Lý Huyên cưới Tử Hào được ba năm, có một bé gái tên Tử Linh năm nay vừa tròn hai tuổi còn sắp đi nhà trẻ.
Cố Hiên từ trong xe leo xuống trên lưng đeo một cái cặp siêu nhân mà chạy vào nhà, trên tay còn cầm cây súng nước vừa được ba mua cho, vừa chạy vào nhà đã quăng cặp lên ghế sofa chạy đi vào bếp bỏ nước vào cây súng mới đem ra bên ngoài sân.
Những người được thuê tỉa dọn vườn hay quét dọn bên trong nhà đều sợ Cố Hiên hơn sợ ma, là ông giời con, vừa nghịch ngợm lại hay quậy phá người khác, mỗi ngày đều bày trò nghịch ngợm, ông chủ thì không để ý đến chỉ có bà chủ mới trị được nhóc.
Cố Hiên bơm nước mấy cái liền bắn lung tung trên sân, Cố Phong vào nhà liền đi thẳng lên phòng mặc kệ cậu làm loạn phía dưới nhà, người làm đang tỉa dọn cây ở bên ngoài bị nước bắn trúng liền né trái né phải, càng né Cố Hiên chơi càng hăng cười ha hả, lúc hết nước còn muốn chạy vào bên trong lấy tiếp.
Vân Sam vừa từ trên phòng xuống thấy cảnh này liền nắm tay nhóc kéo đi vào sofa.
- Con làm cái gì? Vừa học về liền muốn nghịch đúng không? Được mẹ cho con nghịch.
Vân Sam nắm tay nhóc đi vào phòng tắm còn đem cả súng nước theo vào, xả nước gần nửa bồn liền quăng súng nước vào.
- Con nghịch đi, không nghịch từ trưa đến khuya thì đừng ra bên ngoài.
Nói xong liền đóng cửa mà đi ra bên ngoài, Cố Phong vừa tắm xong mặc bộ đồ ngủ màu xanh đậm bằng lụa, tuy hắn năm nay gần ba mươi nhưng khí chất vẫn ngời ngời.
So với năm Vân Sam gặp hắn thì có hơn chứ không kém.
- Tiểu Hiên hôm nay không ngoan, tối nay hai ba con ngủ cùng nhau đi.
Cố Phong nghe lời này liền không muốn nhận đứa con trai tên Cố Hiên nữa.
- Tiểu Hiên năm nay đã năm tuổi đã lớn rồi, nên ngủ một mình.
Vân Sam hơi nhướng mày, bộ dáng hiện tại đã rất ra dáng bà chủ nhà họ Cố.
- Súng đó là anh mua cho Tiểu Hiên thì cũng là đồng phạm, tiếp tay cho nó nghịch.
Cô nói xong liền đi lên lầu, một cái quay lại cũng không quay, Cố Phong mặt đen thui đi vào phòng tắm tìm Cố Hiên.
Nhà bọn họ có ba tầng, mỗi tầng đều có phòng tắm riêng ở dưới bếp cũng có một cái, Cố Hiên ngồi bên trong bồn tắm nhàm chán mà bắn nước lên tường, nghe tiếng mở cửa còn tưởng Vân Sam mà quăng súng xuống đất vang lên một tiếng cạch.
.