Ánh trăng ngoài cửa sổ soi sáng vào trong gian phòng xa hoa lẫy lừng. Bên trong truyền đến tiếng thở dốc xấu hổ khiến người nghe không khỏi mặt đỏ tay run. Không cần nói đến cũng biết đang xảy ra loại chuyện gì trong gian phòng đầy vẻ ái muội.
Trì Nhược Liên hơi thở gấp gáp, thân hình xinh đẹp lắc lư theo nhịp động của hắn. Hắn phát ra hơi thở trầm thấp dễ nghe, tà mị như loại rượu ngon được ủ ngàn năm. Kịch liệt luật động bên trong hạ thân ướt át của cô ta.
Đang lúc cao trào thì bị tiếng điện thoại cắt ngang, Mạc Tử Đằng mất hứng dừng lại, với điện thoại từ xa nghe lấy. Trì Nhược Liên cực độ khó chịu, uốn éo không ngừng bám lấy hắn, hận chết đi người nào đột nhiên phá hỏng chuyện tốt của cô.
Vốn dĩ cô ngủ cùng hắn vì hắn ta hứa sẽ cho cô danh hiệu minh tinh hạng nhất trong giới showbiz. Trì Nhược Liên là một người phụ nữ âm hiểm lại thông minh, không thể phủ nhận cũng là loại hám danh lợi. Cô vừa mới vào giới giải trí chưa lâu, muốn được nhanh chóng nổi tiếng thì chỉ có thể dùng "quy tắc ngầm" này đối với kim chủ đang bao dưỡng cô mà một bước lên mây.
"Tử Đằng, cuối tuần này con có rảnh không?" Bên kia truyền đến tiếng nói tràn đầy trìu mến, lộ vẻ quan tâm hỏi han hết mực.
"Không có, mẹ có chuyện gì à?" Mạc Tử Đằng nhận ra mẹ mình đang có tâm trạng vui vẻ cũng không truy cứu bà làm hắn mất hứng. Dục hỏa lúc nào liền tiêu tan hết.
Thập Kĩ Đình bên kia nghe hắn nói vậy thì vạn nhất yên tâm, nhẹ nhàng dặn dò hắn:" Cuối tuần này ba con xuất viện. Con cùng Khả Nhi qua đây cùng ông ăn một bữa cơm gia đình, có được không?" Tuy là câu hỏi, nhưng lại mang tính chất đầy mạnh mẽ khiến người khác không thể nào mở miệng cự tuyệt.
"Con biết rồi!" Hắn nói ngắn gọn, cũng không nghe ra được sự vui sướng qua giọng nói của hắn liền cắt máy.
Trì Nhược Liên dục hỏa vẫn còn chưa tiêu đi hết, môi nhỏ nhắn xinh đẹp phát ra âm thanh "ừ ừ a a" yêu mị, dễ dàng câu hớp hồn người khác. Vẫn muốn tiếp tục, cô ta nhào đến ôm lấy hắn từ đằng sau.
Mạc Tử Đằng đánh đến số điện thoại của Đặng Khả Nhi, động tác khác là lật người Trì Nhược Liên nằm xuống. Hắn không chần chờ, dứt khoát xuyên qua cô ta.
Trì Nhược Liên dâm đãng hét lớn, dục tình nhuốm đầy trong ánh mắt tà mị của cô ta. Cô ta mỉm cười như mở được nước cờ trong bụng, danh hiệu minh tinh lần này chắc chắn không lọt khỏi tay cô.
Đặng Khả Nhi đang ngồi buồn chán không có gì làm, điện thoại đánh tới cái tên cô vô cùng yêu thương. Nhanh chóng kết nối, truyền vào tai cô là hắn thở đứt quãng, tiếng rên rỉ đáng yêu của Trì Nhược Liên. Đặng Khả Nhi như bất động, môi mấp máy không thể phát ra âm thanh.
Cô vẫn không cắt đi điện thoại hắn, im lặng lắng nghe sự tình bên kia. Một lúc sau, giọng nói gấp gáp của hắn cuối cùng cũng truyền đến:"Cuối tuần này cùng tôi trở về Mạc gia dùng cơm một chuyến!"
Nhanh chóng khai báo cũng không đợi cô trả lời, lập tức cắt đứt. Tiếng đô đô vang vọng trong tai, Đặng Khả Nhi vẫn áp bên điện thoại bên tai. Tâm cô như hàng ngàn mũi gai nhọn đâm vào, hít thở cũng thấy khó khăn.
Hắn cư nhiên lại gọi cho cô trong lúc cùng chị kế cô tầm hoan tác nhạc, khiến cô đau khổ muốn chết!!