100 Loại Phương Pháp Nghiền Ép Phàm Nhân

Chương 48-2: Tiêu sư và trộm rượu tặc




“Mục tiêu tiếp theo.” Chu Mộ Nhiên khó được khi trở lại kẽ hở Minh giới còn mang theo tươi cười. Bởi vì trong lòng y có hi vọng.

Ba lần gặp phải, lần thứ bốn nhất định cũng có thể gặp phải.

“Cái này.” Đậu Xanh chỉ chỉ người trẻ tuổi bên cạnh. Trong tay đối phương nắm một cây đao, đang si ngốc mà nhìn cây đao kia.

Không kém nhiều so với những người trước, cũng là dáng vẻ sắp tiêu tan.

“Tốt lắm, liền hắn đi.” Chu Mộ Nhiên hít sâu một hơi. Cổ đại thế giới, lại là cổ đại thế giới.

Chu Mộ Nhiên bị xe ngựa lắc tỉnh, trong xe ngựa đen đến nỗi đưa tay cũng không thấy được năm ngón, cũng không biết đến cùng đã đi đến chỗ nào. Sau khi nhớ lại toàn bộ chuyện trong đầu, Chu Mộ Nhiên mới thở dài một cái.

Nguyên thân đời này là một Tiêu sư nho nhỏ.

Cái ngành nghề Tiêu sư cổ xưa này đã biến mất ở mấy ngàn năm trước, hiện tại chỉ có quay các bộ phim cổ trang mới có thể nhìn thấy.

Cái gọi là Tiêu sư, chính là nhân viên chuyển phát nhanh hỗ trợ vận chuyển, bất đồng chính là loại áp giải này thường là hàng hóa lớn, hơn nữa còn khá đáng giá, trên đường rất có khả năng sẽ gặp cướp.

Chu Mộ Nhiên chống tay, nhấc lên rèm xe. Trời tối đen, trên trời có trăng và vài ngôi sao sáng, yên tĩnh khó có được.

Nguyên chủ đời này không bị hại chết, trái lại là một cỗ chấp niệm sau khi chết làm cho hắn bị kẹt lại ở trong khe hở.

Nguyên chủ là tiểu Tiêu sư, đi theo Tiêu đầu mấy lần, thế nhưng lần này đội tiêu của hắn bị đánh cướp, mất đi ám tiêu, Tiêu cục thất bại hoàn toàn, Tổng tiêu đầu mất tích, hắn cũng chỉ có thể tìm cách mưu sinh khác.

Mười năm sau lúc hắn từ quan trở lại, nghe nói những huynh đệ trong Tiêu cục của mình đều đã qua đời, điều này làm cho thân thể vốn đã thương tổn do làm quan lâu của hắn lại bị bệnh nặng một hồi, không lâu cũng buông tay nhân gian.

Chấp niệm cả đời, hắn muốn biết lần này rốt cuộc phát sinh cái gì.

Chu Mộ Nhiên càng muốn biết, đời này ái nhân có đến đây không, dùng thân phận gì để đến.

Đang nghĩ, xe ngựa bỗng nhiên dừng lại, phía trước trở nên ồn ào. Chu Mộ Nhiên nhảy một cái, đi ra từ chỗ cửa sổ, chỉ thấy trước xe ngựa đứng hai người một lớn một nhỏ.