Như thường lệ, Thanh Thanh phải hoàn tất những công việc trong nhà vừa phải chạy lên thăm mẹ rồi mới trở về làm những việc của bản thân. Cuộc sống hiện giờ tuy có vất vả 1 chút nhưng nó khiến cô cảm thấy vui vẻ hơn trước nhiều
Cô mở bản nhạc mà mình hay nghe nhất, nhạc du dương cả căn phòng, hôm nay ánh trăng sánh lung linh qua khung cửa sổ nhỏ, cây cối bên ngoài đu đưa như đang hòa ca cùng với cô. Chiếc cửa từ từ được mở ra, bóng dáng cao lớn của Tiết Hải phủ kín cả lối đi
- (khoanh tay trước ngực, ánh mắt nhìn xung quanh) anh tìm em mãi
Tiết Hải tìm cô ư? tìm để làm cái gì? công việc của hắn từ khi trở về sau chuyến công tác ngày càng bận hơn cơ mà?
Tiết Hải bước dần đến chổ ngồi của Thanh Thanh, cất giọng trầm ấm vang vọng
- quân tử nói thì giữ lời! điều khoản trong bảng hợp đồng có ghi rõ rồi
Thì ra mấu chốt là như vậy. Hắn chưa quên được tình huống lúc chiều hay sao! Đêm nay cô chết chắc với hắn rồi. Cô giả vờ như không nghe thấy những gì hắn nói, tiếp tục nghe nhạc
Dường như không còn sự kiên nhẫn, Tiết Hải nắm 2 tay Thanh Thanh đè xuống giường. Hơi thở anh vồ vập đến xung quanh khuôn mặt nhỏ bé của cô. Với tình huống khá bất ngờ, cô không tài nào ngồi dậy được
- em đừng để khuôn mặt đó, anh không cầm lòng được lâu đâu
- tối rồi, tôi nghĩ thiếu gia cũng nên trở về phòng của mình, đến phòng người khác như vậy, e là không hay (mắt Thanh Thanh không dám nhìn thẳng)
- em có muốn em là lần đầu của anh không?
Tiết Hải nói những lời gây khó hiểu đối với Thanh Thanh, hắn đang ám chỉ đến điều gì, con người hắn thật sự bí ẩn đến nổi, lời nói khi hắn phát ra cũng khó nghe như hắn
- tôi..tôi...tôi không cần, thiếu gia làm tôi đau quá, buông tay ra (vùng vẫy)
Điều này không khiến Tiết Hải bỏ cuộc, mà càng tăng thêm phần kích thích. Thân hình Thanh Thanh lúc chống trả lại hắn trông rất đáng yêu, cơ thể cô chạm lấy cơ thể hắn
- em nhất định phải là của Tiết Hải anh, anh không thể chần chừ được nữa
Tiết Hải xông đến ngấu nghiến lấy đôi môi của Thanh Thanh, nụ hôn này ngọt ngào đến lạ kì. Thanh Thanh cố gắng gượng dậy nhưng không thể. Cô biết mình đang bị hắn chiếm lấy, cô cũng hiểu rằng bản thân mình cũng yêu hắn, yêu hắn từ lúc nào cô cũng không hay biết
Tiết Hải nhanh chóng xé toang bộ váy cô đang mặc trên người, làn da trắng muốt, hương thoãng tiến thẳng vào mặt hắn. Hắn mĩm cười, giây phút mà hắn biết người con gái hắn yêu đang dần thuộc về quyền sở hữu riêng chỉ duy nhất mình hắn. Thanh Thanh nhíu mắt lại, hơi thở bị đứt quãng vì nụ hôn dồn dập của hắn