khôi ngô khuôn mặt úp vào giữa bộ ngực nhỏ mềm đáng yêu kia, hít đi mùi hương liêu nhân thuộc về riêng mình cô, tay còn lại vân vê hạt đào. Đột ngột mềm mại dị vật trong cửa huyệt lần nữa thức tỉnh, cô có thể cảm giác được nó đang trướng lên dần to lớn sinh mãnh trong người cô.


"Aaa...Lấy ra." Tân Mai rất sợ định lực của cô lần nữa bị anh quấy phá.


"Một lần nữa thôi, nha vợ–" Anh giọng nói mềm mỏng đi cộng thêm đôi mắt mị lực vô song kia càng làm Tân Mai trái tim nhảy loạn.


Mọi cử chỉ trên gương mặt đều điên đảo nhân tâm.


Tân Mai cuối cùng không chống cự được dụ hoặc dần hòa tan theo từng nhịp gợn sóng của khoái lạc.


___Mei___


Nữ 9 đây là u mê thân thể của nam 9, ta cũng không còn gì để nói (⊙_☉)